Lần này nếu còn tin nữa, chắc chẳn cô nên đi thay não thì tốt hơn.
Không khí trong phòng hơi nguy hiểm, Đường Tố Tố không dám tiếp tục chọn giận anh. Cô mềm giọng xuống:
“Lục tổng, tôi đến đây để tham gia buổi thử vai. Có việc gì để sau chúng ta nói tiếp được không?”
Lục Cẩn Ngôn áp cô vào trong tường, dùng cánh tay giam giữ hai bên:
“Có gì nói hết trong hôm nay. Buổi thử vai hoãn sau cũng được.”
"Có gì ngày hôm nay nói hết, buổi thử vai để sau cũng được”
Đường Tố Tố bị giam trong vòng tay mạnh mẽ của người đàn ông, bên cánh mũi ngập tràn hơi thở nam tính. Lục Cẩn Ngôn vẫn bá đạo như vậy, khiến cho người ta thật chán ghét.
Một kiểu người không coi người khác ra gì.
Cô câu khóe miệng:
"Lục tổng có bệnh rồi đúng không? Anh đã biết tôi mang tài liệu của mình để gửi cho Lục Phàm, nhưng vẫn giữ bộ mặt thâm tình này đối với tôi là sao?"
Lục Cẩn Ngôn gồng mình lên:
"Em cũng rõ mình đã làm gì mà? Tài liệu em gửi đi là giả."
"Tài liệu trong điện thoại của anh cũng là giả. Anh đang đặt mồi câu tôi mà", Đường Tố Tố tiếp lời.
"Vậy Lục tổng muốn tôi nói với anh điều gì? Nói rắng tôi đã tin tưởng anh bao nhiêu, rồi bị lừa gạt thảm thiết bấy nhiêu sao? Anh có từng nghĩ đến nếu như phát hiện ra tài liệu giả mạo, Lục Phàm có thể kết liễu tôi ngay tại chỗ không?"
Lục Cẩn Ngôn cứng người lại. Cô nói không sai, giây phút anh đặt bãy Đường Tố Tố, anh đã thực sự muốn vứt bỏ cô rồi. Không quan tâm cô gặp nguy
hiểm thế nào, không để ý cô khổ tâm ra sao.
Đúng lúc ấy, anh cảm nhận được thân thể mềm mại của người phụ nữ ngả cả vào người mình.
"Cẩn Ngôn!", cô gọi lên một tiếng mềm mại, khiến người anh run lên.
"Nếu như hôm đó anh giữ tôi ở lại, hai chúng ta có lẽ sẽ có kết cục khác đúng không?”
"Tố Tố!", Lục Cẩn Ngôn bất lực gọi hai tiếng. Anh vùi đầu vào trong mái tóc của cô, giọng hơi nghèn nghẹn.
Tội của anh, lớn tày trời.
"Anh xin lỗi. Làm tổn thương em là anh có lỗi. Sau này không còn có chuyện đó nữa được không? Anh đã gửi tài liệu đến tòa án tố cáo Đường Hải Quỳnh, đã bắt kẻ gây tai nạn cho em rồi bỏ trốn rồi. Chúng ta về sau còn rất nhiều cơ hội để anh chuộc lỗi, chỉ cần em gật đầu một lần thôi."
Lòng Đường Tố Tố lạnh giá.
Nếu không nhäc, cô cũng quên mất người gây tai nạn cho mình.
Kẻ đó không phải người của anh sao? Nhưng bây giờ, cô vẫn không thể vạch mặt anh được. Trò vui này còn chưa kết thúc mà. Cho anh tiếp tục diễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!