Edit by tohy
[Chủ đề] [Đậu má, vừa rồi tại OB (cổng xem thi đấu trực tiếp của hệ thống) thấy Thành ca cùng với đường giữa muội muội mới của ZGDX đánh đôi!]
Lầu 1
“Lâu chủ”:
Ngày hôm qua xem trộm vị trí thành tích của Tiểu Bàn đội ZGDX nhà chúng ta, phát hiện Tiểu Bàn của chúng ta quả nhiên trước nhau như một liền quỳ nhận sư phụ, lòng hiếu kì dành cho đội hữu đáng thương thì ai ai cũng có mà, lại phát hiện Tiểu Bàn cùng một cái ID “smiling” đánh đôi rất nhiều lần, ha ha ha ha ha không cần tôi nói mọi người cũng biết người này là ai rồi!
Sau đó Tiểu Bàn của chúng ta vẫn là ngựa quen đường cũ, lấy ra phụ trợ làm toàn server Hàn khiếp sợ, Hỗ trợ Ánh sáng, buộc Hỗ trợ Yasuo cùng với các Hỗ trợ khác chờ đợi,dựa vào thực lực bản thân dẫn dắt người mới tăng điểm theo hướng đi xuống, rớt hạng!
–Mấy người nói xem đây có phải là khi dễ ở trường học hay không, cậy già lên mặt khi dễ bạn học mới…
Vì thế hôm nay, đại khái là vì bù lại hành vi đáng sợ của Hỗ trợ nhà mình, Thành ca của chúng ta đứng lên!
Chiến đội ZGDX đánh đôi đường giữa ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Liền có tình hình hiện tại!
(Thời gian đăng 2016-5-2 17:30)
(Các bạn hữu ăn dưa ngay lập tức thảo luận bị lược bỏ)…
Lầu 503
“Lâu chủ”:
Lâu chủ đã trở lại, phía dưới là tường thuật ngắn gọn về nội dung đánh đôi đầy phấn khích của chiến đội ZGDX cho mọi người đây–
trận thứ nhất, Thành ca đi rừng đoạt lam của Smiling.
trận thứ hai, Smiling đoạt đi hồng của Thành ca.
Trận thứ ba, Smiling lấy ra Yasuo 0/7/0
Không có trận thứ bốn.
Bởi vì đội giải tán.
Tôi có thể tưởng tượng ra một khắc đội tàn kia, hi vọng hai người bọn họ không có đánh nhau thật.
PS: Phần này cho thấy lập đội ngũ thật khó, ngoại trừ lão Miêu cùng lão K tương thân tương ái đánh đôi một cặp, vĩnh viễn cũng không cần nhìn thấy những đội viên khác hài hòa chơi chung…Cho nên lão Miêu cùng lão K hai người nhất định phải yêu nhau nha (T_T)
(Thời gian đăng 2016-5-2 20:12)
…
“…”
Đồng Dao híp mắt, ngón tay nhanh chóng trượt con chuột, nồng nhiệt say sưa nhìn xuống một loạt các bình luận “Đau lòng em gái người mới” “đau lòng Thành ca mai kiểm tra sắp xếp vị trí tiền lương khó lòng giữ được” “đau lòng Tiểu Bàn bị ghét bỏ” cùng với “Đau lòng sao mình lại thành fan của chiến đội này”–Nhìn đên cuối, cô thậm chí đánh mất luôn ý niệm về hai chữ “đau lòng”.
“Thành ca, bạn cùng phòng của fan muốn trước khi chết nhìn thấy đường dưới chiến đội ZGDX đánh đôi”. Cô một bên trượt con chuột đọc những tin nhắn lại.
Tiểu Bàn: “Tiền lương của tôi cũng ra đi khi nhìn thấy một màn này.”
Người đàn ông ngồi bên cạnh Đồng Dao nghe thấy vậy, trực tiếp không nhìn Hỗ trợ nhà mình đang lắp bắp, mở mắt ra liếc nhìn Đồng Dao một cái: “Anh còn phải phụ trách cả bạn cùng phòng của fan?”
“Một thần tượng tốt là lòng thương thiên hạ.”
“Anh là một lão nam nhân nghiện Intenet.”
