Đường Tố Tố không còn cách nào khác, chỉ đành lấy điện thoại của Lục Cẩn Ngôn để gọi điện về nhà. Hoàng Như nghe thấy giọng cô, rất ngạc nhiên.
"Nhà họ Lục cho con liên lạc với người nhà sao?”
Bà ta là giảng viên, nói chuyện với ai cũng rất hòa nhã. Cô tự hỏi những học trò mà bà ta đang giảng dạy liệu có biết được bộ mặt của cô giáo mình không? Lúc đó họ có ghê tởm
hay không?
"Cẩn Ngôn đưa điện thoại cho tôi mượn!", cô trả lời ngắn gọn.
"Cẩn Ngôn? Lục tổng?" Hiển nhiên Hoàng Như cũng không dám tin tưởng Lục Cẩn Ngôn lại đối xử tốt với Đường Tố Tố đến mức cho cô mượn điện thoại liên lạc với gia đình.
"Không cần nhiều lời, tôi muốn gặp anh trai tôi!"
Hoàng Như khó xử:
"Thăng bé đang ngủ."
"Đừng có nói dối, anh trai tôi không thích ngủ giờ này."
"Con, con đừng tức giận. Chuyện này không hề liên quan đến mẹ đâu. Đợi một chút con nghe mẹ giải thích được. không?"
Đường Tố Tố thấy trống ngực đánh từng tiếng thình thịch. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Sao cô lại linh cảm thấy chuyện chẳng lành thế này?
"Đưa tôi nói chuyện với anh ấy."
Điện thoại rất lâu sau mới được chuyển cho Tố Kiệt. Anh vừa nghe điện thoại đã kêu lên.
"Tố Tốt"
Giọng anh rất yếu ớt, giống như không còn sức sống vậy.
"Anh làm sao vậy? Đường Hải Quỳnh lại bắt nạt anh đúng không?"
Tố Kiệt nức nở bằng giọng mũi:
"Không phải. Anh nhìn thấy gần tường nhà có một chiếc vòng tay hoa quế kiểu dáng mà em thường dùng. Anh định nhặt lên thì tường đổ, chỉ hơi chóng mặt một chút thôi. Tố Kiệt không sao."
Vòng tay hoa quế.
Đường Tố Tố giật mình thảng thốt.
Chiếc vòng tay hoa quế kia là của cậu thiếu niên năm đó cứu cô đưa cho. Cô vẫn có thói quen mang theo bên mình, cho đến mấy ngày trước mới thấy nó bị mất.
Anh ấy còn nói rằng trên đời này chỉ có một chiếc.
Làm sao vòng tay của cô có thể từ nhà họ Lục bay đến bờ tường của nhà họ Đường được? Chỉ có một khả năng...
Nghĩ đến đây, cô lại thấy lạnh tóc gáy.
Lục Phàm đã ủ mưu tính kế cô từ lâu, thậm chí còn lấy được đồ vật trên người cô rồi.
Từ lúc nào?
Có phải từ lần đầu tiên gặp mặt ở nhà họ Lục không?
Hản ta đang cảnh cáo cô tất cả mọi sự nên cẩn thận, tốt nhất đừng có đi chệch với quỹ đạo. Tất cả là minh chứng cho câu nói mà hẳn nói hồi chiều.
"Tôi có thể nhanh chóng tìm ra chứng cứ chứng minh cô vô tội, vậy chẳng lẽ lại không làm được chút thủ đoạn với Tố
Kiệt hay sao?"
Thì ra thủ đoạn của hẳn là muốn dùng mạng của anh để ug hiếp cô phải ngoan ngoãn nghe lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!