Chương 59
Tài nấu nướng của thư ký Đỗ cũng không tồi, ít nhất làm được vài món ăn, mọi người ăn xong đều khen ngợi, mẹ Tạ vỗ bờ vai của anh ta, thẳng thắn khen ngợi người trẻ tuổi có bản lĩnh, về sau không có việc gì thì có thể tới nhà ngồi một lát.
Thư ký Đỗ không màng hơn thua, đẩy đẩy mắt kính, lời ít mà ý nhiều nói: “Gần đây ông chủ xin nghỉ, mỗi ngày con đều rất bận, hôm nay có thể tới đây chỉ là do ngoài ý muốn.”
Ngụ ý chính là về sau đánh chết anh ta cũng sẽ không đến nữa, mỗi ngày anh ta đều mệt chết mệt sống ở công ty thì thôi đi, tốt xấu gì anh ta cũng nhận được tiền lương mà ai cũng hâm mộ, tới nhà bọn họ cực khổ làm bữa cơm, nhưng không có phí tăng ca, anh ta đâu có ngốc!
“Hơn nữa kế tiếp sẽ bận chuyện mở phòng làm việc, mọi người chắc sẽ có một khoảng thời gian rất dài không gặp được con.” Lời Thư ký Đỗ nói ý chính là anh ta chuẩn bị về sau đều sẽ trốn tránh những người này càng xa càng tốt, không gặp mấy người ma quỷ này nữa!
Tạ Thanh Nghiên uống một ngụm trà xanh, thở dài nói, “Nếu Đỗ Minh không rảnh, vậy kêu lão Nghiêm đến đây đi, nhưng trong nhà không thừa phòng, chỉ có thể làm phiền ông ấy mỗi ngày qua lại giữa thành phố và trên núi mà thôi.”
Lăng Vi đang đút nhóc con ăn nho, hai người, mẹ một quả con một quả ăn đến vui vẻ, nghe thấy Tạ Thanh Nghiên đột nhiên nhắc tới lão Nghiêm, không khỏi nghi hoặc đưa mắt nhìn anh, nghĩ thầm anh đâu muốn lão Nghiêm tới đâu, sao lúc này ông chủ Tạ lại nhắc tới chứ?
Mặc dù ngày thường thư ký Đỗ là một tên mặt than không cảm xúc, nhưng anh ta tuyệt đối là một đại hiếu tử mặt lạnh tâm nóng, nghe Tạ Thanh Nghiên nói muốn để lão Nghiêm mỗi ngày phải đi một chuyến tới thành phố thì không khỏi nhíu mày, sau đó lại đẩy đẩy mắt kính, nói: “Bỗng nhiên tôi nhớ ra gần đây bộ phận thư ký có tuyển vài người trợ lý, mỗi ngày bận xong vẫn có thời gian tới đây ăn ké.”
Mmp! Có bản lĩnh đe dọa cấp dưới thì có bản lĩnh tự mình nấu cơm đi!
Tạ Thanh Nghiên buông cái ly xuống, “Nếu như bận quá thì cũng đừng miễn cưỡng.”
Thư ký Đỗ khẩu thị tâm phi nói: “Không miễn cưỡng chút nào, ngoài làm việc ra, ngày thường tôi còn thích nghiên cứu nấu nướng một chút.”
Mẹ Tạ vỗ tay một cái, “Vậy thì thật tốt quá rồi, mẹ vẫn rất thích tay nghề của thư ký Đỗ nha!”
Lý Ý ăn liền hai quả nho để bớt sợ, nghĩ thầm vừa rồi hình như cô không cẩn thận ngồi xem một vở kịch lục đục nội bộ rồi!!
Sau khi ăn xong hai vị khách cũng không dám tiếp tục ngồi lại, sợ đi chậm một bước, sẽ bị Tạ ma quỷ giữ lại rửa chén đào đất gì đó, đó đúng là thảm kịch của nhân gian, đạo lý đãi khách của Tạ gia quả nhiên rất “Điên cuồng”!
