Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Không Phụ Thê Duyên

Vì trong lòng có việc, Hoắc Thù trầm mặt xuống theo nha hoàn dẫn đường đến Lệ Nghiên viện chỗ Hoắc Nghiên ở

Lệ Nghiên Viện hoa nở tựa gấm, nhưng có lẽ bởi vì chuyện của chủ nhân mà toàn bộ sân viện đều vô cùng quạnh quẽ, bọn hạ nhân khi qua lại cơ hồ không dám thở mạnh, ngay cả bước chân cũng phá lệ nhẹ nhàng uyển chuyển

Nghe nói Hoắc Thù lại đây, đại nha hoàn Vân Cẩm hầu hạ Hoắc Nghiên đã sớm chờ dưới hành lang, khi nhìn thấy Hoắc Thù thật sự tới, vẻ mặt vui mừng khôn xiết, vội tới thỉnh an không ngừng, kích động nói: "Thất tiểu thư, người có thể tới thật sự quá tốt..."

Hoắc Thù thấy thần sắc nàng cũng tiều tụy, trong mắt che kín tơ máu, vẻ mặt ưu sầu, liền biết đã lâu không có nghỉ ngơi tốt, trong lòng càng thêm lo lắng

"Bát muội như thế nào rồi?" Nàng vừa hỏi vừa đi vào phòng ngủ Hoắc Nghiên


Vân Cẩm nói: "Tiểu thư không tốt lắm..." Dứt lời nhìn nàng, muốn nói lại thôi....

Hoắc Thù dời bước chân thật mau, chớp mắt đã tới cửa, liền không để ý đến Vân Cẩm muốn nói lại thôi, ở ngay cửa liền lên tiếng: "Bát muội, ta đến đây thăm muội"

Trong phòng vô cùng yên tĩnh, vừa vào cửa đã ngửi được mùi thuốc

Hoắc Thù đi đến trước giường, khi nhìn thấy Hoắc Nghiên nằm trên giường, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng vẫn lắp bắp kinh hãi như cũ

Trong ấn tượng của Hoắc Thù, Hoắc Nghiên luôn luôn tươi đẹp sảng khoái, là một cô nương hay cười lại rộng rãi, tuy tính tình có chút nóng vội, hành sự thường theo cảm tính, nhưng phần lớn đều không ảnh hưởng đến toàn cục, dưới sự dạy dỗ của Tĩnh An Hầu phu nhân, nàng có một loại thông thấu khó có được

Nàng như đóa hoa nở rộ giữa ngày hè, tươi đẹp xán lạn, tràn đầy sức sống


Nhưng hiện tại cô nương nằm trên giường kia hình dung tiều tụy, môi trắng như không còn giọt máu, tóc đen rối tung xõa hỗn độn trên giường làm làn da nàng trắng đến thảm thương, ảm đạm không ánh sáng, không có một hơi thở nào của thiếu nữ, cả người tựa như con rối, tái nhợt trống rỗng

Lúc này nàng nhắm mắt lại, phảng phất như đang gặp ác mộng gì đó, mí mắt run rẩy, thần sắc thống khổ, cực kỳ không an ổn

Vân Cẩm theo Hoắc Thù đi vào, thấy một cảnh như vậy nhịn không được lại rơi lệ, nhẹ giọng nói: "Những ngày gần đây, tiểu thư vẫn luôn không nghỉ ngơi được, chỉ cần ngủ liền sẽ như vậy, cực không an ổn"

Hoắc Thù nghe, không có lên tiếng

Tục ngữ nói, ban ngày nghĩ cái gì ban đêm mơ thấy cái đó, người thì sẽ nằm mộng, do là các sự tình cực kỳ thống khổ vẫn luôn động lại trong lòng, cho dù ngủ mơ vẫn còn nhớ rõ, liền hóa thành mộng