“…”
“Chú lùn”
“Làm sao.”
“Em lại đăng weibo.”
“Anh chơi trò chơi còn quản em có đăng weibo hay không.”
“Em bảo những fan này đừng @anh anh sẽ mặc kệ.”
“Em đây không có khả năng xen vào.”
Đồng Dao đóng trang web lại, đứng lên duỗi duỗi người, đói bụng.
Đang chuẩn bị gọi điện thoại gọi thức ăn mang đến, lúc này quản lí chiến đội Tiểu Thụy đi dép lê chậm chạp đi từ trên xuống, bước đến bên cạnh Tiểu Bàn liền đạp cho anh ta một cái, nói chuyện cũng nhìn đến Lục Tư Thành: “Thân ái, các em nhìn xem có phải nên hẹn thời gian thi đấu huấn luyện hay không?”
— Thi đấu huấn luyện, nghĩa là hai chiến đội trong một lúc nào đó hẹn ra một lần bắt chước các trận đấu, cũng có tất cả những quy tắc như một trận đấu bình thường…Thi đấu huấn luyện là một bộ phận rất quan trọng trong kiếp sống của một tuyển thủ, chính trong lúc huấn luyện mà mọi người mới thí nghiệm sử dụng tướng, mới nghĩ ra chiến thuật, hoặc là một vài chiêu thức kết hợp với đồng đội nào đó…
Đồng Dao nghe thấy bốn chữ “Thi đấu huấn luyện” liền phản xạ có điều kiện ngồi thẳng lưng nhìn về phía Tiểu Thụy, Lục Tư Thành lại chỉ “À” lên một tiếng liền tiếp tục chơi trò chơi, đến một con mắt cũng không thèm liếc về phía Tiểu Thụy.
Tiểu Bàn chụp lấy chân của Tiểu Thụy khi anh ta đi ngang qua: “Thụy ca, thi đấu mùa xuân vừa mới kết thúc, hiện tại là thời điểm nghỉ ngơi chứ thi thố cái gì? Chúng ta bên này thi đấu trận chung kết mới quay trở lại trụ sở được hai ngày, những chiến đội khác từ khi thi đấu đến nay cũng đã qua hơn nửa tháng rồi, người ta còn chưa trở về nhà đâu?”
“Đại đa số chiến đội sau khi thi đấu giải quý đều không hài lòng với thành tích của mình, cho nên đều không có ngày nghỉ.” Tiểu Thụy nhún nhún vai, “Nhìn người ta đều cố gắng vươn lên, lại nhìn các cậu, thua trận chung kết giải mùa xuân vẫn còn mang vẻ mặt lạc quan, mỗi ngày so với chiến đội CK giành quán quân còn vui vẻ hơn…”
Tiểu Bàn: “Đừng đi, em thấy mấy người Dương thần là bị nhầm nhạc phổ thôi.”
Tiểu Thụy: “Người ta có thể thi đấu ở giải MSI, đương nhiên vui vẻ, năm nay MSI vậy mà lại tổ chức ở Thượng Hải, ngay trước cửa nhà đấy.”
Giải MSI quý là một giải tầm cỡ quốc tế, tổ chức sau khi những giải khu vực mùa xuân kết thúc, từ Hàn Quốc (LCK), Trung Quốc (LPL), Đài Loan (LMS), Châu Âu (LCS, EU), Bắc Mỹ (LCS, NA), sẽ mời quán quân những giải này đến tham dự (ngoài ra còn có năm đội thi đấu ở những giải khác)-
–
Năm nay MSI tổ chức lần thứ hai, ở ngay Thượng Hải.
Năm trước quán quân MSI chính là chiến đội đến từ LPL, sau khi quán quân đoạt giải, trong cả nước đều là không khí lạc quan, mọi người ai ai cũng thấy rằng “Đậu má, LPL chúng ta thật sự rất mạnh” “Mấy tháng sau tham gia thi đấu trận chung kết thế giới cũng là có khả năng”…Nhưng mà, mấy tháng sau, đại biểu LPL xuất chiến trận chung kết toàn thế giới hệ S có ba đội thì hai đội bị loại từ vòng bảng, đội còn lại dừng chân ở Top 8, ghi dấu lịch sử thành tích tồi tệ nhất của LPL…
Sau đó, dư luận trong nước nhất thời thay đổi, mọi người đối với MSI đều có cái nhìn khen chê không đồng nhất, có người cảm thấy nó có chất lượng gần với hệ S (thi đấu toàn cầu), có người lại kiên trì cho rằng…
—Này mẹ nó chính là một cuộc thi giải trí!
