Chương 33
Giữa tháng tám, Lăng Vi mang theo Trần Tiểu Nhược và rương hành lý đơn giản, rời khỏi Bắc Kinh bay đến một thị trấn nhỏ ở bờ biển phía nam để hội tụ với tổ tiết mục và Tạ bảo bảo.
Đó là một thị trấn xinh đẹp có bầu trời trong xanh, những đám mây trắng và những bãi biển đầy nắng, nghe nói đó chỉ là một thị trấn đánh cá nhỏ, sau này, khi nó phát triển du lịch, mới dần dần được mở rộng. Tuy nhiên, bởi vì có một bãi tắm lớn hơn bên cạnh thị trấn đã thu hút phần lớn khách du lịch, dẫn đến ngành công nghiệp du lịch ở đây trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Tổ làm phim thuê một khách sạn kế bên thị trấn, điều kiện phòng như nhau, cũng may vẫn còn có chút nhân tính cho mỗi người một căn, nhưng khi tiết mục bắt đầu quay, mấy vị khách mời như Lăng Vi cũng không phải ở nơi này.
Lăng Vi vừa buông hành lý xuống đã đi tìm Tạ Tử Du, nhóc con đến sớm hơn cô một ngày, đi theo cùng bé còn có lão Nghiêm và Tiểu Thanh, Tiểu Thanh cũng là người giúp việc của Tạ gia, tuổi không lớn, độc thân chưa lập gia đình, nghe nói ở quê cũng đã thúc giục cô trở về coi mắt, nhưng cô tình nguyện cả đời độc thân để ở lại thành phố, cũng không muốn về quê chấp nhận sống tạm với một người đàn ông, vẫn là một cô gái rất có cá tính.
“Vì sao không phải chị A Tuệ theo tới?” Lăng Vi tò mò hỏi lão Nghiêm, dù sao bây giờ A Tuệ cũng là tâm phúc trong mắt Hoàng Thái Hậu, làm cái gì cũng đều mang bà ấy theo.
“Bà chủ lo lắng bà ấy quá béo, chạy không nổi.”
Cái lý do này đúng là rất cường đại!
Lăng Vi quay đầu lại nhìn Tiểu Thanh, nhớ mang máng cô chính là cô gái bởi vì bắt được hai câu lời kịch mà hưng phấn không thôi, dáng người của cô đúng là tốt hơn A Tuệ gấp 100 lần.
Tiểu Thanh nhìn thấy Lăng Vi đang đánh giá cô, vội vàng nói: “Cô Lăng, tôi chạy trốn rất nhanh, hồi tiểu học tôi ở trong đội điền kinh, đã từng ở chạy nhanh 100 mét, lấy được thành tích thứ hai.”
“À, có mấy người thi đấu?”
“Ba người!”
Lăng Vi:……
Cô bé này nhất định là con khỉ tới để tấu hài đây mà.
Rốt cuộc là điều gì làm bọn họ cảm thấy tham gia cái tiết mục này cần yêu cầu chạy bộ vậy? Vậy sau này cô không đạt tiêu chuẩn 1m8, có phải sẽ về nhà trước tiên hay không ?
Lão Nghiêm thần bí tiến lên nhỏ giọng nói với cô, “Kỳ thật không chỉ hai chúng tôi đi theo Tử Du tới, còn có những người khác nữa.”
Lăng Vi hỏi: “Còn có ai? Ở đâu?”
Lão Nghiêm dùng giọng nói đặc biệt lạnh lẽo nói: “Ở bốn phương tám hướng.”
Lăng Vi:……
Nghe qua thật sự khiến người ta sởn tóc gáy.
Nghĩ nghĩ một hồi, cô hỏi: “Là mang theo vệ sĩ sao?” Cho nên đã ẩn thân rồi?
Lão Nghiêm cao thâm khó đoán gật gật đầu, nói: “Dù sao một người là người nối nghiệp tương lai của Tạ thị, một người là nữ chủ nhân tương lai của Tạ thị, không cẩn thận là không được.”
Lăng Vi không biết nên nói cái gì, danh hiệu nữ chủ nhân tương lai này khiến cô hổ thẹn chịu không nổi nha.
“Là do Thanh Nghiên phái tới?”
“Là do bà chủ phái tới, dù sao bà chủ cũng khá chú trọng việc phô trương.”