Khi còn nhỏ nàng cũng thường xuyên gặp ác mộng, đều mơ thấy mình bị một đám sói bao vây, từng chút từng chút cắn da thịt nàng thành mảnh nhỏ, cũng có một đoạn thời gian dài nàng không ngủ được. Sau đó hàng đêm bà ngoại ôm nàng ngủ, mới có thể làm nàng thoát ra khỏi ác mộng đó

Hoắc Nghiên hiện giờ như vậy, chắc đã gặp được chuyện gì vô cùng thống khổ rồi

Vân Cẩm muốn tiến lên đánh thức Hoắc Nghiên đang mơ ngủ, bị Hoắc Thù giữ lại

Hoắc Thù kêu nàng chuyển một cái ghế gấm lại đây, liền ngồi ở trước giường, chờ Hoắc Nghiên tỉnh lại

Không biết qua bao lâu, Hoắc Nghiên dồn dập kêu một tiếng, đột nhiên mở to mắt

"Bát muội, muội tỉnh?"

Hoắc Nghiên máy móc quay đầu qua, khi nhìn thấy cô nương vẻ mặt tươi đẹp đang ngồi trước giường cười, nụ cười kia tựa như tia nắng mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu rọi vào căn phòng âm u, xua tan đi những u ám, làm nàng nhịn không được gắng sức bò dậy từ trên giường, trực tiếp bổ nhào vào lòng nàng, ôm nàng gào khóc thật lớn
Hoắc Thù ôm nàng một hồi, vỗ nhẹ lưng nàng, tựa như khi mỗi lần Hoắc Thù gặp ác mộng, bà ngoài đều ôm nàng, vỗ lưng nàng tựa như an ủi

Vân Cẩm thấy tiểu thư tỉnh lại từ trong cơn ác mộng, ôm Hoắc Thù liền khóc lớn, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra

Có thể khóc được thì tốt rồi!

Hoắc Nghiên vẫn luôn khóc, khóc đến khan cả tiếng, rốt cuộc cũng từ lớn tiếng gào khóc biến thành nhỏ giọng khóc nức nở, khóc đến đầu óc choáng váng, nhịn không được mà nấc cục

Hoắc Thù thấy nàng khóc dường như cũng đủ rồi, gọi nha hoàn mang nước tới rửa mặt cho nàng, lại làm cho nàng một ly nước mật ong bổ sung nước bị mất do khóc

Hoắc Nghiên ngơ ngác để người khác lau mặt cho nàng, đôi mắt sưng to như quả hạch đào, cuối cùng tầm mắt dừng trên người Hoắc Thù

"Bát muội đỡ chút nào chưa?" Hoắc Thù cười hỏi
Hoắc Nghiên ngơ ngác nhìn nàng, sau đó cúi đầu, khịt mũi ừ một tiếng, thiên ngôn vạn ngữ lại không biết nói gì, cuối cùng dùng giọng mũi nồng đậm hỏi, "Thất tỷ, sao tỷ lại đến đây?"

"Là đại bá mẫu kêu ta trở về xem muội" Hoắc Thù thành thật nói, "Ta không biết đã phát sinh chuyện gì, nhưng bộ dạng đại bá mẫu thoạt nhìn vô cùng không tốt, bệnh thật sự nghiêm trọng, nhưng nàng vẫn thật lo lắng cho muội, sợ muội xảy ra chuyện gì. Đại bá mẫu nói nàng đã mất đi một nữ nhi rồi, nàng không muốn lại mất thêm một đứa nữa"

Hoắc Nghiên nghe được lời này, thần sắc chấn động, lại nấc cục, giãy dụa bò xuống giường

"Tiểu thư, người muốn đi đâu?" Vân Cẩm vội tiến đến đỡ nàng

"Ta muốn đi thăm nương ta..." Hoắc Nghiên hoảng loạn xỏ giày, nôn nóng nói: "Ta chỉ lo sợ hãi thương tâm một mình, lại quên đi nương ta mới là người khó chịu nhất... Thất tỷ, cảm ơn tỷ, nếu tỷ không đến đây, ta ngay cả chết cũng đã tính đến rồi..." Nói, nước mắt lại chảy xuống
Hoắc Thù cười nói: "Ta cũng không có làm gì, mới chỉ nói cùng muội hai câu thôi"

