Chương 132
Đối với một tổng tài bá đạo trẻ trung dư thừa tinh lực mà nói, bị cấm dục nửa năm, không phải giống như đòi mạng sao? Phải biết rằng, với tạo hình lúc trước của Tạ tổng tài bá đạo, thì một đêm ít nhất cũng phải lăn giường từ hai lần trở lên, bây giờ nói không thì không có, trong lòng Tạ tổng tài bá đạo có thể cân bằng được sao??
Nhìn hai bộ đồ giữa trưa mình mới vừa hứng thú bừng bừng mua về, Tạ Thanh Nghiên đột nhiên im lặng.
Xem ra vì sự chào đời của đứa nhỏ, không chỉ mẹ phải hy sinh lớn, mà cha cũng hy sinh không nhỏ, lúc trước suốt ngày có thịt ăn, bây giờ chỉ có thể ăn chay, còn phải ăn nửa năm?? Tạ Thanh Nghiên bỗng nhiên cảm thấy con đường phía trước trở nên ảm đạm không ánh sáng……
Lăng Vi thấy bộ dạng mất mát này của anh, mặc dù buồn cười, nhưng lại cảm thấy có phải mình rất quá đáng hay không, thiếu chút nữa đã dọa một tổng tài bá đạo thành tên ngốc, lúc cô đang muốn sửa miệng an ủi hai câu thì lại nghe anh nói: “Được rồi, chờ bụng nổi lên rồi lại làm, có lẽ sẽ càng thú vị.”
Lăng Vi:……
Vì sao vừa rồi cô không dứt khoát nói hoài thai mười tháng đều không cho làm luôn cho rồi??!!
Bởi vì bà xã mang thai, cho nên ông chủ Tạ vốn định mùng năm sẽ trở lại Bắc Kinh lại bị kéo dài tới mùng mười mới trở về, nếu không phải mỗi ngày thư ký Đỗ gọi điện thoại tới thúc giục, có thể anh sẽ còn muốn kéo dài tới qua tết Nguyên Tiêu mới chịu trở về.
Mặc dù Lăng Vi đang có thai, nhưng bộ phim đã được quay một nửa, dù sao cũng phải kiên trì quay cho xong. Lúc sau thái độ của mọi người đối với cô quả thực giống như đối với người làm bằng thủy tinh, sợ chạm vào một cái sẽ làm cô bị vỡ nát vậy, ngay cả khi đạo diễn Quách giải thích cảnh diễn với cô cũng không dám nói quá lớn.
Phải biết rằng, trong bụng Lăng Vi chính là long tử của ba Tạ, người đầu tư lớn nhất của bộ phim này, trước khi đi ba Tạ đã dặn dò toàn bộ người ở đây là nếu có ai dám để Lăng Vi bị va chạm, anh sẽ diệt cả tộc của người nọ! Chỉ với lời này của anh thôi, người trong toàn bộ đoàn phim đều sẽ coi Lăng Vi thành Bồ Tát mà cung phụng!
Ba ba đúng chuẩn và ma ma đúng chuẩn bị chia cách hai nơi, chứng lo âu của ba ba đúng chuẩn lại càng thêm nghiêm trọng, mỗi ngày đều gọi điện thoại qua đúng thời gian ăn ba bữa cơm, sáng trưa chiều đều phải gọi điện thoại tới một lần, có đôi khi Lăng Vi đang quay, anh còn kêu Trần Tiểu Nhược mở camera lên cho anh xem, sau khi thấy Lăng Vi vẫn hoạt bát vui vẻ thì anh mới có tâm trạng tiếp tục làm việc.
Theo thư ký Đỗ thấy, trạng thái này của ông chủ Tạ quả thực chính là đã rơi vào giai đoạn tiền mãn kinh, mỗi ngày đều lo được lo mất.
Lăng Vi biết Tạ Thanh Nghiên lo lắng cho cô, cho nên cô cũng rất cẩn thận, mỗi buổi tối trước khi đi vào giấc ngủ, nhất định sẽ trò chuyện video với Tạ Thanh Nghiên một hồi để anh có thể an tâm hơn một chút.
Buổi tối hôm nay lúc gọi video, Tạ Thanh Nghiên hỏi Lăng Vi, “Có cần thuê một bác sĩ tư đến chỗ em không? Còn có chuyên gia dinh dưỡng gì đó nữa?”
