“Anh, sinh nhật anh sắp đến rồi ~ Muốn quà gì nào?” Buổi tối, hai anh em nhà họ An ngồi trên sofa trong phòng khách xem tivi.
“Muốn chị Khả Khả làm bạn gái anh” An Dật thầm nghĩ thế trong bụng nhưng ngoài miệng lại nói qua loa lấy lệ: “Đều được, tặng gì anh cũng thích.”
“Thế em đặt một chiếc bánh kem cho anh...”
An Hân còn chưa nói xong, An Dật lập tức nổi hứng: “Anh muốn bánh kem của tiệm bánh gấu nhỏ kia”
“Ý? Không phải anh chê đồ nhà người ta đắt à, còn đến đập tiệm của họ nữa?” An Hân lấy làm lạ.
An Dật gõ đầu nhỏ của em gái: “Sao nào, sinh nhật anh muốn ăn một tí không được à?”
“Vâng, vâng, vâng ~” Bỗng dưng An Hân nghĩ tới điều gì đó, lại lén la lén lút dán sát tới trước mặt An Dật: “Quán chị Khả Khả có một con gấu lớn cực kỳ đáng yêu tới giúp đỡ, lúc anh đi ngang qua có trông thấy không?”
An Dật nhìn dáng vẻ dễ thương của em gái, nhào nắn gương mặt nhỏ của cô bé, lòng thầm đắc ý 'nhóc ngốc, con gấu cực kỳ đáng yêu đó chính là anh trai em đấy!: “Cũng muộn rồi, đi ngủ thôi!”
“Vâng~” An Hân nghe lời tuột khỏi sofa, đeo đôi dép lê con thỏ của mình. Trước khi đi cô bé còn ghé lại thì thầm bên tai An Dật: “Anh, em lén nói cho anh biết một chuyện nhé! Thật ra nhà mình... không nghèo đâu~”
Sau lại An Dật cũng không được ăn bánh kem Gấu Hùng Khả, tuy An Hân đã đặt với Hùng Khả Khả nhưng dù gì đây là lễ trưởng thành của cậu cả nhà họ An. Với lại anh cũng vừa nhận được giấy thông báo nhập học của trường đại học A, ba mẹ An đều muốn tổ chức long trọng một chút.
Lễ trưởng thành được tổ chức ở khách sạn dưới tên Tập đoàn An Thị. Khách sạn nằm ngay mảnh đất vàng giữa lòng thành phố, cũng là một trong những tòa kiến trúc ấn tượng của thành phố A.
Trước hôm sinh nhật một ngày, An Dật mới hiểu rõ tình huống thật sự của nhà mình. Mặc dù anh đã đoán được đôi chút nhưng vẫn xém chút sụp đổ thế giới quan. Nhất là khi nhìn thấy số dư trong tài khoản ngân hàng mà ba mẹ cho. anh. Thật ra, tuy ba mẹ An muốn nuôi dạy con trai tẵn tiện, nhưng tài sản của nhà họ vẫn còn đó, có nghèo cũng chẳng khó khăn đến đâu. Trong mắt mẹ An, tiền tiêu vặt của An Dật chỉ được xếp mức trung bình so với trẻ con cùng khu coi như đã tăn tiện lắm rồi. May là An Dật cũng không có thói quen phung phí tiền bạc.
Trong mắt An Dật lạc đà gầy thì vẫn hơn ngựa, cho dù ba mẹ vẫn luôn rót cho anh ảo tưởng gia đình họ sắp phá sản, nhưng anh biết nhà mình cũng không đến nỗi nghèo, chỉ là không nghĩ tới lại giàu như thế.
Nhìn anh trai hơi hóa đá, trái lại An Hân ở bên cạnh lại tỏ ra bình tĩnh, dáng vẻ như trải sự đời: “Kìm chế đi anh, đây chỉ là chút tiền vặt vãnh thôi.”
An Dật:
Ngày hôm sau, An Dật tham gia lễ trưởng thành của mình, bị ba mẹ dẫn đi làm quen với rất nhiều người nổi tiếng trong xã hội và đối tác kinh doanh. Người làm ăn kinh doanh ai nấy đều khôn khéo, khen An Dật lên đến tận trời, ngược lại anh không hề kiêu ngạo, siểm nịnh thành thạo đối phó với những người này, làm ba mẹ An rất hài lòng.