—Những khu vực thi đấu khác chắc chỉ chơi cho vui, chứ nếu không nào đến lượt chúng ta gà công nghiệp lấy được quán quân?!
–rác rưởi LPL! Rác rưởi MSI!
Mà chính vì đả kích quá lớn từ trận chung kết thi đấu năm ngoái, mãi cho đến năm nay, mọi người đều ôm thái độ hoài nghi không xem trọng với những đội tuyển trong nước, nên kết quả MSI năm nay cũng không có mấy lạc quan…
Chẳng hạn Tiểu Bàn như bây giờ.
Tiểu Bàn: “Không phải, bị người khác đến trước cửa nhà mình đấm vào mặt một cái thì vui vẻ chỗ nào?”
Tiểu Thụy chỉ vào cái mũi của Tiểu Bàn: “Em đừng nói nữa.”
Tiểu Thụy nói xong lại quay sang chỗ Lục Tư Thành: “Thành ca, thi đấu huấn luyện này, không có vấn đề gì chứ?”
Lục Tư Thành bây giờ đang điều khiển tướng Kalista đạp đổ căn cứ chính của đối thủ, ánh sáng đỏ hiện ngược lại trong mắt anh, gương mặt người đàn ông lại là mười phần điềm tĩnh, anh chỉ nhàn nhạt “ừ” một tiếng, khi thông báo chiến thắng trận đấu hiện ra, lại tách tách nhấp chuột—
Sau đó bắt đầu xem xét số liệu của trận đấu.
Toàn bộ quá trình cũng chưa nâng đầu lấy một lần.
Đồng Dao cảm thấy có điểm kì lại: “Cho dù là khó chịu vì bị bắt đi thi đấu huấn luyện cũng không nên là phản ứng như thế này nha.”
Cô sờ sờ chóp mũi, tò mò nhìn chung quanh cũng không dám nhiều lời, chỉ lén lút nhìn sắc mặt những đồng đội của Lục Tư Thành–lúc này từ đầu đến giờ Lão Miêu chưa nói tiếng nào lại lên tiếng “Tại sao lại muốn thi đấu huấn luyện? Giải mùa hè vẫn còn sớm, thường thì là thi đấu MSI xong mới bắt đầu quay trở lại với quá trình huấn luyện.”
“Lão tử chi tám mươi vạn đi mua đồ chơi mới” Tiểu thụy vỗ vai Đồng Dao, “Còn không cho phép anh vui vẻ một chút sao?” (mình không hiểu đoạn này)
Đồng Dao: “…”
Tiểu Thụy: “Lấy con la là con con ngựa với lừa ra chúng ta mau trượt đi thôi.”
Tiểu Thụy còn chưa nói hết, Lục Tư Thành đột nhiên đứng dậy.
Mọi người tựa hồ bị động tác này của anh dọa sợ, ngay cả Tiểu Thụy cũng lập tức ngậm miệng–
Lục Tư Thành trên mặt lại cực kì tự nhiên, sờ sờ túi tiền, sau đó như làm ảo thuật lấy ra mấy đồng tiền xu từ dưới mông con mèo đặt lên trên bàn, sau đó anh nhìn Tiểu Thụy một cái: “Anh đi hút thuốc.”
Khuôn mặt của Tiểu Thụy bằng mắt thường cũng có thể thấy được là đang co giật liên tục.
“Năm ngày sau hẹn chiến đội Một Đám Đồ Ăn thi đấu.” Lục Tư Thành khoát tay, “Anh hẹn, quên nói với em.”
“A, đây không phải là rất tích cực sao? Ai, không đúng.” Tiểu Thụy sửng sốt, “Anh hẹn cái đội cấp thấp kia làm gì?”
“Giáo Hoàng gia nhập đội đó.” Lục Tư Thành không yên cắn môi, mắt hơi nheo lại, “Muốn gặp anh ta.”