Thấy nàng có chút đứng không vững, hiển nhiên là trong khoảng thời gian này thương tâm lăn lộn hỏng thân mình rồi. Hoắc Thù đưa tay qua đỡ lấy nàng, kêu nha hoàn khoác y phục lên cho nàng, liền trực tiếp đỡ ra cửa, đi đến chính phòng

Vân Cẩm thấy Hoắc Thù muốn đỡ người ra bên ngoài, tức khắc khẩn trương muốn ngăn cản lại bị Anh Thảo giữ chặt

"Tiểu thư nhà ta tự có chủ trương, ngươi không cần lo lắng" Vẻ mặt Anh Thảo tự tin, đối với tiểu thư nhà nàng có một loại tín nhiệm mù quáng, cảm thấy tiểu thư làm gì đều đúng

"Nhưng tiểu thư còn đang sinh bệnh..." Vân Cẩm chần chờ

"Aiz, yên tâm, không có việc gì" Vẻ mặt Anh Thảo vẫn tự tin như cũ

Vân Cẩm có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể lo lắng sốt ruột đi theo qua đó
Tới phòng chính, Hoắc Thù đỡ Hoắc Nghiên đang dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể lên người nàng đi vào phòng đại bá mẫu

Tĩnh An Hầu phu nhân đang lúc chợp mắt, tâm sự nặng nề mà suy nghĩ, nghe được tiếng động liền mở mắt nhìn qua, không ngờ lại thấy Hoắc Thù đang đỡ tiểu nữ nhi thân thể yếu ớt đi vào, tức khắc có chút ngốc, bất quá khi nhìn thấy vẻ mặt tiểu nữ nhi không còn trống rỗng chết lặng như mấy ngày hôm qua, tức khắc làm trái tim nàng dường như đập trở lại

"Nương..." Hoắc Nghiên kêu một tiếng, liền bổ nhào vào trong lòng Tĩnh An Hầu phu nhân

Tĩnh An Hầu phu nhân cố gắng ngồi dậy, vội ôm nàng, vừa mắng vừa rơi lệ, "Nha đầu chết tiệt nhà ngươi, ngươi muốn hù chết ta sao? Ta đã mất đi một nữ nhi, chẳng lẽ ngươi cũng muốn bỏ ta đi sao hả?

"Con không đúng, con không đúng ..." Hoắc Nghiên lại bắt đầu khóc lên
Hoắc Thù thấy hai mẹ con ôm nhau khóc rống, phỏng chừng trong chốc lát cũng không dừng được nên yên lặng rời khỏi phòng

Khó có khi về lại Tĩnh An Hầu phủ, Hoắc Thù nghĩ nghĩ, quyết định đi về ngũ phòng một chút, thuận tiện tìm người nào đó thăm dò một chút tình huống

Mới ra khỏi viện đại phòng, trên đường liền gặp Nhị phu nhân đang đích thân đưa bà tử mặc y phục vải thô ra cửa, thoạt nhìn Nhị phu nhân có chút phẫn nộ nhưng vẫn khách khách khí khí đưa người ra ngoài

Nhìn thấy Hoắc Thù, ánh mắt Nhị phu nhân tức khắc sáng lên, vội nói: "Thế tử phu nhân sao lại trở về rồi?"

