Chương 72
Lăng Vi bị thương ở chân, chỉ có thể ngồi trên ghế sofa chào hỏi ông chủ Lâm, cô âm thầm đánh giá giá trị vũ lực của đàn ông Đông Bắc như ông chủ Lâm một hồi, sau đó quay đầu lại nhìn cơ thể của bạn trai nhà mình, hai người cao gần bằng nhau, nhưng rõ ràng ông chủ Tạ không có cơ thể rắn chắc của đàn ông Đông Bắc như người ta, cũng không biết lúc đấu tay đôi, ông chủ Tạ có thể thắng hay không.
Ông chủ Lâm chậm rãi đi vào, “Tôi nghe Tiểu Quai nói Lăng Vi bị thương.”
Ông chủ Tạ gật đầu, “Bị trẹo chân.”
Ông chủ Lâm đến gần quan sát xong lại nhíu nhíu mày nói: “Là rất nghiêm trọng, phải nghỉ ngơi thật tốt mới được.” Nói xong lại đưa hộp gấm trên tay cho ông chủ Tạ, sau đó thuận miệng hỏi, “Tiểu Quai đâu?”
Ông chủ Tạ không hề chột dạ, ngay thẳng trả lời: “Ở phòng bếp nấu cơm.”
Ông chủ Lâm lập tức lấy hộp gấm lại, nghi hoặc lặp lại: “Nấu cơm?”
Lăng Vi xấu hổ, cười gượng nói: “Bởi vì chân của tôi bất tiện, cho nên……”
Không chờ cô nói xong, ông chủ Lâm đã ôm hộp gấm xoay người đi vào phòng bếp, ông chủ Tạ không hề nghĩ ngợi đi theo sau.
Lăng Vi cho rằng ông chủ Tạ đi theo là muốn giải thích nguyên nhân Chu Tiểu Quai xuống bếp ở nhà bọn họ, cũng giảm bớt bầu không khí khẩn trương, kết quả lại nghe ông chủ Tạ nói với ông chủ Lâm: “Không phải anh tặng cái hộp gấm này cho tôi sao?”
Ông chủ Lâm: “Bây giờ không muốn tặng nữa.”
Lăng Vi:……
Hai người này tốt xấu gì cũng là ông chủ lớn có tiếng tăm lừng lẫy trong giới thương nghiệp, vậy mà đoạn đối thoại ấu trĩ như vậy cũng nói ra được, đúng là phục luôn!
Hai người đi đến đứng trước cửa phòng bếp , ông chủ Lâm nhìn Chu Tiểu Quai đang bận rộn ở bên trong, lập tức không thể khống chế tốt biểu cảm , đường cong trên mặt chậm rãi trở nên dữ tợn, quay đầu hung hăng trừng Tạ Thanh Nghiên, nắm tay siết chặt đến mức nghe rắc rắc: “Hai người coi bà xã của tôi là bảo mẫu?”
Tạ Thanh Nghiên mặt không đổi sắc nói: “Cô ta tự nguyện.”
Chu Tiểu Quai ở bên trong nghe bên ngoài có tiếng động thì xoay người đi ra, “Lão Lâm, sao anh lại tới đây?”
Ông chủ Lâm xụ mặt, duỗi tay nắm lấy tay cô, “Đi, về nhà!”
Chu Tiểu Quai có vẻ sững sờ, “Vì sao lại trở về, canh em nấu vẫn chưa hầm xong.”
Ông chủ Lâm một tay ôm hộp gấm, một tay lôi kéo Chu Tiểu Quai đi ra ngoài, “Hầm cái quỷ gì, về nhà hầm, tại sao lại nấu cơm cho người đàn ông khác ăn!”
Ông chủ Tạ lộ ra vẻ mặt nhàm chán:……
Lăng Vi nhảy một chân tới xem:……
Chu Tiểu Quai dứt khoát ngồi xổm xuống chơi xấu, “Lão Lâm xấu xa, anh buông tay ra cho em, em đang hầm canh cho Tiểu Vi ăn, cái gì mà gọi là làm cơm cho người đàn ông khác ăn! Anh mau buông tay, nếu còn không buông tay em sẽ làm loạn đó!!”
