*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***
Thánh chỉ tứ hôn ở Tĩnh An Hầu phủ cũng khiến tạo thành một cơn sóng chấn động
Buổi sáng Vinh Thân Vương đến cầu hôn, buổi chiều thánh chỉ tứ hôn lại đến, muốn nói trong này không có dính dáng gì đến hoàng thượng, bọn họ sao có thể tin tưởng? Liền cho dù mặt mũi Ý Ninh Trưởng công chúa lớn, cũng không có biện pháp làm cho thân vương cùng các vị quốc công gia hầu gia thân phận tôn quý cùng nhau đến cửa cầu hôn đi? Cho nên, chẳng lẽ Vệ Quốc Công thế tử nhìn trúng Thất cô nương là vì hoàng thượng?
Này liền nói đến ngày hôm qua khi Ý Ninh Trưởng công chúa đến cửa dự tiệc, vì sao thoạt nhìn cũng không khác gì lúc bình thường, nào ngờ tạo thành nhiều hiểu lầm như vậy
Đem việc trước sau liên tưởng lại, phu thê Tĩnh An hầu cùng lão phu nhân kỳ thật đều cho rằng hoàng đế là vì Vệ Quốc Công thế tử nên mới nhìn trúng Hoắc Thù mới đúng, chỉ là bọn họ không rõ, tiêu chuẩn chọn tức phụ cho cháu ngoại trai của hoàng đế rốt cuộc là như thế nào, trong kinh thành nhiều quý nữ như vậy, như thế nào lại chọn trúng cô nương trong phủ bọn họ vậy?
Đương nhiên, làm nữ nhân Tĩnh An Hầu Phu Nhân không khỏi nghĩ sâu hơn một chút
Nếu việc hôn sự này là do Hoàng đế tự tay thúc đẩy, Ý Ninh Trưởng công chúa cũng không phải vừa lòng như vậy, về sau khi Thù tỷ nhi gả qua, chẳng phải là ăn mệt vì bà bà không thích? Liền cho dù hiện tại Ý Ninh Trưởng công chúa đã không còn là con dâu của Vệ Quốc Công phủ, nhưng cũng là mẫu thân Vệ Quốc Công thế tử, tóm lại không thể vượt qua nàng
Làm con dâu chưa vào cửa đã khiến bà bà không vui, đây chính là điều tối kỵ, về sau không biết còn phải chịu vất vả như thế nào đâu
Trong lúc nhất thời, Tĩnh An Hầu phu nhân không khỏi đồng tình với Hoắc Thù, sau đó lại cảm thấy may mắn nữ nhi không phải chịu tội này
Nhân duyên hoàn mỹ trong tưởng tượng của thế nhân, kỳ thật cũng không phải hoàn mỹ như vậy
Sau khi Hoắc Ngũ Lão gia tiễn nội thị tuyên chỉ đi, đã bị lão phu nhân gọi vào Xuân Huy đường
"Nương, người tìm ta có việc gì?" Hoắc Ngũ lão gia ngồi ở vị trí ghế bên dưới lão phu nhân, tiếp nhận trà nha hoàn dâng lên uống một ngụm, thoáng áp kích động trong lòng mới hỏi
Hoắc lão phu nhân nhìn nhìn nhi tử, làm sao nhìn không ra tâm tình vui sướng hưng phấn trên mặt hắn
Hoắc thù là cô nương ngũ phòng, sao với cô nương đại phòng còn kém một chút, hiện giờ chưa phân gia còn tốt, sau này phân gia bất quá chỉ là cô nương gia đình tiểu quan ngũ phẩm, thân phận này ở kinh thành tự nhiên không coi là gì. Cùng hôn sự với Vệ Quốc Công thế tử, có thể nói hoắc thù trèo cao, Hoắc Ngũ lão gia làm phụ thân, Tóm lại có chút lo lắng nữ nhi tương lai gả vào Vệ Quốc Công phủ sẽ có hại
Nhưng hoàng thượng lại tứ hôn, vậy thì không giống, có thể nói có nhiều hơn một tầng đảm bảo, trong lòng Hoắc ngũ lão gia tự nhiên là cao hứng
Hoắc lão phu nhân trầm ngâm nói: "Hoàng thượng tứ hôn cho Vệ Quốc Công thế tử cùng Thù tỷ nhi làm việc tốt, chỉ là....."