“Gì?”
“Không nói lại lần hai.”
“Anh nói gì?” Tiểu Thụy biểu tình trên mặt như vửa bị voi giẫm một cái, lại còn bị phun thêm nước tiểu, “Giáo Hoàng? Là Giáo Hoàng kia sao? Năm trước ở trận chung kết hệ S, Giáo Hoàng ở MVP đội vô địch?”
Lục Tư Thành “ừ”một cái: “Ngày mai YQCB hẳn là sẽ thông báo.”
Nói xong anh lười biếng nâng nâng cằm với Tiểu Thụy sau đó xoay người ra ngoài hút thuốc.
Đồng Dao ngẩng đầu nhìn vẻ mặt bị kinh sợ thậm chí quên luôn cả việc trừ tiền lương của Tiểu Thụy, đột nhiên nhớ tới hôm trước khi đi mua dép đi trong nhà Lục Tư Thành đã từng nói tới Tiểu Ấm ADC đương nhiệm của YQCB muốn giải nghệ–
Sau đó bị sự kiện thang máy ngắt lời.
Như vậy xem ra lúc ấy anh ta định nói với mình chuyện này, vị trí Tiểu Ấm được Giáo Hoàng thay thế…Mà về “Giáo Hoàng” Lý Quân Hách đến Trung Quốc làm tuyển thủ hẳn Lục Tư Thành đã sớm biết.
…Vấn đề là vì sao chuyện về Giáo Hoàng mà Lục Tư Thành lại biết rõ như vậy?
“Thành ca cùng với Giáo Hoàng kia,” Đồng Dao do dự mở miệng, “Có chuyện xưa?”
Lão Miêu vẻ mặt vi diệu: “Mẹ nó, vậy mà em không biết sao?”
Lão K: “Mẹ nó vậy mà em thật không biết.”
Tiểu Thụy che ngực: “Mẹ nó anh liền thích em trẻ nhỏ không hiểu chuyện tự giác hỏi người khác, vừa rồi Thành ca nhìn như vậy làm trái tim anh thiếu chút nữa nhảy ra khỏi lồng ngực.”
Một nhóm người phản ứng khoa trương khiến Đồng Dao cảm thấy kì lạ:” Sao? Rốt cục là sao?”
Lúc này Tiểu Bàn thở dài, giải thích nói: “Khi Thành ca của chúng ta làm tuyển thủ bên Hàn Quốc là một ngưởi dự bị cho một chiến đội, lúc đó anh ấy là người thay thế cho Giáo Hoàng, hai người dù là phương pháp đánh, hay là cách dùng tướng đều như một khuôn khắc ra..Lúc ấy ở trong lẫn ngoài nước đều nói anh ấy là có bóng dáng của Giáo Hoàng, còn có người nói anh bắt chước Giáo Hoàng..Ai da, Thành ca là người như thế nào em cũng biết, tâm cao ngất, có lẽ là khó chịu bị nói này nọ–“
“…”
Đồng Dao “Ô” lên một tiếng gật gật đầu, nhìn hướng Lục Tư Thành đi, rốt cục cũng hiểu người này không bình thường ở chỗ nào–
Hóa ra đây là một câu chuyện về tấm lòng chua xót của một tuyển thủ từng bị đánh giá là người thay thế cố gắng chứng minh sự tồn tại của chính mình nha!
…Chậc chậc.
“Được được đươc” Đồng Dao đứng lên, giơ cao hai tay, “Vì lòng tự trọng của Thành ca, ngày hôm ấy thi đấu huấn luyện cố lên!”
Lão Miêu sợ hãi nhìn ra ngoài cửa tưởng như ngay giây sau sẽ có một con hổ nhào đến ăn thịt anh ta: “…Ê, em nhỏ giọng chút.”
Lão K khoát tay: “Nghé con mới sinh không sợ hổ, ở trụ sở còn dám nhắc đên Giáo Hoàng lại còn có ý định cổ vũ Thành ca, người đã từng đi đánh Liên Minh thành thị (so với thứ cấp LSPL thì cao hơn (editor:?)).”