Hoắc Thù khách khí nói: "Trở về thăm tổ mẫu cùng phụ thân"

Nhị phu nhân nghe xong trong lòng có chút thất vọng, bất quá vẫn nhiệt tình nói: "Thế tử phu nhân nếu có thời gian, liền đi đến chỗ Quyên tỷ nhi chúng ta trò chuyện một chút, từ sau khi tỷ muội các ngươi từng người từng người xuất giá, cô nương trong phủ này ngày càng ít, Quyên tỷ nhi vẫn luôn mong nhớ các tỷ muội, ngày thường cũng tìm không ra người nào có thể nói chuyện..."
Hoắc Thù ứng phó lấy lệ vài tiếng, liền mượn có hội cáo từ rời đi

Nhị phu nhân nhìn theo phương hướng nàng rời đi, tìm nha hoàn dò hỏi, khi biết được vừa rồi Hoắc Thù đi từ đại phòng qua đây, tâm tình buồn bực mấy ngày nay đột nhiên bị khuấy động lên, liền cho dù Tôn gia cho bà tử qua đây châm chọc đều có thể dễ dàng không đề cập tới

Nói đến, gần đây Nhị phu nhân cũng thật buồn bực

Đại cô nương đại phòng đã không còn như bọn họ mong muốn, bọn họ cho rằng cơ hội tới rồi, thậm chí còn vì vậy mà lui hôn sự đang thương nghị cho nữ nhi, liền chuẩn bị chỉ cần lão phu nhân lên tiếng, nữ nhi bọn họ liền chính là Vĩnh Quận Vương thế tử phi đời kế tiếp

Nhưng bọn họ nào biết đâu rằng, khi tang lễ đại cô nương mới vừa kết thúc, bên kia liền truyền đến tin tức, lão phu nhân cùng Vĩnh Quận Vương phủ đã thương lượng xong, chờ sau khi Vĩnh Quận Vương thế tử giữ xong một năm tang thê liền mang Hoắc Nghiên gả sang bên đó
Hoắc Nghiên là dì ruột thịt, là muội muội yêu thương của Hoắc Đình, nàng xưa nay cũng rất kính trọng vị tỷ tỷ Hoắc Đình này, nhất định có thể yêu thương các hài tử hơn người khác

Nhị phòng bận rộn lâu như vậy, thậm chí còn trì hoãn hôn sự của nữ nhi, kéo dài đến tận bây giờ, nào ngờ lại là lấy giỏ tre múc nước

Phu thê nhị phòng cực kỳ buồn bực, Hoắc Quyên cũng không còn mặt mũi gặp người, cả ngày buồn bã trốn trong phòng

May mắn, Nhị phu nhân nghe nói đại tẩu Tĩnh An Hầu phu nhân lại là không vui, tiểu nha đầu Hoắc Nghiên kia cũng không vui, chỉ là bởi vì lão phu nhân thấy như vậy thật tốt, tự ý quyết định, ngại hiếu đạo nên mới không có cách nào cự tuyệt

Biết được tin tức này, Nhị phu nhân cảm thấy việc này còn có thể chuyển biến, đó chính là đường sống, nên chờ đợi lão phu nhân sửa lời, nào ngờ chờ đến tận bây giờ vẫn như cũ không có tin tức. Hiện giờ nhìn thấy Hoắc Thù trở về, dưới tình thế cấp bách, Nhị phu nhân thật đúng là hi vọng vị Vệ Quốc Công thế tử phu nhân Hoắc Thù này có thể thay đổi được kết quả
Nếu Hoắc Nghiên không muốn, liền cho người nguyện ý đi thay nàng không phải càng tốt hơn sao? Cũng không biết rốt cuộc lão phu nhân nghĩ gì về nhị phòng bọn họ

Nhị phu nhân nghĩ tới đây lập tức có chút tức ngực, nghẹn một bụng trở về phòng

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Tới sân ngũ phòng, Hoắc Thù tìm một tiểu nha hoàn hỏi: "Ngũ lão gia đang ở đâu?"

"Ở, ở trong thư phòng"

Hoắc Thù nghe xong, trực tiếp đi đến thư phòng

Hoắc ngũ lão gia đang ở trong thư phòng vẽ lại một bộ tranh, đột nhiên nhìn thấy nữ nhi đã xuất giá trở về, tất nhiên là vô cùng cao hứng, vội lấy trà tốt trân bảo ra chiêu đãi nàng, cao hứng nói: "Con vì sao lại về?"