Lăng Vi đã quen với tố chất thần kinh của ba ba đúng chuẩn rồi, chờ anh nói xong, cô mới nói: “Sao anh không dứt khoát thuê một đội ngũ luôn đi? Bác sĩ tư, chuyên gia dinh dưỡng, cố vấn giáo dục trẻ nhỏ, huấn luyện viên tập thể hình……” Lăng Vi bẻ ngón tay đếm thử.
Tạ Thanh Nghiên biết rõ cô đang nói mát, nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu nói: “Ngày mai anh sẽ kêu thư ký Đỗ đi làm.”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên nhướng mày, “Làm sao vậy?”
Lăng Vi nhìn vào màn hình lè lưỡi với anh, “Em nói giỡn đó! Anh đã cử hai người trợ lý và bốn vệ sĩ tới đây rồi, bây giờ em ra vào đoàn phim đều mang theo một đám người, cảm thấy mình giống như đang đi thu phí bảo hộ vậy, nếu còn phái người tới đây nữa, em sẽ lên trang nhất đó!”
Tạ Thanh Nghiên cười nhẹ, “Lên trang nhất không tốt sao? Diễn viên không thích lên trang nhất thì không phải là một diễn viên tốt.”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên đổi tư thế khác, duỗi thẳng chân ra, hỏi cô: “Hôm nay bảo bảo có ngoan không?”
Lăng Vi lắc đầu, nói: “Chỉ cần không ăn đồ ăn quá dầu mỡ thì căn bản không có cảm giác gì!”
Tạ Thanh Nghiên nói: “Để anh nhìn xem.”
“Nhìn cái gì?” Lăng Vi có có chút không theo kịp tiết tấu của anh.
“Đương nhiên là nhìn bảo bảo!”
Lăng Vi:……
“Cho anh xem ảnh chụp siêu âm sao?”
“Đương nhiên không phải.”
“Vậy anh muốn xem thế nào!”
Tạ Thanh Nghiên nâng cằm lên, cong môi cười nói: “Đương nhiên là xem bụng.”
Lăng Vi:……
“Bây giờ vẫn còn chưa thấy bụng, anh muốn nhìn cái gì? Nhìn rốn của em sao?”
Tạ Thanh Nghiên đưa tay vuốt ve cằm, nói: “Cũng được.”
Lăng Vi híp mắt ghét bỏ, chắc anh đang định lợi dụng việc muốn nhìn bảo bảo để nhân cơ hội ăn đậu hũ của cô rồi! Nghĩ như vậy, cô sảng khoái xốc áo lên để lộ ra cái bụng bằng phẳng, “Cho dù đang mang thai vẫn thon thả như cũ, có phải muốn em cởi hết quần áo ra luôn để anh nhìn kỹ hơn hay không?”
Emmmm…… Có phải cô đã hiểu lầm cái gì rồi hay không?? Anh đúng là chỉ muốn nhìn bụng cô, nhưng cô muốn cởi hết quần áo ra thì anh cũng không có ý kiến, vì thế nói: “Vậy em cởi đi.”
Lăng Vi giơ hai tay ra chống nạnh, “Em biết ngay mà, anh đúng là có chủ ý này!”
Tạ Thanh Nghiên:……
Lần đầu tiên anh cảm thấy mình thật oan uổng, “Bảo bối, anh chỉ đang phối hợp với em mà thôi, anh thật sự chỉ muốn nhìn bụng!”
Lăng Vi nửa tin nửa ngờ, người đàn ông trước mắt này thật sự có quá nhiều lịch sử đen tối!
Sau đó lại nghe anh tiếp tục nói: “Nhưng nếu em đã chủ động muốn cởi cho anh xem, anh đương nhiên sẽ giơ hai tay tán thành.”
Lăng Vi:……
“Xem ra anh thật sự rất đói khát nha!” Lăng Vi cho ra đánh giá cuối cùng.
Tạ Thanh Nghiên nói: “Dù sao anh cũng đã cấm dục rất lâu rồi.”
Lăng Vi tính thời gian thử, đúng là cũng có chút khó chịu thay anh, nhưng vẫn dặn dò: “Nếu thật sự đã nhịn đến khó chịu, thì anh hãy nghĩ cách tự mình giải quyết đi, đương nhiên, nếu anh dám ra ngoài ăn vụng, hừ hừ hừ! Em tuyệt đối sẽ không nhẹ tay!”
Tạ Thanh Nghiên bình tĩnh ung dung nói: “Em cảm thấy anh sẽ làm vậy sao?”
Được rồi, điểm này Lăng Vi vẫn vô cùng tin tưởng anh.
