Chương 74
Bảng tin của ba Tạ:
“Gần đây tu tâm dưỡng tính, người quá dâm đãng đừng tới tìm tôi, mèo con nhà tôi rất hung dữ đấy.”
Hình minh hoạ là một tấm ảnh chụp giao diện trò chuyện, nội dung bên trong là: “Anh à, anh ở nhà một mình phải ngoan ngoãn, ăn uống đúng giờ, ít hút thuốc, ít uống rượu, đi ra ngoài xã giao đừng về quá trễ, rời xa tất cả sinh vật là giống cái, bao gồm cả con mèo hoa ở dưới lầu, nó là con cái, anh nhìn nó em cũng sẽ ghen, sẽ cào anh cào anh cào anh cào anh!!”
Mọi người bình luận:
“Oa! Chúng tôi có dâm như thế nào cũng không dâm bằng Đại vương là anh nha!”
“Anh không phải là ba Tạ dâm đãng thiên hạ vô địch rồi sao? Chúng tôi ai dám so với anh?”
“Ngay cả con mèo hoa ở dưới lầu cũng không buông tha, anh là cầm thú sao?”
“Chị dâu thật hao tâm tổn trí nha, trẻ em bị thiểu năng trí tuệ thật không dễ nuôi!”
“Ai da, bị viêm khí quản sao?”
“Chị dâu khí phách!”
“Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi là cảm thấy trạng thái này đang khoe ân ái sao?”
“Lầu trên à, chúng tôi không có bị mù, chúng tôi chỉ cự tuyệt thừa nhận mà thôi!”
“Đúng vậy, tự động che chắn hết tất cả cơm chó có độc, phải làm một con cẩu độc thân có tôn nghiêm!”
“Các anh em, chúng ta phải chung tay chiến đấu chống lại cái tên đại ma vương ngược cẩu này, nhất định phải làm cho anh ta không còn cơm chó để rải, như vậy sẽ không có con chó nào bị ngược nữa!”
“Nhưng hai người không cảm thấy những câu cào anh cào anh cào anh cào anh này rất đáng yêu sao? Chị dâu và Đại vương ở chung thật đáng yêu nha!”
“Lầu trên là phản đồ, mặc dù cậu nói không sai!”
“Mỗi ngày ăn cơm chó, đau khổ nhưng cũng vui sướng, cảm thấy vẫn có thể ăn thêm mười cân.”
……
Lăng Vi lướt bảng tin của ba Tạ, cười đến mặt mày dịu dàng, quay đầu lại ngồi đối diện với Trần Tiểu Nhược nói: “Làm sao bây giờ, chị mới rời khỏi anh ấy một ngày thì bắt đầu nhớ anh ấy rồi, ba tháng kế tiếp làm sao trôi qua đây?!”
Trần Tiểu Nhược bĩu môi quay mặt đi, “Chị, em cũng là cẩu độc thân có tôn nghiêm, xin đừng ngược em!”
Lúc này đã tiến vào cuối thu,《 Mẹ cố lên! 》đã quay xong toàn bộ, mặc dù Trần Đình Tư tuyên bố tạm thời rời khỏi giới giải trí, nhưng sau đó vẫn kiên trì quay xong chương trình thực tế, chỉ cảnh quay của cô ta không nhiều lắm, bởi vì trạng thái của cô ta thật sự không tốt.
Chương trình thực tế kết thúc, Lăng Vi lập tức rời khỏi Bắc Kinh đi vào đoàn phim mới, đó là một bộ phim truyền hình trước đó đã nhận.
Đây là một bộ phim đô thị, tên là《 Mặt Trái 》, Lăng Vi đóng vai một nữ phụ có tâm tư phức tạp ở trong phim, cô hà khắc với người khác, nhưng lại đào tim đào phổi cho nam chính, chỉ là nam chính vĩnh viễn thuộc về nữ chính, cho dù thủ đoạn của nữ phụ có cao đến đâu, thì cũng không thể cướp được.