Tiễn khách xong, cả nhà đã ăn uống no đủ, ngồi ở trong phòng khách uống trà nói chuyện phiếm, còn mẹ Tạ thì vẫn xem phim,《 Sau một mùa hạ 》 đã được chiếu hơn phân nửa, ratings liên tục tăng lên, trở thành bộ phim truyền hình nóng nhất hiện tại, một khi đã nổi tiếng ở trên TV, danh tiếng của nam nữ chính cũng liên tục được kéo lên, Lăng Vi thân là em gái của nam chính trong phim cũng được chú ý.
Hai ngày nay cô thỉnh thoảng cũng lướt Weibo, phát hiện số lượng fans trên Weibo tăng lên rất nhanh.
Trong lòng Lăng Vi có chút khó hiểu, cho nên hỏi Mẹ Tạ có phải lại mua fan cho cô hay không, bằng không tốc độ tăng lên này có hơi nhanh rồi.
“Lúc trước mẹ chuẩn bị mua cho con một triệu fan, nhưng bị Lý Ý ngăn cản.” Mẹ Tạ nói.
Một triệu, vậy phải tốn bao nhiêu tiền??
Sau đó lại nghe mẹ Tạ tiếp tục nói: “Lý Ý nói làm như vậy quá giả, rất dễ bị bôi đen, mẹ cảm thấy có lý, cho nên nghe theo cô ấy, ai, con biết không, làm trưởng nhóm Fan Club cũng không phải chuyện dễ dàng gì, có rất chuyện cần phải nhọc lòng.”
“Hay là thôi đi, thuận theo tự nhiên là được rồi, con chỉ muốn đóng nhiều phim hơn, chứng minh mình có năng lực này, còn có nổi hay không con thật sự không quá để ý.”
Mẹ Tạ không đồng ý lắc đầu, “Lý Ý nói ở trong giới giải trí này, chỉ cần danh tiếng của chúng ta càng lớn, càng tự tin, thì tài nguyên sẽ càng nhiều, đến lúc đó không phải chúng ta tìm vai, mà là vai tìm đến chúng ta, sau đó sẽ có thể tự chọn lựa vai chúng ta muốn diễn.”
Lăng Vi gật đầu, mấy đạo lý này cô cũng hiểu.
Cho nên nói bây giờ số lượng fans trên Weibo tăng lên đều là số liệu chân thật, không có thủy quân nào, lúc này Lăng Vi mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhớ lại đời trước danh tiếng của cô toàn bị bôi đen, từ tận đáy lòng Lăng Vi luôn hy vọng, đời này có thể thay đổi được tình huống này.
Mẹ Tạ vừa xem phim truyền hình, vừa nói lại với cô về nội dung của đạn mạc, “Tiểu Vi, rất nhiều người đều đang khen con xinh đẹp đó.”
Lăng Vi thò đầu tới gần nhìn thử, đúng là có rất nhiều người đều đang bình luận về nhan sắc của cô.
Tạ Thanh Nghiên ngồi ở bên cạnh bị cô vắng vẻ nửa ngày, không cam tâm ôm cô lên trên đùi, “Đừng để ý tới những thứ xấu xí đó, để ý tới hiện thực trước mắt đi.”
Lăng Vi đưa mắt nhìn anh, “Sao em cảm thấy anh cũng rất xấu đó.”
Ông chủ Tạ nhướng mày, “Này cô gái, đừng tùy tiện nói đàn ông xấu, cẩn thận bị làm đến mức rời giường không được đó!”
Lăng Vi lập tức che miệng anh lại, quay đầu lại nhìn một già một trẻ ở bên cạnh, phát hiện bọn họ một người đang chuyên tâm chơi máy tính bảng, một người đang chuyên tâm chơi trò chơi, cũng không có ai chú ý tới cuộc nói chuyện của bọn họ, lúc này mới buông anh ra, nhỏ giọng nói: “Xin anh để ý tới tình huống một chút đi có được không!!”
“Vậy chúng ta về phòng tiếp tục thảo luận đề tài này nha?”
“Em không có hứng thú thảo luận với anh về loại đề tài này.”
“Bảo bối, cả đời dài như vậy, bây giờ em không muốn thảo luận tới đề tài này, sau này làm sao sống với nhau cả đời!”
“Yêu thôi không được sao!”
“Nhưng yêu thì phải làm!”
Lăng Vi:……
Mẹ Tạ ngồi ở nơi cách bọn họ không xa, lạnh nhạt nói một câu, “Không biết xấu hổ!”