Hoắc Ngũ lão gia chính là đang cao hứng, thấy bộ dạng chần chừ của mẫu thân cả kinh nói: "Nương, có chỗ nào không ổn?"
Hoắc lão phu nhân thở dài: "Ngươi chớ có quên mất, Vân Hải đại sư có lời phê mệnh cho Thù tỷ nhi, Thù tỷ nhi lúc sinh ra khắc mẫu, gần nhất khắc thân, năm đó sự tình liên tiếp trong phủ, cũng vì vậy mà đến. Nếu không có Ngu gia mấy đời làm tướng, mới có thể trấn áp được mệnh cách hung hiểm này của nàng, nếu bằng không, năm đó nên đưa nàng đi Tỉnh An Tự"
Hoắc Ngũ lão gia nghe được trong lòng đau xót
Năm đó cao tăng phê mệnh cho nữ nhi là Vân Hải đại sư Tướng Quốc Tự. Vân Hải đại sư tinh thâm Phật pháp, xưa nay không hỏi thế sự, ngao du tứ phương, một lòng hướng Phật. Trùng hợp năm đó vì Tình An Hầu phủ liên tiếp xảy ra chuyện, Hoắc lão phu nhân đi Tướng Quốc Tự dâng hương cầu phúc, rút trúng một quẻ đặc thù, có cơ duyên nhìn thấy Vân hải đại sư, xin Vân Hải đại sư phê mệnh cho cháu gái mới sinh
Biết được mệnh cách cháu gái hung hiểm, lão phu nhân xác thực bị dọa, liền dò hỏi Vân Hải đại sư phương pháp hóa giải. Vân Hải đại sư nói tuy mệnh cách cháu gái này hung hiểm, khắc cả lục thân, nhưng lại có duyên với Phật, thích hợp thanh đăng cổ Phật, thanh thanh tịnh tịnh, như vậy liền qua cả đời.
Hoắc Ngũ lão gia tóm lại không đành lòng nữ nhi mới vừa sinh tuổi còn quá nhỏ cái gì cũng đều không hiểu, liền phải kham khổ ở chùa miếu cả đời, vừa lúc Ngu lão phu nhân vì nữ nhi khó sinh qua đời đến phủ chất vấn, Hoắc Ngũ lão gia biết được gia đình võ tướng sát khí nặng, có thể trấn áp được mệnh cách của nữ nhi, cùng nhạc mẫu thương lượng, mới để nhạc mẫu ôm nữ nhi hồi Ngu gia nuôi dưỡng, nửa đời không được dễ dàng gặp mặt
Bất quá so với lão phu nhân tin Phật, tính cách Hoắc ngũ lão gia lại có chút tùy ý, đối với việc Vân Hải đại sư phê mệnh là bán tính bán nghi. Cho đến bây giờ, nhìn nữ nhi sống rất tốt, Ngu gia bên kia cũng không gặp vấn đề gì, nữ nhi trở về hai tháng nay, không chỉ có Hoắc gia không xảy ra việc gì, mà nàng còn có tạo hóa như vậy, trong lòng lại có thêm nhiều phần nghi vấn
"Nương, hiện tại bây giờ không phải rất tốt sao? Thù nhi trở về lâu như vậy, cũng không phát sinh việc gì không tốt" Hoắc Ngũ lão gia nói
Hoắc lão phu nhân cười lạnh nói: "Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, năm đó việc Vân Hải đại sư phê mệnh, tuy chỉ có ngươi, ta, vài người mới biết, nhưng chỉ sợ về sau nếu hoàng thượng biết, chẳng phải là sẽ tức giận?" Bà trầm khuôn mặt, "Hoàng thượng sủng ái Vệ Quốc Công thế tử thế nhân đều biết, lần này tuy không biết vì sao Vệ Quốc Công thế tử chọn Thù tỷ nhi làm thế tử phu nhân, nhưng chúng ta cũng không thể tồn tâm may mắn, về sau lỡ vạn nhất hoàng thượng biết thì sao?"