Tiểu Bàn rùng mình, lộ ra biểu tình rét run.
Tiểu Thụy: “Em cho là em đang biểu diễn cái gì, ngồi xuống ngồi xuống! Anh đến hỏi quản lí chiến đội Một Đám Đồ Ăn xem câu chuyện là như thế nào, ôi, vậy mà lại mua được cả Lý Quân Hách (*Tên của Giáo Hoàng), không nghĩ tới thi đấu mùa hè sẽ gặp phải một đám đồ ăn yên lặng ấy, ôi ôi đau đầu.”
Mọi người bày tỏ cảm xúc dâng trào xong, đều tự tản ra đi làm chuyện của mình.
Đồng Dao không mở một trận mới, mà cúi thắt lưng xuống ôm Bánh Mì vào lòng, chậm rì rì đi vào phòng khách của trụ sở, quỳ gối lên sô pha nhìn qua cửa kính ra bên ngoài, từ góc nhìn cô thấy người đàn ông đang đứng ngoài cửa, lúc này anh ta đang nhíu mày, tựa vào cạnh cửa ngậm điếu thuốc, tay đang gõ chữ trên điện thoại–
Đồng Dao đấy cửa sổ ra.
“Này.”
Người đàn ông ngẩng đầu.
“Ngày kia thi đấu huấn luyện sẽ thắng thật lớn,” Đồng Dao giơ móng vuốt của Bánh Lớn lên, giơ về phía người đàn ông, “Xem em carry anh, đường dưới cứ việc ngồi chơi.”
Lục Tư Thành sửng sốt, nhìn chằm chằm chú lùn đang ôm méo ghé mông lên cửa sổ, thật lâu sau đó, anh gợn khóe môi, cúi đầu nở nụ cười nói: “Não có bệnh hả?”
“Hì hì hì hì.”
Người đang dựa vào cửa sổ ôm mèo, cười như một đóa hoa hướng dương.
ps: Về giải MSI: Mid-Season Invitational 2017 (MSI) là một giải đấu quốc tế của Liên Minh Huyền Thoại, nơi các nhà vô địch khu vực trong Giải Mùa Xuân đối đầu với nhau để chứng tỏ ai mới là người mạnh nhất.
MSI 2017 tổ chức tại Brazil với 13 đội tham dự.
Đội vô địch sẽ giành được cúp, huy chương, và vinh quang trên đấu trường quốc tế. Ngoài ra, họ nhận được tiền thưởng tương ứng với vị trí của mình (tổng tiền thưởng tối thiểu 1 triệu USD).
Quán quân: 40% tổng tiền thưởng
Á quân: 20%
Đứng thứ 3/4: 10% mỗi đội
Đứng thứ 5/6: 5% mỗi đội
Đứng thứ 7: 2.5%
Đứng thứ 8/9: 1.5% mỗi đội
Đứng thứ 10/11: 1.25% mỗi đội
Đứng thứ 12/13: 1% mỗi đội
Cuối cùng, kết quả MSI 2017 sẽ tác động đến cách xếp hạt giống tại Chung Kết Thế Giới.
(nguồn: Lienminh.Garena.vn)
Về LSPL:?????????????….
Về Kalista: Kalista là một siêu xạ thủ có khả năng gánh đội với phong cách chơi độc đáo sự linh hoạt đến từ Nội Tại, có khả năng mở giao tranh mạnh mẽ cộng thêm khả năng gây sát thương dồn cực lớn vào một mục tiêu. (nguồn: lienminhhuyenthoai.info)
Về Faker (không có trong truyện như bonus thêm người đang đứng đầu thế giới-khi truyện ra mắt (2016) thì vào năm 2015 Faker (lại) giành quán quân thế giới 1 lần nữa):
Faker, tuyển thủ đường giữa xuất sắc nhất thế giới hiện tại đang thi đấu cho đội tuyển SK Telecom T1. Anh nổi tiếng với những pha xử lý mãn nhãn đầy điệu nghệ.
Quốc tịch: Hàn Quốc.
Ngày sinh: 07/05/1996.
Đội tuyển đang thi đấu: SK Telecom T1.
Vị trí thi đấu: Đường giữa.
Bắt đầu chơi game khi mười lăm tuổi