“Muốn quậy thì về nhà quậy!”
“Em không muốn…… A a a a a a, sao mệnh tôi lại khổ như vậy!!!!!!”
Mọi người:……
Mười phút sau, Chu Tiểu Quai dùng tư thái người chiến thắng, nhận lấy khăn lông Lăng Vi cho, thô lỗ lau mặt, sau đó quay đầu lại tiếp tục nấu cơm.
Trong lòng Lăng Vi vẫn còn sợ hãi, vừa rồi lúc Chu Tiểu Quai nói muốn quậy, cô hoàn toàn không hề chuẩn bị tâm lý, sau đó đã bị tiếng khóc như sư tử hà đông rống của cô ấy dọa sợ mức thiếu chút nữa trái tim đã thòng xuống.
Mà Chu Tiểu Quai dọa người khác sợ chết khiếp, lại bắt đầu làm như không có việc gì tiếp tục nấu cơm.
“Hai người đàn ông kia đi đâu vậy?” Chu Tiểu Quai nếm một ngụm canh, cảm thấy hương vị cũng không tệ lắm, vì thế lại múc một muỗng đút cho Lăng Vi.
Lăng Vi thổi cái muỗng nửa ngày, mới bắt đầu uống canh, “Trời ạ, ăn siêu ngon! Bọn họ hình như nói muốn đi đấu tay đôi.”
Chu Tiểu Quai trừng lớn hai mắt, “Bọn họ đi đấu tay đôi mà cô còn bình tĩnh như vậy?”
Lăng Vi ra dáng cao thâm, “Chẳng lẽ sẽ đấu thật sao?”
Chu Tiểu Vi nhanh chóng tìm giẻ lau lau khô tay, sau đó đỡ Lăng Vi đi ra ngoài, vừa đi vừa nói chuyện: “Tôi không biết bọn họ có đấu thật hay không, nhưng tôi biết khi còn trẻ lão Lâm đã từng lăn lộn trong giới xã hội đen, có tiếng là đánh nhau rất giỏi.”
Lăng Vi trợn mắt há hốc mồm, vội vàng kêu Chu Tiểu Quai, “Mau mau mau, mau đi ra nhìn thử!”
Hai người ba cái chân, đồng tâm hiệp lực nhanh chóng đi ra bên ngoài phòng khách.
Cũng may, không có cảnh động binh đao, cũng không có cảnh anh chết tôi sống.
Sau đó lại thấy hai người đàn ông nói muốn đấu tay đôi đang nghiêm túc ngồi ở trước sô pha, không biết đang làm gì.
Hai cô gái không hiểu ra sao, vừa đi tới nhìn đã lập tức hiểu ra, sau đó lại thấy hai người đang rất nghiêm túc mà —— chơi cờ tướng.
Lăng Vi:……
Chu Tiểu Quai:……
Quần cũng cởi ra rồi chỉ cho người ta xem cái này?
Cho nên đấu tay đôi trong miệng bọn họ kỳ thật chỉ là hai người ngồi xuống, sau đó bày bàn ra cờ tướng với nhau sao??? Cái này hoàn toàn không có chút kích thích nào cả!
Lăng Vi và Chu Tiểu Quai thở phào nhẹ nhõm, sau đó mỗi người ngồi xuống bên cạnh bạn trai của mình nhìn bọn họ chơi cờ, nhưng mà các cô nhanh chóng nhìn đến chán, bởi vì bọn họ chơi thật sự quá chậm, một nước cờ thôi cũng suy nghĩ nửa ngày, nhìn bọn họ chơi, các cô cũng đã bắt đầu ngủ gà ngủ gật.
Chu Tiểu Quai không ngồi được bao lâu đã đứng dậy đi nấu cơm, còn Lăng Vi thì cầm lấy di động xem tin tức giải trí, sau đó nhanh chóng nhìn thấy tin đầu tiên của người trong chương trình thực tế, là về Trần Đình Tư.