Hoắc Ngũ lão gia im lặng
Nghe nói đương kim hoàng thượng tin thờ Phật, nếu là Vân hải đại sư tự mình mở miệng, hoàng thượng biết được mệnh cách nữ nhi có điềm xấu như thế, sợ là sẽ tức giận. Bọn họ đều không phải không nghĩ nói cho hoàng thượng, nhưng sự việc phát triển quá nhanh, căn bản không kịp nói cho hoàng thượng, sợ về sau hoàng thượng biết, sẽ giận chó mắng mèo lên đầu Tĩnh An Hầu phủ, thậm chí Thù tỷ nhi còn khó tránh khỏi cái chết
Hoắc lão phu nhân thấy nhi tử đã hiểu rõ, thở dài nói: "Vốn ta tưởng hẳn nên cự tuyệt hôn sự này, ai ngờ...."
Ai ngờ Vinh Thân Vương tự mình tới cửa cầu hôn, cùng với nhiều quốc công gia cùng hầu gia như vậy, nhìn như dò hỏi nhưng lại không chấp nhận cự tuyệt, nói thì dễ nhưng có làm được không?
Lúc đó, Hoắc lão phu nhân sau khi biết được nhi tử đã đáp ứng hôn sự này, thực sự vui vẻ không nổi
Nếu tới cửa cầu hôn là gia đình khác, tứ hôn ban xuống, lão phu nhân cũng sẽ không khó xử như vậy, nhưng đây là Vệ Quốc Công thế tử, lấy thiên vị của hoàng thượng đối với Vệ Quốc Công thế tử, nếu hắn biết cô nương hắn chọn làm thê tử cho Vệ Quốc Công thế tử có mệnh cách hung hiểm như vậy, sợ là sẽ không vui
Hoắc Ngũ lão gia nhíu mày, cuối cùng nói: "Thành chỉ tứ hôn cũng đã hạ, việc này không thể sửa đổi, cứ như vậy trước đã"
Hoắc lão phu nhân tức nghẹn, muốn mắng hắn nhưng lại không biết mắng như thế nào, chỉ phải nói: "Nếu hoàng thượng biết được...."
"Hôn sự này là hoàng thượng tự mình ban cho, hoàng thượng là minh quân, cho dù có tức giận hẳn cũng sẽ không giận chó đánh mèo" Hoắc Ngũ lão gia có ý đồ biện giải, "Nương, đã qua nhiều năm như vậy, Thù nhi cũng đã lớn như vậy, Ngu gia xem ra vẫn còn rất tốt, người nhìn xem nàng sau khi trở về, bệnh của cha đã tốt lên rồi, có phải là Vân Hải đại sư phê mệnh sai rồi không?"