Chỉ có điều mang tiếng là sinh nhật của An Dật, đến cuối cùng vẫn là nơi để người lớn bàn chuyện làm ăn.
Nhân lúc mọi người không chú ý, An Dật lén rời khỏi khách sạn.
Màn đêm buông xuống, An Dật đứng bên đường cái nhộn nhịp một lát rồi đưa tay gọi một chiếc taxi.
Lúc xe lái đến thành Nam ngang qua hẻm nhỏ của tiệm Gấu Hùng Khả, An Dật thoáng thấy đèn trong tiệm vẫn còn sáng.
“Bác tài, dừng xe.”
Tiếng chuông gió ở ngoài cửa vang lên ting tong, Hùng Khả Khả ngẩng đầu nhìn ra cửa.
Người đến mặc bộ vest đen chỉnh tề, đường nét gương mặt góc cạnh rõ ràng, mấy sợi tóc lòa xòa trước trán được chải vuốt ngay ngắn, đôi mắt hẹp dài và mày kiếm anh tuấn không bị tóc mái che khuất hoàn toàn lộ ra, trông ngũ quan càng thêm tinh xảo.
Hùng Khả Khả sửng sốt, người đàn ông trước mặt vai rộng eo hẹp, bộ vest được cắt may vừa người càng tôn lên vóc dáng hoàn hảo của anh. Anh thản nhiên cong môi cười, khiến cô chút nữa không nhận ra đó là... đứa trẻ đôi lúc hay giận dỗi và thẹn thùng.
“Sinh nhật vui vẻ, An Dật!” “Cảm ơn, sao chị còn chưa về?”
Hùng Khả Khả không trả lời anh, cô quay người lấy một chiếc bánh kem nhỏ sáu inch đặt lên bàn.
An Dật có chút được yêu mà sợ, anh không ngờ Hùng Khả Khả lại thật sự chuẩn bị bánh kem cho mình.
“Hôm nay là lễ trưởng thành mười tám tuổi của nhân viên nhỏ tiệm ta. Dù thế nào người làm chị như chị cũng nên bày tỏ một chút. Chị cũng không có gì để tặng nên làm một chiếc bánh kem nhỏ cho cậu! Có lẽ cậu đã ăn rồi, có thể mang về nhà...”
“Còn chưa ăn.” “Hả?” Hùng Khả Khả nhất thời không phản ứng lại.
“Em còn chưa ăn bánh kem, cũng chưa thổi nến ước nguyện.”
Hùng Khả Khả mỉm cười, lòng thầm lẩm bẩm, lẽ nào bây giờ tiệc sinh nhật của nhà giàu không còn thịnh hành thổi nến cầu nguyện nữa rồi? Cô lấy một cây nến nhỏ cắm lên trên bánh kem: “Thế mau một chút, còn mấy phút nữa là qua mười hai giờ rồi:
An Dật phối hợp châm nến rồi quay người tắt đèn.
Ánh nến mờ ảo hắt lên mặt hai người, An Dật nhớ tới một câu mà trước kia không biết đã từng nhìn thấy ở đâu, nói răng trong hoàn cảnh mờ ảo sẽ càng đẹp và động lòng người hơn. Lễ nào đây chính là nguyên lý mông lung mới đẹp?
Anh đang suy nghĩ miên man trong đầu, nhưng tâm mắt chưa từng dời khỏi khuôn mặt của Hùng Khả Khả.
Đẹp thật, không biết liệu trong mắt cô bây giờ mình có làm cô rung động hay không...
“Làm gì cứ nhìn chị chăm chăm thế?”
Bị Hùng Khả Khả vạch trần không chút lưu tình, An Dật cũng chẳng hề mất tự nhiên: “Chị không hát chúc mừng sinh nhật em à?”
Hùng Khả Khả lấy làm lạ khi An Dật cứ nhìn mình đăm đăm, thật lâu cô mới phản ứng lại đúng là còn phải hát chúc. mừng sinh nhật nữa. Cô lưỡng lự hai giây rồi cất tiếng hát.