Nửa tiếng trước Trần Đình Tư cập nhật trạng thái mới nhất ở trên Weibo, đại ý chính là nói cuộc sống mấy năm nay quá bận rộn, áp lực quá lớn, thân thể đã xuất hiện một chút vấn đề nhỏ, cho nên cô ta cảm thấy nên để cho mình nghỉ ngơi một thời gian dài.
Lăng Vi:……
Cô quay đầu lại nhìn người đàn ông đang nghiêm túc ở bên cạnh mình, nghĩ thầm Trần Đình Tư đột nhiên tuyên bố nghỉ ngơi, sau lưng chắc chắn không thoát khỏi liên quan với Tạ Thanh Nghiên.
Lăng Vi lại sáp tới gần Tạ Thanh Nghiên hơn một chút, nhỏ giọng nói với anh: “Trần Đình Tư vừa mới tuyên bố nghỉ ngơi một thời gian.”
Tạ Thanh Nghiên đang suy ngẫm nước cờ kế tiếp, không chút để ý hỏi lại: “Trần Đình Tư là ai?”
Lăng Vi:……
Ngược lại, ông chủ Lâm lại biết người này, “Là cô ta à, còn không phải là vợ bé của người ta đó sao.”
Lăng Vi:……
Hình như đã nghe được tin tức không nên nghe rồi!!!
Cô nhịn không được hỏi thêm một câu: “Ông chủ Lâm, anh không nhớ lầm chứ?”
“Không nhớ lầm đâu, bây giờ không phải cô ta đang quay cùng một chương trình thực tế với cô sao?”
Đúng là không nhớ lầm, “Việc này Tiểu Quai biết không?”
Ông chủ Lâm ngây ra một lúc, ngay sau đó hạ giọng nói với Lăng Vi: “Cô thuận tiện nghe qua rồi thì thôi, ngàn vạn đừng nói cho cô ấy biết, bằng không cô ấy lại sẽ tung tin nóng lên trên Weibo, tôi và cái tên kia vẫn còn có vụ làm ăn muốn làm! Cô biết không? Những tin tức nóng hổi cô ấy đưa lên Weibo đa số đều đào được từ chỗ của tôi!”
Xem ra sau lưng một V giải trí lớn thành công, chắc chắn có một người yêu thành công thích nhiều chuyện!
Tạ Thanh Nghiên cũng không nâng mí mắt lên, rất khinh thường nói: “Anh là đàn ông nhiều chuyện sao?”
Ông chủ Lâm nhấc tay lên, “Cũng đâu còn cách nào, chuyện làm ăn của tôi rất lớn, nhân mạch rộng, chắc chắn sẽ nghe được nhiều chuyện!”
Lăng Vi cái hiểu cái không gật gật đầu, sau đó lại hỏi: “Chuyện làm ăn của ông chủ Tạ nhà chúng tôi cũng rất lớn nha, sao ngày thường không thấy nhân mạch của anh ấy nói cái gì?”
Ông chủ Lâm cười nhạo, “Bởi vì anh ta đắc tội người khác khắp nơi, thường xuyên bị người ta cho vào danh sách đen!”
Tạ Thanh Nghiên hừ lạnh, “Nhân vật có cấp bậc như tôi, còn cần đi khắp nơi tích góp nhân mạch sao?”
Ông chủ Lâm:……
Khóe miệng của Tạ Thanh Nghiên bỗng nhiên cong lên, cười nói: “Chiếu tướng.”
Ông chủ Lâm:……
Cuối cùng ông chủ Lâm không tình nguyện giao hộp gấm nhỏ cho Tạ Thanh Nghiên, “Coi như tôi đã nhìn thấy, hai người các người phu xướng phụ tùy, liên thủ lừa gạt tôi!”
Lăng Vi vô tội chớp chớp mắt, “Tôi không có, hơn nữa tôi không ngại anh đoạt hộp gấm lại, dù sao bên trong chắc chắn không phải thứ tốt gì!”