"Chớ có nói bậy, Vân Hải đại sư là cao tăng đắc đạo, sao lại phê sai?" Hoắc lão phu nhân phản bác nói
Hoắc Ngũ lão gia biết mẫu thân là người tin Phật, cùng bà nói không thông, liền ngậm miệng không nói, nhưng thần sắc kia lại là không nghĩ như vậy
Hoắc lão phu nhân bị hắn chọc giận đến gan đau, rồi lại không có biện pháp, chỉ suy sụp nói: "Thôi, may mắn năm đó việc phê mệnh này người biết được rất ít, ngươi về sau ra bên ngoài đừng có lỡ miệng"
Hoắc lão phu nhân mọi chuyện lấy gia tộc làm trọng, cho dù cháu gái này sinh ra đã khắc mẫu thân, không được lòng bà, nhưng rốt cuộc cũng là cháu gái do nhi tử bà thương yêu nhất sinh ra, bà cũng không muốn làm gì cháu gái. Do việc phê mệnh này hệ trọng, ngoại trừ nói với trượng phu, cũng chỉ có Ngũ nhi tử này được biết, liền ngay cả trưởng tử Tĩnh An Hầu cũng không biết, sau lại thêm một người nữa là Ngu lão phu nhân
(nhamy111: sự việc phê mệnh này hơi trùng hợp nhen, tui nghi lắm!!!)
Ngu lão phu nhân yêu thương ngoại tôn nữ, thà không tin vào số mệnh, bà cũng không thèm để ý việc này. Hiện tại thân thể trượng phu không tốt, còn ở bên kia Phượng Lĩnh sơn điều dưỡng thân thể, Vân Hải đại sư thường xuyên ngao du ra bên ngoài, hành tung bất định, chỉ cần hắn không trở lại, ngược lại cũng không cần lo lắng về sau việc phê mệnh bị lộ ra ngoài
Hoắc lão phu nhân nghĩ như vậy, cảm thấy sự việc cũng không tệ đến nỗi không còn biện pháp thu thập, cuối cùng thở dài, cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đó
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***
Tĩnh An Hầu phủ cả nhà trên dưới đều vì chuyện tứ hôn mà tràn ngập không khí vui mừng, qua mấy ngày sau, mới tạm lắng xuống
Sau ngày tứ hôn, Ngu ngũ phu nhân Diêu thị ở tướng quân phủ đã bị trượng phu vội vội vàng vàng thúc giục qua đây
Trong lòng Ngu Bác Duyên, Vệ Quốc Công thế tử kia dù có tốt thì cũng là người nhà khác, chung thân đại sự của cô nương gia, giống như đầu thai lần thứ hai, nếu gả không tốt, cả đời liền hủy
Cho nên đối với hôn sự cháu ngoại gái này, Ngu Bác Duyên thập phần để bụng. Vì từ sớm hắn đã biết từ chỗ mẫu thân, mẫu thân muốn giữ cháu ngoại gái lại Ngu gia, Ngu gia nhiều nhi lang như vậy, tùy tiện chọn ra một đứa, đều tốt hơn các nam nhân tam thê tứ thiếp bên ngoài, Ngu Bác Duyên cũng cho rằng sớm muộn gì cháu ngoại gái cũng gả hồi về Ngu gia
Nhưng nào ngờ không kịp trở tay, Vinh Thân Vương đã đến cửa cầu hôn, ngay sau đó hoàng thượng liền tứ hôn, căn bản không cho người ta có cơ hội ngăn cản hay tìm biện pháp cự tuyệt
Ngu Bác Duyên trong lòng vô cùng nôn nóng, ngày thứ hai liền thúc giục thê tử qua đó
Diêu thị bất đắc dĩ nói: "Chàng sốt ruột cũng vô dụng, hoàng thượng cũng đã tứ hôn, hôn sự này cũng đã không còn biện pháp thu hồi, không bằng tiếp nhận đi"
Ngu Bác Duyên trừng mắt nói, "Cái này kêu là gì đây? Tố Tố hẳn nên gả về Ngu gia chúng ta, Vệ Quốc Công thế tử kia trừ bỏ bộ dạng hơi đẹp chút, còn chỗ nào có thể so được nhi lang Ngu gia chúng ta?"