An Dật vui vẻ lắng nghe bài hát sinh nhật hơi lạc điệu, không nén nổi nụ cười trên môi.
Thảo nào bảo cô hát chúc mừng sinh nhật, cô lại bày ra vẻ mặt này.
Khi bài hát kết thúc, anh nhắm mắt lại sau đó thổi nến.
Hùng Khả Khả đứng dậy bật đèn, An Dật đã đưa một miếng bánh kem đến trước mặt cô, cô cũng không khách sáo.
Hai người im lặng ăn bánh, chiếc bánh kem sáu inch không lớn lắm, ngoài phần bị chia ra thì anh ăn hết chỗ còn lại, cuối cùng mới khen một câu: “Ngon thật đấy!”
“Không có gì ~ Đón sinh nhật xong rồi, chị cũng phải về nhà đây!" Hùng Khả Khả cười tủm tỉm thu dọn mặt bàn sạch sẽ, xoay người bỏ di động vào trong túi.
An Dật thấy cô đứng dậy thu dọn đồ đạc, cũng lập tức đi theo: “Hôm nay cảm ơn chị, muộn thế rồi, em đưa chị về.”
“Không cần đâu, muộn thế này cũng hết xe bus rồi, để chị gọi taxi.”
An Dật cũng không ép cô, chỉ đành dõi mắt đưa cô lên xe. Thấy chiếc taxi lăn bánh ngày càng xa, anh đứng bên đường một lát, móc chiếc áo khoác vảt lên vai rồi quay người đi về nhà, trên mặt hiện rõ tâm trạng vui vẻ.
An Dật làm thêm ở Gấu Hùng Khả gần một tháng, cuối tháng, Hùng Khả Khả phát lương cho anh.
Nhìn số dư ba ngàn tệ “tiền lẻ” trong thẻ ngân hàng, lòng An Dật có cảm giác hơi kỳ diệu. Lớn bằng ngần này rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh thật sự kiếm được tiền một cách chân chính. Lúc này anh chỉ muốn tiêu hết số tiền này cho người
con gái trong lòng.
Nhìn sợi dây chuyền đặt trước mặt mình, Hùng Khả Khả khựng ngón tay, ngó An Dật với ánh mắt nghỉ hoặc.
An Dật ghé lại gần Hùng Khả Khả ở đối diện, nghển đầu giải thích: “Tặng chị đấy, em mua bằng tiền lương của em”
Hùng Khả Khả nhìn sợi dây chuyền này, khẽ nhíu mày. Tuy cô không có tiền nhưng trước kia cũng từng là cô chủ giàu có, chưa đến mức không biết nhìn hàng: “Sợi dây chuyền này ba ngàn tệ á?”
“Ưa... em có thêm một chút...”
Hùng Khả Khả suýt nữa phì cười, thế này mà gọi là thêm một chút hả?
“..” An Dật bứt tóc, bị Hùng Khả Khả nhìn chăm chăm thì hơi xấu hổ.
Cô thở dài: “Đây không phải là vấn đề tiền nong, An Dật, chị không thể nhận món quà này” Thật ra cô muốn nhận, nhận rồi có thể đi cầm lấy tiền. Nhưng nếu nhận thì cô sẽ nợ ân tình, cô không muốn nợ bất cứ thứ gì.
“Tại sao?”
“Thế tại sao cậu phải tặng quà cho chị?”
Vì sao ấy hả? Bởi vì Hùng Khả Khả đối xử tốt với anh? Vì khoảng thời gian này anh ở chung với cô rất vui vẻ? Hay là...
“Bởi vì em thích chị, chị có thể làm bạn gái em không?”
Đối mặt với lời tỏ tình bất ngờ này, Hùng Khả Khả sững sờ tại chỗ, trong thoáng chốc chưa kịp phản ứng lại. Cũng không biết chỗ nào xảy ra vấn đề, rõ ràng khoảng thời gian này cô đều giữ khoảng cách với anh, đối xử với anh như em trai, sao anh lại lệch hướng tới mức này?