Ông chủ Tạ không biết xấu hổ quay đầu lại nói với mẹ mình: “Mẹ, mẹ có thể đừng nghe lén được không?”
“Mẹ ngồi ở đây, quang minh chính đại, làm gì mà nghe lén, mẹ và ba con đều là người ngay thẳng, tại sao lại sinh ra người như con chứ?”
“Con thì làm sao.” Ông chủ Tạ không phục.
“Con không biết xấu hổ!”
Ông chủ Tạ:……
Mẹ Tạ tiếp tục nói: “Sẽ không phải lúc trước ở bệnh viện ôm nhầm đó chứ, mấy năm nay cũng chưa từng làm xét nghiệm DNA.”
Lăng Vi:……
Bị mẹ Tạ dạy dỗ một trận như vậy hai người cũng không dính với nhau được nữa, Tạ Thanh Nghiên chỉ có thể đổi chuyển sang một đề tài tương đối đứng đắn khác, “Mấy ngày nay anh đều nghỉ phép, chúng ta đi ra ngoài chơi mấy ngày nha?”
Lăng Vi dựa vào trong lòng ngực của anh, thở dài nói: “Không được đâu, hai ngày này em phải quay quảng cáo, là quảng cáo cho một hãng chocolate nổi tiếng, vừa rồi Lý Ý mới nói với em.”
Ông chủ Tạ:……
Lăng Vi ôm anh dỗ ngọt, “Hay là chờ em quay quảng cáo xong hãy đi nha?”
“Nếu anh nghĩ thêm mấy ngày, Đỗ Minh chắc chắn sẽ lại ồn ào đòi từ chức.”
Lăng Vi le lưỡi, “Vậy thì thôi đi, chờ cơ hội lần sau vậy.”
Bây giờ công việc của cô đã bắt đầu đi vào quỹ đạo, kế tiếp sẽ càng ngày càng bận,dường như những hôm ăn không ngồi rồi dính với nhau cả ngày sẽ càng ngày càng ít.
Hai người im lặng liếc nhìn nhau, đều có hơi dao động cầm lòng không được.
Tạ Thanh Nghiên là người thuộc phái hành động, ý niệm vừa động, anh đã bế Lăng Vi lên, bước nhanh trở về phòng ngủ chính.
Nhìn bóng dáng vội vàng của hai người, mẹ Tạ lắc đầu, “Người trẻ tuổi bây giờ nha, đều quá dễ dàng xúc động!”
Lúc trời chập tối, ba Tạ đã mấy ngày không đăng bài lên bảng tin, đột nhiên lại cập nhật một trạng thái mới.
“Gần đây có chút hứng thú với việc nấu nướng, hoan nghênh các vị bằng hữu tới chỗ của tôi bàn luận về vấn đề này! PS: Sân nhà có hạn, một lần chỉ có thể để một người tới.”
……
Bài đăng này vừa xuất hiện, thư ký Đỗ vẫn luôn thích nằm vùng ngầm lại là người đầu tiên nhảy ra bấm nút khen, còn những người khác thì chẳng hiểu ra sao, sao ông chủ Tạ lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với việc nấu nướng rồi?? Chẳng lẽ đây là cách chơi mới nhất của người thành công sao??
Vì thế những người này đều tới báo danh ở dưới trạng thái này, nói rằng rất chờ mong bàn luận tài nấu nướng với ông chủ Tạ.
Người đầu tiên tới báo danh là ông chủ Chu Chu Kiến, thân là một ông chủ nhà hàng, anh ta cũng có chút tài nấu ăn, vì thế vô cùng có lòng tin, tuyên bố rằng nhất định có thể đánh bại ông chủ Tạ, còn mang theo máy ảnh DSLR đắt tiền để chuẩn bị chụp ảnh lưu niệm khi chiến thắng.
Nhưng mà……
Lúc Chu Kiến mang theo các loại nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị so tài cao thấp với ông chủ Tạ thì ông chủ Tạ lại vứt ra một cuốn thực đơn, lấy bút đánh dấu ở trên đó một lượt rồi nói: “Làm mấy món này đi.”
Chu Kiến: “Cậu thì sao?”
Ông chủ Tạ: “Tôi chờ ăn thôi.”
Chu Kiến:……