Diêu thị bị hắn tự biên tự diễn chọc cười tới, hỏi ngược lại: "Vệ Quốc Công thế tử không có chỗ tốt à? Tương lai hắn là nhất đẳng quốc công gia, được hoàng thượng sủng ái, giữ mình trong sạch, tiền đồ vô lượng, trong kinh thành này có cô nương nào không muốn gả cho hắn? Làm sao chàng lại ghét bỏ như vậy?"
"Hắn tốt cái gì? Ít nhất nhi lang Ngu gia chúng ta không nạp thiếp thất không ngủ thông phòng, đối với phu nhân tận tâm và chung thủy, không có ra bên ngoài làm loạn. Nàng nhìn xem mấy thứ công tử này trong các phủ huân quý ở kinh thành, cái gì mà chơi nữ nhân kêu một cách trôi chảy, chơi nữ nhân một chút còn chưa tính, ngay cả nam nhân cũng chơi, nói gì mà ngoạn ý gì đó. Địa vị Vệ Quốc Công thế tử như thế, khó đảm bảo trong tương lai hắn không kéo về phòng một đống người, nếu hắn cũng đua đòi con cháu gia đình huân quý khác, học dưỡng nam sủng gì đó, xem gia ta có đánh chết hắn không!"
Ngu Bác Duyên càng nói càng tức giận, Tố Tố cũng như khuê nữ chính hắn nuôi lớn, vậy mà ở đâu nhảy ra một tiểu tử thối cướp đi không nói, còn không biết về sau hắn đối với Tố Tố như thế nào đâu, làm sao tốt bằng bọn nhi lang Nhu gia?
Diêu thị thấy hắn tức giận đến nỗi đi vòng vòng trong phòng, còn đã nghĩ tới tương lai đánh Vệ Quốc Công thế tử như thế nào, trong lòng vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ. Nhưng lời trượng phu nói cũng rất đúng, nữ nhân chọn chồng thật đúng là cần nên cẩn trọng, nam nhi Ngu gia cùng so với nam nhi kinh thành quả thật tốt hơn nhiều
Làm một người con dâu Ngu gia, trước đó Diêu thị chưa từng cảm thấy may mắn khi được gả qua đây, sau khi gả qua mới biết, cùng trượng phu cử án tề mi, không có thông phòng thiếp thất cùng một đám thứ tử thứ nữ đến đây làm nàng chướng mắt, trong lòng trượng phu chỉ có mỗi mình nàng, tự đáy lòng nàng cũng cảm tạ gia quy Ngu phủ lập ra
Nghe xong một lỗ tay oán giận của trượng phu, Diêu thị đi đến Tĩnh An Hầu phủ, sau khi gặp qua Hoắc lão phu nhân, liền trực tiếp đi đến Điệp Thúy Viện của cháu ngoại gái
Hoắc Thù thấy mợ đến rồi, tự nhiên rất vui vẻ, vội gọi người bưng trà và điểm tâm lên
Đầu tiên Diêu thị chúc mừng nàng, thấy nàng mặt phấn má đào, đôi mắt hữu thần, làm sao không biết tâm tình cháu ngoại gái rất tốt, nói vậy cũng là vừa lòng hôn nhân này
Nàng lập tức nói: "Cữu cữu con sáng nay thúc giục ta qua bên này tìm con, trong lòng hắn rất lo lắng cho con"
Hoắc Thù có chút ngượng ngùng nói, "Con rất rốt, mợ thay con chuyển lời với cữu cữu một tiếng, nói hắn không cần lo lắng cho con, tối qua con đã viết thư cho bà ngoại nói với bà việc này" chần chừ một chút, rồi nói tiếp, "Vệ Quốc Công thế tử thật tốt, con, con thích hắn...."
Diệu thị: "...."