Cho nên bộ phim này không phải là một bộ phim tình cảm thần tượng truyền thống, nội dung của nó nghiêng về bên chiến tranh thương mại, vì vậy hầu hết các diễn viên được mời tham gia diễn xuất đều là những diễn viên gạo cội, nam chính còn là thần tượng Lục Khuynh có thực lực, mấy năm nay anh ta vẫn luôn chiến đấu hăng hái trên màn ảnh rộng, đây vẫn là bộ phim truyền hình đầu tiên anh ta nhận diễn trong gần mấy năm qua, cho nên người xem cực kỳ chờ mong.
Mà nữ chính thì lại là người quen cũ của Lăng Vi, Lam Nhược.
Sau khi biết được tin tức, Lăng Vi cũng rất ngạc nhiên.
Lam Nhược cũng là Tam Lang liều mạng (*), vừa mới kết thúc 《 Cung Tường Liễu 》 không lâu, lại tiếp tục chiến đấu liên tục ở chiến trường 《 Mặt Trái 》, chắc cũng muốn thừa dịp giá trị con người đang ở trên cao, nhận nhiều vai diễn hơn một chút.
[(*) Tên hiệu của Lương Sơn hảo hán Thạch Tú . Ví von: người chiến đấu dũng cảm không sợ chết hoặc làm việc cạn kiệt toàn lực (Thủy Hử hồi 44)]
Lục Khuynh đóng vai nam chính Phí Thừa, xuất thân từ nhà nghèo, đến thành phố lớn học tập, sau đó lại tiến vào xí nghiệp gia tộc của nữ phụ Đào Nhiên do Lăng Vi ắm vai, hai người mới quen biết nhau. Trong thời gian làm việc chung, Đào Nhiên rất cũ rích mà thích tên nhóc nhà nghèo này, nhưng mà nữ thần trong lòng tên nhóc nhà nghèo này lại là bạn học thời đại học của anh, Điền Vũ mà Lam Nhược sắm vai.
Trọng tâm của toàn bộ bộ phim không phải là phim tình cảm, cốt truyện chủ tuyến chủ yếu xoay quanh con đường phấn đấu đến công thành danh toại của nam chính, mà nữ phụ trong phim cũng không phải cô gái ngốc nghếch, sau này cô tiếp nhận công ty, xuyên suốt đấu trí đấu dũng nam chính, cuối cùng mặc dù thất bại, nhưng cũng chỉ hoàn thành vầng sáng cho vai chính mà thôi, nhìn tổng thể cho thấy, suất diễn của nữ phụ còn nhiều hơn nữ chính một chút, đây cũng là nguyên nhân lúc trước Lăng Vi không chút do dự lựa chọn nhân vật này, đây là nhân vật có không gian phát huy rất lớn.
Ngày thứ hai Lăng Vi đi vào đoàn phim, đoàn phim đã mở một cuộc họp, chủ yếu là để mấy diễn viên chính làm quen với nhau, Lăng Vi tới hơi sớm, cho nên tạm thời mang Trần Tiểu Nhược ra bên ngoài phòng họp chờ, chờ nhàm chán rồi thì bắt đầu lướt bảng tin, kết quả lướt tới trạng thái mới nhất trên bảng tin của ba Tạ.
Nội dung trạng thái này trên bảng tin của ba Tạ cũng không phải do tự anh tự biên tự diễn, mấy tin đó đúng là do cô gửi, tối hôm qua ở khách sạn, lúc hai người gọi video, Tạ Thanh Nghiên đã nói với cô ở dưới lầu có con mèo hoa con giống cái, chủ yếu là khi nhìn thấy con mèo con này, anh lại nhớ tới lần cosplay mèo lúc trước, còn nhấn mạnh lần sau gặp mặt phải mặc vào chơi với anh một lần nữa, Lăng Vi không chịu, còn mắng anh một câu: “Đi nhìn con mèo đáng yêu kia đi, anh sống với nó là được rồi!”
Nhưng mà sau khi cúp video, cô lại sợ anh thật sự mang con mèo hoa kia về nhà nuôi, cho nên mới gửi qua mấy câu như vậy.