Hoắc Thù nhìn chằm chằm chén trà kia, đáp lời: "Là đại bá mẫu phái người mời con trở về, Bát muội sinh bệnh"

Hoắc ngũ lão gia sau khi nghe xong, nhịn không được nhíu nhẹ mi
Hoắc Thù thấy thế, hỏi: "Cha, Bát muội rốt cuộc làm sao vậy?"

"Con không biết?" Hoắc Ngũ lão gia hỏi

"Không biết, vừa rồi khi con qua đó, Bát muội khóc vô cùng lợi hại, đại bá mẫu lại bệnh thành như vậy, hai người lại ôm nhau khóc, con cũng không tiện hỏi thăm" Hoắc Thù nhìn thấy bộ dạng của hai mẫu tử này, liền biết có khă năng sự việc vô cùng nghiêm trọng, tự nhiên không nghĩ tại thời điểm này lại đi đào vết thương của người ta lên

Hoắc ngũ lão gia nhịn không được thở dài, ngẩng đầu nhìn cảnh sắc cuối xuân bên ngoài cửa sổ, sau một lúc lâu không nói chuyện

"Cha, không thể nói con biết sao?" Hoắc Thù lại nói

Hoắc ngũ lão gia nghĩ nghĩ nói: "Cũng không có gì không thể nói với con, ta cũng chỉ là nghe ý tổ mẫu con, nói Đình tỷ nhi trước khi lâm chung, muốn đem ba nhi tử phó thác cho Nghiên tỷ nhi, để Nghiên tỷ nhi gả qua đó"
Hoắc Thù ngưng trệ, tiếp theo giật mình trừng lớn đôi mắt, tức khắc đem những chỗ kỳ quái trước đây suy nghĩ lại thật kỹ càng

Vì sao Hoắc Quyên khi biết đại tỷ không còn sống lâu trên nhân thế, trong mắt lại có hưng phấn được đè nén; năm trước khi tổ mẫu nghe nói đại tỷ sinh bệnh, vì sao ánh mắt lại kỳ quái như thế, nói vậy khi đó đã nghĩ tới việc nếu đại tỷ không còn, liền từ trong nhà chọn ra một tỷ muội gả qua đó thay thế

Chỉ là, cuối cùng tổ mẫu chọn trúng lại là Hoắc Nghiên

"Vì sao là Bát muội? Không phải Lục tỷ sẽ càng thích hợp hơn sao?" Hoắc Thù kỳ quái hỏi

Kỳ thật loại chuyện này cũng không phải hiếm thấy, có rất nhiều gia đình giàu có, sau khi tỷ tỷ qua đời, vì rất nhiều nguyên nhân, sẽ chọn một cô nương trong gia tộc gả qua đó làm kế thế, như vậy cũng có thể chăm sóc tốt hài tử nguyên phối lưu lại, cho rằng kế thê là dì, có thể càng thích hợp chăm sóc hài tử hơn. Bất quá nếu có chọn đều sẽ chọn thứ nữ trong nhà, rất ít nhà sẽ chọn đích nữ
Hoắc Quyên đã có tính toán này, hơn nữa tuổi cũng đã lớn, tất nhiên là vô cùng thích hợp, nào ngờ vậy mà Hoắc lão phu nhân chọn chính là đích thứ nữ của đại phòng, này cũng quá để ý Vĩnh Quận Vương phủ rồi. Hiện tại xem ra, rõ ràng là Tĩnh An Hầu phu nhân cùng Hoắc Nghiên đều không vui, cho nên Hoắc Nghiên mới có thể bệnh thành như vậy

Trên mặt Hoắc ngũ lão gia có chút xấu hổ, không biết nên giải thích với nữ nhi như thế nào về việc này