Diêu thị nhịn không được ho khan một tiếng, xem ra cháu ngoại gái cực kỳ hiểu rõ tính tình của các vị cữu cữu của mình, mới có thể da mặt dày nói được lời này, mục đích chính là trấn an trượng phu. Thần sắc Diêu thị ôn nhu vài phần, tuy nàng tiếp xúc cháu ngoại gái này không nhiều lắm, nhưng cũng thường xuyên nghe được từ miệng trượng phu, nghe nhiều nên cũng biết vài phần
Diêu thị được lời Hoắc Thù nói, hài lòng rời đi
Diêu thị đi rồi Hoắc Thù ngồi ở đó cười ngây ngô một lát, liền nghe nói Hoắc Nghiên tới đây
Hôm qua sau khi thánh chỉ tứ hôn tới đây, Hoắc Thù được bọn tỷ muội chúc mừng một phen, tuy rằng lúc đó nàng vô cùng cao hứng, nhưng cũng nhìn ra được cảm xúc của bọn tỷ muội không cao, khả năng người duy nhất cao hứng vì nàng chỉ có thể là Hoắc Nghiên
Hoắc Uyển đau tiếc chuyện từ hôn, thật sự cao hứng không nổi; Hoắc Quyên còn đang chờ nghị thân, hôn sự cũng không có tin tức, tự nhiên không vui; mà Hoắc Diệu.... không chừng hiện tại còn đang thương tâm ủy khuất, vui vẻ mới là lạ
Hoắc Thù tự mình đứng dậy đón Hoắc Nghiên đi vào
Hoắc Nghiên lôi kéo tay nàng, lại chúc mừng nàng một phen, tiếp theo cho nha hoàn đi ra ngoài, hai tỷ muội ngồi trên giường đất nạm gỗ sát cửa sổ, Hoắc Nghiên nhìn chằm chằm Hoắc Thù hỏi: "Thất tỷ, chuyện của tỷ cùng Vệ Quốc Công thế tử là như thế nào vậy?"
"A?" Hoắc Thù chớp mắt
Hoắc Nghiên là người sảng khoái, nói thẳng: "Thất tỷ, hôm qua ta ở trong hoa viên gặp được cửu muội, cửu muội lời trong lời ngoài cười nhạo ta, nói mọi người vốn đều cho rằng người Ý Ninh Trưởng công chúa nhìn trúng là ta, hiện tại Hoàng Thượng lại tứ hôn cho tỷ cùng Vệ Quốc Công thế tử, ta lại thành người bị cười nhạo....." nói tới đây, nàng liền tức giận đến đôi mắt muốn phun lửa
Hoắc Thù nghe được lời này, tuy rằng biết cũng không liên quan đến sự tình của mình, nhưng vẫn có chút áy náy, "Bát muội...."
Hoắc Nghiên sau khi tức giận liền nhìn nàng cười nói: "Ta biết việc này không trách được Thất tỷ, ta nếu thật sự nghe nàng nói, thì đúng là ngu ngốc. Bất quá ta vẫn còn chút kỳ quái, ngày hôm trước Thất tỷ nói thích Vệ Quốc Công thế tử, muội muội ta liền có thắc mắc, có phải tỷ đã sớm quen biết Vệ Quốc Công thế tử hay không?"
Hoắc Thù là người thẳng tính, quan hệ của nàng cùng Hoắc Nghiên rất tốt, tự nhiên cũng không muốn gạt nàng, lập tức đem việc hồi tháng 3 kia, nàng đi Vân Châu Thành chúc thọ tam cô cô Hoắc Bình, gặp được Vệ Quốc Công thế tử cùng sự việc ra tay tương trợ đều nói ra
Hoắc Nghiên nghe được chuyện, liền bừng tỉnh đại ngộ, "Thì ra chuyện là như vậy, chẳng trách! Nếu là của tỷ thì chính là của tỷ, còn không phải của tỷ dù cho uổng phí tâm cơ thì cũng là uổng công"
Giải quyết được nghi hoặc, trong lòng Hoắc Nghiên cũng không còn khúc mắc, chỉ là đối với xúi giục của Hoắc Diệu chán ghét không thôi
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***