Mặc kệ ba Tạ đăng lên bảng tin cái gì, bình luận ở phía dưới vĩnh viễn luôn sôi nổi, bây giờ Lăng Vi và đa số bạn bè của ba Tạ đã kết bạn với nhau, cho nên cũng có thể nhìn thấy những câu khiến người ta ôm bụng cười của mấy người đó.
Đang lúc cô lướt đến hăng say, Trần Tiểu Nhược đã thọt vào lưng cô, ý bảo có người tới đây.
Lăng Vi vừa ngẩng đầu lên đã thấy Lam Nhược đang cùng trợ lý đi tới.
Không gặp một thời gian, Lam Nhược vẫn giữ hình tượng cao ngạo lạnh lùng của mình, dọc đường đi có người chào hỏi với cô ấy, cô ấy cũng chỉ khẽ gật đầu, thẳng đến khi nhìn thấy Lăng Vi, biểu cảm trên mặt cô mới có chút biến hóa, khóe miệng của cô ấy hơi cong lên, lộ ra một nụ cười dịu nhẹ, bởi vì nụ cười này, sự thờ ơ ban đầu lập tức bị trôi đi hết.
Từ sau khi Lăng Vi rời khỏi đoàn phim《 Cung Tường Liễu 》, Lam Nhược vẫn giữ liên lạc WeChat với cô, cho nên lúc này vừa gặp mặt, hai người cũng không có vẻ xa lạ.
Lăng Vi cất di động, đứng lên đón tiếp cô ấy: “Chị Lam Nhược.”
Lam Nhược gật đầu, đi tới ôm cô một cái, sau đó lôi kéo cô ngồi xuống cái ghế ở bên cạnh, thuận tay đưa cho cô một thứ, “Cho cô.”
Lăng Vi cầm lấy nhìn cái vỏ ngoài có màu sắc rực rỡ, “Kẹo?”
“Ừ, mỗi lần nhìn thấy cô, tôi lại muốn đút cô ăn kẹo.” Lam Nhược duỗi tay nhéo nhéo mặt cô, “Giống một bảo bảo ngoan vậy.”
Lăng Vi:……
Cô xoa gượng mặt bị véo đau, “Chị à, tôi tốt xấu gì cũng là người đã từng làm ‘ Mẹ ’, sao có thể giống bảo bảo chứ!!”
“Ở trong mắt tôi chính là vậy, có ý kiến sao?”
“Được rồi, không có ý kiến.” Nói xong cô mở viên kẹo ra ném vào trong miệng, sau đó lại chia cho Lam Nhược, còn có hai vị trợ lý.
Lam Nhược không thích ăn đồ ngọt, chỉ để ở trong tay chơi đùa, “Bây giờ cô đang nổi, ở đâu cũng có thể nghe về chuyện của cô, thì ra trong đoàn phim của chúng ta, có rất nhiều người đều đang xem tiết mục của cô, chỉ có đạo diễn Quách nói cô không làm việc đàng hoàng, không chuyên tâm đóng phim, chỉ chạy đi chơi.”
Lăng Vi cười cười, gật đầu nói: “Về sau không chơi nữa, chuyên tâm đóng phim.”
“Cũng phải, bây giờ chắc là cô chọn kịch bản chọn tới mềm tay luôn rồi, nhưng chị nói cho cưng biết, nếu chưa chạm tới kịch bản xuất sắc chân chính, thì ngàn vạn đừng tùy tiện chuyển sang màn ảnh rộng, giai đoạn đầu vẫn nên tích cóp tiếng tăm một chút.” Lam Nhược nhỏ giọng nói với cô.
“Tôi biết rồi, cảm ơn chị.”
“Tôi thấy nhân vật lần này của cô rất xuất sắc, phải diễn cho tốt đó.”
Hai người ngồi xuống xong thì lại như nói không hết chuyện, một người lạnh lùng như Lam Nhược cũng không ngừng tạo đề tài, giống như cô ấy tích góp những lời này đã lâu vậy.
Lúc này, lại có một đám người đi tới, trong đó có nam chính là Lục Khuynh.