Được rồi, một phu nhân nhà giàu có thể bỏ tiền mua fans cho cô, có sai mấy người vệ sĩ âm thầm bảo hộ cháu trai của mình cũng là chuyện bình thường.
Tạ Tử Du vì quay tiết mục đã thay đổi kiểu tóc, vốn là cái đầu nấm mềm mềm đáng yêu, bây giờ cạo một bên đầu trở nên vô cùng đẹp trai, tóc ở đỉnh đầu tóc dài hơn một chút, chung quanh cạo rất sát, lại còn cạo mấy đường ở bên mang tai của bé, đẹp trai đến mức phải kiêu ngạo luôn.
Lăng Vi ôm cậu bé thưởng thức nửa ngày, vẫn bị vẻ đẹp trai của bé hấp dẫn không dời mắt được, cô phát hiện, nhóc con thay đổi kiểu tóc xong thoạt nhìn càng giống Tạ Thanh Nghiên hơn, nhìn nó giống như đang nhìn bản sao thu nhỏ của Tạ Thanh Nghiên vậy, làm lòng cô ngứa khó nhịn, nhịn không được cúi đầu hôn thật mạnh lên trên má thịt của nhóc một cái.
Tạ bảo bảo bị hôn đến cười không ngừng, ôm cổ Lăng Vi nói nhóc cũng muốn hôn, sau đó liền để lại trên mặt Lăng Vi ngụm nước miếng.
“Mẹ, bà nội nói mấy ngày nay mẹ sẽ mang con đi chơi, sẽ ngủ chung với con, đúng không?”
“Đúng vậy, chúng ta sẽ thông qua việc làm nhiệm vụ tìm được một nhà dân thuộc về chúng ta, sau đó ở lại đó ba buổi tối.” Mặc dù tiết mục vẫn chưa bắt đầu, nhưng trước đó Lăng Vi đã bắt được kịch bản, cho nên cô vẫn kiên nhẫn giải thích cho nhóc con hiểu, mặc dù tuổi của Tạ Tử Du còn nhỏ, nhưng lại vô cùng thông minh, chỉ cần kiên nhẫn giải thích với nhóc, đa phần nhóc có thể nghe hiểu được.
Trong khoảng thời gian ở chung này, Lăng Vi phát hiện tính cách của Tạ Tử Du vô cùng tốt, hầu như chưa từng thấy nhóc nổi giận cáu gắt, người lớn có việc bận, nhóc sẽ an tĩnh tự chơi một mình, hơn nữa nhóc cũng có thể tự tìm niềm vui cho mình, tuyệt đối là đứa nhỏ dễ ở chung nhất mà cô đã từng gặp.
Nghe cô nói xong, nhóc con mở to hai mắt sáng lấp lánh, vui vẻ xác nhận hỏi cô: “Vậy con có thể ngủ chung với mẹ ba buổi tối rồi có đúng không?”
Lăng Vi:……
Vì sao điểm chú ý của đứa nhỏ này luôn đặt trên việc ngủ vậy? Rốt cuộc nhóc muốn ngủ chung với cô đến cỡ nào vậy?
“Vì sao lại muốn ngủ chung với dì như vậy?”
“Trên người mẹ thật thơm, ngủ ở bên cạnh mẹ, ngay cả nằm mơ cũng thơm nữa.” Nhóc con vui vẻ nói.
Trời ạ, bây giờ mấy đứa nhỏ đều biết nói như thế này hết sao? Nghe giống như lời âu yếm vậy, quá ấm áp!
Lăng Vi nhịn không được bế nhóc lên, “Không chỉ là lần này, những cảnh quay về sau, hai chúng ta đều cùng một đội, sẽ luôn ngủ chung với nhau!”
“Quá tuyệt vời, con muốn nói tin tức tốt này cho ba ba biết!”
“Vì sao phải nói cho ba ba của con biết?”
“Trước khi xuất phát, ba ba nói có chuyện vui hay không vui gì, cũng phải báo lại với ba, ba còn lén cho con cái di động mới, mới nhất đó nga, mấy người bạn của con cũng còn không có đâu!”
Lăng Vi:……
Người ba như ông chủ Tạ, thật làm người ta một lời khó nói hết!