Hoắc Nghiên tự nhiên là người thích hợp nhất để chọn, nhưng Hoắc Quyên là nữ nhi nhị phòng, nhị phòng lại là con thiếp thất, trong mắt Hoắc lão phu nhân, mấy đứa con thiếp thất đều là người ngoài, bà làm sao có thể cho phép vị trí của cháu gái ruột thịt tiện nghi cho con thiếp thất? Tuy nói là kế thê, nhưng kế thê Vĩnh Quận Vương thế tử cũng không phải gia đình bình thường nào cũng có thể so sánh được, hơn nữa Vĩnh Quận Vương thế tử Chu Thâm hiện giờ tuổi còn trẻ, người nhìn trúng vị trí này cũng không ít
Chỉ tiếc đại phòng và ngũ phòng đều không có thứ nữ nào thích hợp, đành phải chọn ra từ đích nữ con chính thê

Tuy nói Hoắc ngũ lão gia không quan tâm việc gia đình, bất quá đoạn thời gian gần đây đại chất nữ bệnh chết, mẫu thân vì thế mà sinh bệnh, hắn thường xuyên qua đó hầu bệnh, mới vừa khéo nghe được chuyện như thế, mới biết được thì ra mẫu thân cùng Vĩnh Quận Vương phủ sau khi Hoắc Đình ra đi không bao lâu liền có hiệp nghị này, người để Vĩnh Quận Vương thế tử tục huyền cần chọn ra trong số các cô nương Hoắc gia

Cho nên, lão phu nhân liền chọn Bát cô nương

Lão phu nhân không thích con thiếp thất, cho nên nhị phòng tính trong đầu muốn đưa cô nương nhị phòng đến Vĩnh Quận Vương phủ làm kế thế, lão phu nhân lại cố tình không để cho nhị phòng như nguyện
Đến nỗi vì sao chọn trúng Hoắc Nghiên, nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì Hoắc Nghiên là tỷ muội ruột thịt có quan hệ vô cùng tốt với đại cô nương Hoắc Đình.

Tuy rằng Hoắc Nghiên có chút không ổn trọng, tính tình cũng cực kỳ táo bạo, nhưng Hoắc Nghiên lại có một điểm tốt, nàng cực kỳ kính trọng đại tỷ Hoắc Đình, cũng vô cùng yêu thương ba cháu ngoại trai, tuyệt đối sẽ không làm thương tổn ba hài tử Hoắc Đình lưu lại, chính là điểm này, nên nàng là người thích hợp nhất được chọn, cũng là điều Hoắc Đình mong muốn nhất

Vì ba hài tử của mình, Hoắc Đình cho dù không nỡ, cũng chỉ có thể lựa chọn em gái cùng mẹ

Đây cũng là do Hoắc Đình trước lúc lâm chung thương lượng xong cùng Hoắc lão phu nhân, nàng biết tổ mẫu không muốn dìu dắt nhị phòng, trong lòng nàng cũng không yên tâm ai ngoại trừ muội muội ruột Hoắc Nghiên. Nếu là để những người khác đến làm chức mẹ kế này, tương lai sinh hạ hài tử, ba đứa con do nàng sinh ra đều phải gặp tai ương, nhưng nếu là muội muội ruột Hoắc Nghiên, cho dù sau này nàng sinh hài tử, cũng tuyệt đối sẽ không bạc đãi ba hài tử của mình
Hoắc Thù thấy hắn không nói cũng không miễn cưỡng thêm, như suy tư gì đó uống xong một chén trà nhỏ, đột nhiên hỏi: "Cha, Bát muội bệnh thành như vậy, hẳn là còn có nội tình phải không?"

Hoắc ngũ lão gia kinh ngạc nói: "Có nội tình gì chứ?"

Hoắc Thù ngó trái ngó phải, tức khắc hiểu rõ, vị phụ thân này của nàng đúng là người văn nhã không thông chuyện thế sự, căn bản đối với các việc trong phủ hoàn toàn không có hứng thú, nếu không phải lần này phụ thân tự mình hầu bệnh trước giường lão phu nhân nên nghe nói đến, nói không chừng đến cuối cùng mới biết được việc này

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!