Từ từ đã, vừa rồi bọn họ không phải nói về đề tài này nha, sao mới chớp mắt một cái đề tài đã chạy xa như vậy rồi!
Cô thật sự muốn biết Trần Đình Tư là tình nhân của ai!!
Ông chủ Lâm và Chu Tiểu Quai ăn cơm chiều xong lập tức chào tạm biệt, trước khi đi, ông chủ Lâm còn buông lời hung ác nói về sau không cho Chu Tiểu Quai qua bên này nữa, kết quả Chu Tiểu Quai lộ ra biểu cảm muốn làm loạn một trận, anh ta mới lập tức dỗ ngọt, “Được được được, về sau chúng ta cùng nhau qua đây chơi, anh nấu cơm là được chứ gì!”
Lúc này Chu Tiểu Quai mới cảm thấy mỹ mãn đan tay vào tay anh, nhão nhão dính dính rời đi.
Lăng Vi rất kinh ngạc, quay đầu lại hỏi Tạ Thanh Nghiên, “Ông chủ Lâm cũng biết nấu cơm?”
Tạ Thanh Nghiên gật đầu, dùng một tay bế cô lên đi tới đi lui ở trong phòng.
Lăng Vi nói ra nghi vấn của mình, “Vì sao người đàn ông khác đều biết nấu cơm? Mà bạn trai của em lại không biết?”
Tạ Thanh Nghiên: “Anh không biết em cũng không biết, không phải trời sinh một đôi sao!”
Lăng Vi vô tội nói: “Là anh không cho em học.”
“Anh sợ ngày nào đó đang ăn canh thịt sẽ ăn luôn ngón tay của em.”
“Ách —— sao anh lại nói mấy câu ghê tởm như vậy!”
“Anh chỉ muốn cho em biết nấu cơm là chuyện khủng bố cỡ nào.”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên đặt Lăng Vi lên trên sô pha, ngâm nga tiến phòng tắm xả nước, chờ xả đủ nước vào trong bồn tắm rồi, anh mới quay lại ôm Lăng Vi, “Bảo bối, anh trai hầu hạ em tắm rửa nha.”
Lăng Vi trợn trắng mắt nói: “Em chỉ bị trẹo chân, không phải bị trẹo tay, tự mình tắm được!”
Tạ Thanh Nghiên nói: “Bác sĩ đã nhấn mạnh em cần phải nghỉ ngơi, nghỉ ngơi chính là không được làm động tác quá mạnh, cho nên mấy chuyện tắm rửa này cứ giao cho anh đi!”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên dịu dàng nói: “Yên tâm đi bảo bối, anh nhất định sẽ hầu hạ em cho thật thoải mái.”
Lăng Vi nói: “Anh cho rằng em không biết anh đang suy nghĩ cái gì sao?”
Tạ Thanh Nghiên kêu cô ngồi ở bên cạnh bồn tắm, vừa giúp cô cởi quần áo, vừa nói: “Vậy em nói xem, anh đang suy nghĩ cái gì.”
“Hừ!”
“Đoán thử xem, đoán đúng sẽ để em tự tắm.”
Lăng Vi chớp mắt, có hơi do dự sau đó mới nói: “Bây giờ trong đầu đều nghĩ tới cosplay bồn tắm! Có đúng hay không!”
Tạ Thanh Nghiên cởi bỏ mảnh vải cuối cùng trên người cô, cười đến mặt mày gian trá, “Anh không nghĩ như vậy, nhưng những lời này của em đã nhắc nhở anh, em chờ anh một chút.” Nói xong lại thả cô ở bên bồn tắm, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Lăng Vi:……
Đang lúc cô muốn thử tự mình dịch vào trong nước, thì Tạ Thanh Nghiên đã quay lại, trên tay còn cầm theo một thứ.
Lăng Vi nghi hoặc hỏi: “Cái gì vậy?”
Tạ Thanh Nghiên cũng không trả lời, cười tủm tỉm mở món đồ đó ra cho cô xem.
Lăng Vi:!!!!
Đó là một bộ trang phục mỹ nhân ngư……