Ngày hôm sau, mới sáng sớm Lăng Vi đã đến tập hợp tại địa điểm tổ tiết mục chỉ định, bốn người mẹ đã có mặt ở đó trước, đều có chút ấn tượng, hai người là hai diễn viên đang nổi Cổ Ý và Trần Đình Tư, người mẫu nổi tiếng Lisa Triệu Mỹ, một người còn lại là người mẹ thực tập giống như cô, là một vận động viên mới vừa xuất ngũ tên Lâm Hiểu Hiểu, lúc cười rộ lên vô cùng rạng rỡ, bởi vì đã từng đoạt giải quán quân thế giới, cho nên mức độ nổi tiếng cũng vô cùng cao, cũng chỉ có một mình Lăng Vi là một người mới vừa mới ra mắt, cho nên ngay cả tên của cô là gì người khác cũng không nhớ được.
Nhưng Lăng Vi cũng không cảm thấy xấu hổ, giới giải trí trước nay đều không nói tới thứ tự trước sau, toàn dựa vào bản lĩnh của từng người, có nguồn lực mới là chân lý, những cái khác đều là hư ảo.
Thường nói ba người phụ nữ làm thành cái chợ, huống chi mấy người các cô còn gấp đôi số lượng.
Tiết mục vẫn chưa bắt đầu quay, mọi người đã nhân cơ hội tụ ở bên nhau nói chuyện phiếm lôi kéo tình cảm, sáu người vừa nhìn thì thấy đã chia ra hai phe, Cổ Ý và Trần Đình Tư mang theo con của mình trò chuyện đến vui vẻ, thường xuyên phát ra tiếng cười, hai người Lisa Triệu Mỹ không khác biệt nhau lắm về chiều cao, cũng đang nhỏ giọng nói chuyện, hai đứa con của hai người đều là bé trai, chắc là lúc trước đã có quen biết, đang chơi với nhau, chỉ còn Lâm Hiểu Hiểu và Lăng Vi đứng ở tại chỗ, xem ra các cô đã bị buộc thành một phe rồi.
Lăng Vi đứng ở một bên quan sát Lâm Hiểu Hiểu, cảm thấy cô ấy chắc là một cô gái khá thẹn thùng, hoặc là do không quen với việc có máy quay phim ở chung quanh, chân tay có vẻ hơi luống cuống. Lăng Vi suy nghĩ xong liền chủ động lên tiếng nói: “Lúc trước cô có quen biết với cộng sự nhỏ của mình không?”
Lâm Hiểu Hiểu lắc đầu nói: “Trong khoảng thời gian này có một cuộc thi đấu quốc tế, tôi đi theo xem thi đấu, hôm trước mới trở về, sau đó vội vàng bổ quay lại một đoạn video, hôm nay là lần thứ hai tôi và đứa nhỏ kia gặp mặt.”
Lăng Vi nói: “Cô mang theo bé gái, chắc sẽ tương đối dễ dàng hơn một chút.”
Lâm Hiểu Hiểu liên tục gật đầu, “Kỳ thật đến bây giờ tôi vẫn có chút ngốc, không biết phải làm cái gì, từ nhỏ tôi đều lớn lên ở đội tuyển quốc gia, về sau lại đi khắp nơi thi đấu, căn bản không cơ hội tiếp xúc với đứa nhỏ, ngẫm lại cũng cảm thấy thật khó khăn.” Cô nói xong, còn khoa trương làm động tác như phát điên, thì ra cũng là người rất hoạt bát.
Hai người lại hàn huyên vài câu về những đề tài khác, bởi vì tuổi tác tương đồng nhau, cho nên rất nhanh đã thân thiết với nhau.
Phơi nắng một hồi, tổng đạo diễn liền mang Tạ Tử Du và một bé gái khác tên Điền Điềm xuất hiện, hai đứa nhỏ lớn bằng nhau, một đứa đẹp trai một đứa đẹp gái, vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Tạ Tử Du ở xa xa nhìn thấy Lăng Vi liền vui vẻ giơ tay cao lên vẫy vẫy, hô: “Mẹ, mẹ ~”
Mọi người:……
Đạo diễn Liễu cũng dở khóc dở cười, nói: “Nhóc con này nhập vai rất nhanh.”
Điền Điềm ở bên cạnh trông có vẻ không vui, bĩu môi nói với Tạ Tử Du: “Cô ấy đâu phải mẹ cậu.”
Tạ bảo bảo vui vẻ hớn hở nói: “Mẹ chính là mẹ của tôi mà!”