Buổi sáng hai ngày sau, sau khi Tạ Thanh Nghiên trải qua một cuộc hội nghị thật dài, lúc trở về văn phòng đã nhận được một phần chuyển phát nhanh, phần chuyển phát nhanh này được thư ký Đỗ đưa vào, Tạ Thanh Nghiên thuận miệng hỏi anh ấy: “Là chuyển phát nhanh gì vậy? Gần đây tôi không có đặt hàng trên mạng.”
Đỗ Minh nói: “Là bà chủ mua, lúc anh họp, cô ấy có gọi điện thoại tới nói là có mua quà gửi tới cho anh.”
Tạ Thanh Nghiên à một tiếng, “Hôm nay là ngày quan trọng gì à? Lễ Tình Nhân đã qua rồi, sao cô ấy còn tặng quà?”
Thư ký Đỗ là một thư ký vô cùng chuyên nghiệp, nghe anh hỏi như vậy liền vội vàng lấy di động ra tra xét, nói: “Hôm nay là ‘ngày đấu tranh phản đối chế độ thực dân’”
Tạ Thanh Nghiên:……
Cái ngày quốc tế này hình như không liên quan gì tới chuyện cô tặng quà cả.
Tạ Thanh Nghiên cầm lấy dao rọc giấy mở đóng gói ra, sau khi mở thùng giấy bên ngoài ra rồi, bên trong còn có một cái bao được đóng gói rất tinh xảo. Tạ Thanh Nghiên lật lật cái báo xem thử cũng không nhìn ra là cái gì, cuối cùng phải trực tiếp xé mở ra thì đồ vật bên trong mới lộ ra là cái gì.
Tạ Thanh Nghiên lấy một thứ giống cái ly hình trụ tròn ra nhìn nhìn cũng vẫn không hiểu gì hết.
Thư ký Đỗ vốn đang lạnh mặt đứng ở một bên, nhưng sau khi nhìn thấy rõ đồ bà chủ gửi đến là gì rồi thì nhịn không được “Phụt ~” một tiếng, bật cười.
Tạ Thanh Nghiên quay đầu lại nhìn anh ấy: “Như thế nào, anh biết cái này là gì?”
Thư ký Đỗ ho nhẹ một tiếng, “Loại đồ vật này rất thường thấy, nó tên là ‘Ly tự sướng’”
Tạ Thanh Nghiên:……
Thư ký Đỗ tiếp tục giải thích: “Tác dụng như tên, đây là đồ tự sướng của đàn ông.”
Tạ Thanh Nghiên:……
Bà xã của anh thật biết săn sóc, sợ anh nghẹn hỏng, cho nên mới chu đáo giúp anh mua Ly! Tự! Sướng!
Tạ Thanh Nghiên thật sự vui không nổi, thấy thư ký Đỗ cầm giấy hướng dẫn xem đến say mê thì không khỏi ghét bỏ nói: “Anh còn ở nơi này làm gì, cút đi!”
Thư ký Đỗ cũng không sợ anh, lạnh nhạt nói: “Chắc đây là lần đầu ông chủ tiếp xúc với món đồ này đi, biết dùng không? Cần tôi hướng dẫn thử không?”
“Trông anh có kinh nghiệm rất phong phú nha!” Tạ Thanh Nghiên ghét bỏ.
“Ai bảo tôi là người đàn ông độc thân quang vinh làm chi, ngày thường chơi chút đạo cụ cũng là bình thường.” Thư ký Đỗ mặt dày vô sỉ nói.
Tạ Thanh Nghiên lập tức lộ vẻ lau mắt mà nhìn nhìn anh, “Không ngờ anh lại là người như vậy!”
Cuối cùng, Tạ Thanh Nghiên vẫn đuổi thư ký Đỗ nhiệt tình hướng dẫn giúp anh ra ngoài.
Tạ Thanh Nghiên cũng không phải chưa từng nghe qua món đồ gọi là ly tự sướng này, nhưng đây đúng là lần đầu tiên anh nhìn thấy. Ngồi ở trước bàn làm việc nghiên cứu mười phút, sau đó anh quyết định gửi tin nhắn cho Lăng Vi.
Tạ Thanh Nghiên: “Bảo bối, em thật sự vừa biết săn sóc lại chu đáo nha, còn mua ly tự sướng cho anh nữa chứ!”
Lúc này Lăng Vi đang nghỉ ngơi, cho nên nhanh chóng trả lời tin nhắn của anh: “Không cần khách sáo, kích cỡ chắc vừa với anh rồi.”
Tạ Thanh Nghiên: “Sao em không dứt khoát mua búp bê bơm hơi mô phỏng cho anh luôn đi??”