Giới giải trí nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mặc kệ có giao tình hay không, thì tất cả mọi người đều có quen biết, sau khi Lục Khuynh đi tới thì nhìn thấy bọn họ trước tiên, lập tức rất lễ phép tiến lên chào hỏi, “Lam Nhược, đã lâu không gặp.”
Lam Nhược gật đầu với anh ta, giới thiệu: “Đây là Lăng Vi.”
Lăng Vi đứng lên bắt tay với anh ta, “Tiền bối, chào anh, nghe danh đã lâu.”
“Đừng gọi là tiền bối, nghe rất già, gọi tôi là anh Lục đi.” Lục Khuynh cười nói.
Lăng Vi cũng không ngượng ngùng, “Anh Lục.”
Lục Khuynh sớm nổi danh, mới vừavào Học Viện Điện Ảnh đã được đạo diễn nổi tiếng nhìn trúng, bộ phim đầu tiên đã là diễn viên chính, sau đó con đường diễn xuất luôn rất suôn sẻ, mặc dù thành danh rất nhiều năm, nhưng thật ra tuổi tác của Lục Khuynh không lớn, chưa tới 30 tuổi, đúng là độ tuổi hoàng kim của diễn viên.
Đây là lần đầu tiên ở đời này, Lăng Vi hợp tác với Lục Khuynh, Lục Khuynh cũng không phải đại soái ca như truyền thống tung hô, mặt mũi của anh ta không đủ tinh xảo, khuôn mặt không đủ hoàn mỹ, nhưng các thứ không hoàn mỹ, tụ hợp lại thì lại cực kỳ hoàn mỹ, rất có khí chất, nhìn sáng sủa, khí tức mạnh mẽ, theo một câu nói hiện đại thì anh ta có một gương mặt rất cao cấp.
Lăng Vi vẫn đánh giá cao anh chàng đẹp trai này.
Vốn cho rằng chỉ là chào hỏi đơn giản một cái, nhưng không ngờ Lục Khuynh lại không làm giá, kéo một cái ghế ở bên cạnh qua, ngồi xuống nói chuyện phiếm với bọn họ.
“Lúc trước từng hợp tác với Lam Nhược một lần, ấn tượng cực kỳ sâu sắc.” Lục Khuynh nói.
Bởi vì có người ngoài gia nhập, biểu cảm của Lam Nhược lạnh lùng hơn một chút, “Đúng là vậy, lúc ấy tôi còn là một người mới, phối hợp diễn với anh cho nên có chút khẩn trương.”
“Không đâu, biểu hiện của cô rất khá.”
Lăng Vi và Lục Khuynh không thân, cho nên cũng không thể xen mồm, chỉ ở bên cạnh nghe hai người đối thoại.
Không ngờ Lục Khuynh lại chuyển đề tài lên trên người Lăng Vi, “Gần đây Lăng Vi thật đúng là rất nổi, thường xuyên nhìn thấy ở trên hot search.”
Lăng Vi mím miệng cười cười, “Để anh chê cười rồi.”
Lục Khuynh cười nói: “Có nhiều đề tài thì sẽ nổi thôi, đây là cách sinh tồn ở giới giải trí.”
Lam Nhược liếc nhìn anh ta một cái, nói: “Anh cũng rất chú ý Tiểu Vi nhỉ?”
Lục Khuynh nói, “Đúng vậy, tôi cũng có theo dõi tiết mục của Lăng Vi, biết lần này có thể hợp tác với cô ấy, tôi rất vui vẻ.” Nói xong anh ta thậm chí còn rút bút ra đưa cho cô nói: “Có thể ký giúp tôi mấy chữ không?”
Lăng Vi:……
Trợ lý ở phía sau Lục Khuynh vội vàng đưa quyển vở lên, Lăng Vi vốn tưởng rằng chỉ cần ký tên mà thôi, kết quả lại nghe anh ta nói: “Mẹ của tôi, chị dâu của tôi, cháu trai của tôi, em gái của tôi…… Đều muốn cô ký tên.”
Lăng Vi:……