Mọi người:……
Lần đầu tiên nhìn thấy có người nhận mẹ tùy tiện như vậy đó.
Nếu Tạ Tử Du đã gọi mẹ đến thuận miệng như vậy, cũng giảm đi được phân đoạn giới thiệu lẫn nhau, nhưng bên Lâm Hiểu Hiểu và Điền Điềm lại xảy ra chút chuyện, Điền Điềm vẫn luôn không muốn bắt tay với Lâm Hiểu Hiểu, bầu không khí rất xấu hổ.
Nhưng cũng không thể bởi vì một đứa nhỏ cáu gắt mà làm chậm trễ tiến độ, đạo diễn Liễu nhanh chóng tuyên bố nhiệm vụ trong ngày, chính là thu thập manh mối, cuối cùng tìm được nơi ở của mình
Tổ tiết mục phân phát một vài thông tin của căn hộ đến các nơi trong trấn nhỏ, mấy đôi mẹ con phải dựa suy đoán và vận may để thu thập thông tin, cuối cùng tìm ra vị trí của căn hộ.
Đương nhiên, ngay từ đầu mỗi người đều sẽ nhận được một vài nhắc nhở, nhiệm vụ sẽ được tiến hành theo những nhắc nhở này.
Lăng Vi và Tạ bảo bảo nhận được một tấm card, Lăng Vi giao tấm card cho nhóc con nói: “Biết chữ không?”
Tạ bảo bảo nhìn thoáng qua, nói: “Bờ cát, cái chai.”
“Giỏi!” Lăng Vi dựng ngón tay cái với nhóc, sau đó nói: “Vậy chúng ta xuất phát đến bờ cát nha.”
Mấy đội phân tán ra, sau đó nhiếp ảnh gia cũng đuổi theo, Lăng Vi quay đầu lại nhìn nhiếp ảnh gia một cái, cảm thấy người này có chút quen thuộc, người này hình như chính là vị nhiếp ảnh gia lần trước đến Tạ gia quay phim, Lăng Vi liền cười chào hỏi anh ta, “Thật trùng hợp, lại gặp mặt nha.
”
Nhiếp ảnh gia bất đắc dĩ cười nói: “Thật không khéo, là đạo diễn Liễu sắp xếp tôi đi theo hai người.” Lần trước sau khi đến Tạ gia bị ông chủ Tạ tàn phá một hồi, bây giờ mỗi khi nhớ tới trong lòng anh ta vẫn còn sợ hãi.
Lăng Vi nhướng mày, đại khái biết đạo diễn Liễu cố ý chiếu cố bọn họ, cho nên cũng không nói cái gì nữa.
Một lớn một nhỏ tay trong tay đi đến bờ biển, Lăng Vi cảm thấy cái nhắc nhở này rất rõ ràng, chắc là thông tin nằm ở trong cái chai trên bờ cát, đúng là một chút khó khăn cũng không có.
Quả nhiên, sau khi hai người tới bờ biển, nhóc con nhanh chóng tìm được một cái chai, nhóc giơ cái chai lên nói với Lăng Vi: “Mẹ, mẹ, mau nhìn, con tìm được rồi.”
Lúc này, Cổ Ý cũng dắt đứa con gái của nhà cô ta đi trên bờ cát, đi một vòng rồi cũng không thấy cái chai nào, thấy vậy bọn họ đi tới, cười nói với Tạ Tử Du, “Anh bạn nhỏ, con xem em gái nhỏ hơn con nhiều như vậy, có thể nhường cái chai lại cho chúng tôi trước được không?”
Lăng Vi nhíu mày, nói với Cổ Ý: “Bờ cát lớn như vậy, hai người cứ tiếp tục tìm đi.”
Cổ Ý nâng mí mắt lên liếc nhìn cô một cái, cũng không đáp lời, chỉ tiếp tục nói với Tạ Tử Du: “Con là anh trai mà, nhường cho em gái một chút đi.”
Hoá ra là khi dễ cô không nổi tiếng sao?
Lăng Vi cười lạnh, nói với nhóc Tạ : “Bảo bảo, giới thiệu về ba con với dì này đi.”
Tạ Tử Du vội vàng gật đầu nói: “Chào dì, ba con là ông chủ lớn siêu cấp bất khả chiến bại vô địch vũ trụ của tập đoàn Tạ thị, Tạ Thanh Nghiên.”
Cổ Ý:……