Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Không Thể Ngừng Yêu - Thủy Mặc Phu Nhân (FULL)

“Em đi đâu? Có biết bên ngoài nguy hiểm thế nào không?” Lục Cẩn Ngôn ôm ngang người Đường Tố Tố lên, để cho chân cô không chạm đất. Khi nãy, anh đã nhận ra cô bị

thương rất nặng rồi.

Đường Tố Tố hít mũi, uất ức vùi đầu vào trong vạt áo trước ngực của người đàn ông, không nói câu nào.

"Em còn dám dỗi!"

"Tại tôi sao? Tại sao anh không gọi Đường Hải Quỳnh đến chăm sóc cho anh đi, còn tìm tôi làm gì!"

Cô thừa nhận mình đã để ý đến người đàn ông này. Khi anh che chở cho cô ở nhà họ Lục.

Khi anh lúc nào cũng dịu dàng gọi cô hai tiếng Tố Tố. Cô không ngại để cho anh lợi dụng lừa gạt.

Nhưng nếu anh cũng gọi Đường Hải Quỳnh một cách thân mật như vậy, cô không cần.

Lục Cẩn Ngôn khựng lại một nhịp:

"Cho nên em ghen sao?”

Cô quay đầu đi không nói. "Em ghen! Tố Tố. Anh biết em ghen."

Phụ nữ yêu đương như tên ngốc, Lục Cẩn Ngôn càng nói, càng khiến cô tức giận, khóc lớn.

Lúc trước đau đớn thế nào không khóc, bây giờ lại tức tưởi như đứa trẻ con. Cô thấy mình đúng là điên rồi.

Lục Cẩn Ngôn thấy người con gái trong lòng mình bật khóc, vừa luống cuống vừa vui mừng. Anh bao cô trong vạt áo dài rộng của mình, đảm bảo cho nước mưa không quất vào mặt cô.

"Tố Tố, mười năm trước em tên là gì. Chẳng lẽ em không nhớ sao?"

Ngoài trời vẫn mưa tầm tã. Đường Tố Tố bị quấn trong khăn ấm, bác sĩ đang tẩy khử trùng vết thương cho cô.

Ông vừa làm vừa tặc tặc:

"Cái chân này nếu như chỉ ngâm nước thêm một chút nữa thôi thì chắc chắn sẽ để lại tật."

Nghe đến đây, cô toát mồ hôi hột.

Tay đã không lành lặn, bây giờ đến chân cũng không đứng được, có khác gì phế nhân đâu.

Lục Cẩn Ngôn đứng bên cạnh, sắc mặt càng trầm xuống.

"Phiền bác sĩ băng bó cho cô ấy cẩn thận. Tiền thuốc tôi có thể trả gấp mười lần."

Bác sĩ cười hà hà: "Tôi làm bác sĩ không phải để nhận gấp mười lần thứ

mình làm được. Tiền đó để dành bồi bổ cho vợ cậu đi. Để cho vợ ra ngoài lúc trời tối như vậy, cậu thật là đàn ông chẳng ra

gì: Đường Tố Tố ngượng ngùng, thật muốn úp mặt vào. tường. Cô cúi mặt xuống, nhưng vẫn cảm nhận được tầm mắt

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!