Lăng Vi nói: “Mặc dù là búp bê bơm hơi, nhưng vẫn có bộ dáng của phụ nữ, chỉ cần nghĩ tới có người phụ nữ nằm ở trên giường của chúng ta, cho dù là giả, em cũng sẽ cảm thấy khó chịu!”
Tạ Thanh Nghiên: “Được rồi, lý do này thực đầy đủ!”
Lăng Vi: “Sao, anh muốn búp bê bơm hơi???”
Tạ Thanh Nghiên: “……”
Nếu không phải cô đột nhiên mua cái ly tự sướng này, anh cũng sẽ không nhắc tới búp bê bơm hơi!
Lăng Vi cười trộm nói: “Có biết dùng như thế nào hay không nha, không biết em có thể hỏi chủ tiệm giúp anh.”
Tạ Thanh Nghiên cắn răng, “Vừa rồi thư ký Đỗ đã phổ cập khoa học với anh rồi.”
Lăng Vi nói: “Thư ký Đỗ thật đúng là học thức uyên bác nha!”
Biết dùng ly tự sướng thì gọi là học thức uyên bác!!! Vậy bán những đạo cụ đó thì gọi là gì??
Buổi tối sau khi Lăng Vi rửa mặt xong thì liền chui vào trong ổ chăn ấm áp, sau đó theo thường lệ gọi video với Tạ Thanh Nghiên. Màn hình vừa được mở ra thì đã nhìn thấy Tạ Thanh Nghiên mặc một chiếc áo ngủ vào đỏ huyết ngồi dựa vào đầu giường, tóc anh có hơi ướt, biểu cảm lười biếng, mà trên tay thì lại chính là cái ly tự sướng do cô mua.
Lăng Vi:……
“Anh à, cái ly tự sướng này là công cụ, không phải món đồ chơi, cho nên không phải chơi ở trên tay.”
Tạ Thanh Nghiên liếc mắt nhìn màn hình, chậm rãi nói: “Nha, vậy nên chơi thế nào đây??”
Biểu cảm của Lăng Vi trở nên kỳ quái, suy nghĩ một chút rồi nói: “Lấy cái thứ khốn kiếp của anh ra, sau đó cắm ly tự sướng vào, rất đơn giản.”
Tạ Thanh Nghiên cười nhẹ, nói: “Hay là anh chơi cho em xem nhé?”
Lăng Vi:……
Trời ạ, cái này có quá kích thích rồi hay không? Cách màn hình xem soái ca tự thủ, có quá bẩn hay không??
Bên này, Lăng Vi đang nhìn đến ngượng ngùng đỏ mặt, bên kia, Tạ Thanh Nghiên đã bắt đầu làm công tác chuẩn bị.
Còn vừa chuẩn bị vừa nói: “Có nhớ lúc trước em phát sóng trực tiếp cho anh xem không, còn giải thích rất kỹ càng tỉ mỉ nữa, hôm nay anh muốn trả lễ, chơi ly tự sướng cho em xem một lần được không, yên tâm, đợi lát nữa anh nhất định sẽ cẩn thận giải thích cho em hiểu.”
Lăng Vi:……
Người trong màn hình đã bắt đầu không biết xấu hổ tự biểu diễn, mà người thưởng thức phần biểu diễn này lại đỏ mặt trốn đông trốn tây, cả nửa ngày cũng không dám đưa mắt nhìn vào video.
Khi Tạ Thanh Nghiên lưu loát kéo áo ngủ trên người lên, Lăng Vi rất không có tiền đồ mà nhanh chóng dùng hai tay che mặt lại, “A!!!”
Tạ Thanh Nghiên nhịn không được phá công, cười nói: “Anh vẫn chưa có bắt đầu kêu mà em đã vội vàng kêu lớn hơn cả anh rồi!”
Lăng Vi:……
Lăng Vi nhanh chóng dời tay xuống che miệng mình, che miệng xong cũng không hề hé răng nữa.
Người đàn ông trong màn hình đang hở ngực lộ lưng, một đôi chân dài được duỗi thẳng ra, làm cô nhìn rất rõ hình dạng của cái thứ khốn nạn kia.
Lăng Vi lại nhìn rõ một lần nữa, người đàn ông của mình rốt cuộc có bao nhiêu gợi cảm……
“Bảo bối ~~” Anh nhẹ giọng gọi cô.
Lăng Vi:……
Một khi người đàn ông này hứng lên, thì ngay cả thai phụ cũng câu dẫn!!!