Chương 371: Bí mật của thầy khai quang
Tôi đột nhiên nhớ tới chuyện thầy khai quang, nói: “Hoàng Tiểu Tinh đã chết, có lẽ anh ta biết rất nhiều bí mật, bây giờ chúng ta cũng không có cách nào biết được nữa”.
“Trước đó Hoàng Tiểu Tinh có nói, khi sư phụ anh ta điều tra chuyện thầy khai quang đã điều tra chín thôn này vô số lần nhưng không có đáp án, chỉ có dưới vách núi là chưa điều tra”.
“Chúng ta có thể thuận tiện xuống đó điều tra xem”.
“Dưới vách núi?”, Mạc Vũ như nhớ ra điều gì, nói: “Mấy trăm năm trước, tôi xuống dưới vách núi chơi, dưới vách núi quả thực có một luồng sức mạnh kì lạ. Ở đó có một ao nước, song lại có sức mạnh phong ấn mạnh mẽ của nhân loại, gây hại cho tôi nên tôi không dám đến gần”.
“Sau này, tôi đưa sư phụ xuống dưới, sư phụ kiểm tra xong thì nói ở đó là một phong ấn, nhưng không biết là phong ấn gì”.
“Tôi không nghĩ phong ấn nơi đó có liên quan đến chuyện khai quang, vì sư phụ từng nói phong ấn đó vô cùng hoàn chỉnh, bất kể bên dưới có thứ gì cũng không thể thoát ra ngoài”.
“Nếu đã không thể rời khỏi phong ấn thì đương nhiên là không thể hại người”.
Ao nước? Dưới vách núi đúng là có một ao nước trong vắt, có thể gọi là hồ nước nhỏ.
Advertisement
Trước kia tiên nữ Thanh Thủy ở nơi đó, lúc tôi bị Trần Kế Tần đẩy xuống vách núi đã gặp được tiên nữ Thanh Thủy ở dưới vách núi, khi ấy tiên nữ Thanh Thủy đang tắm trong hồ.
Phong ấn mà Mạc Vũ nhắc đến e rằng chính là phong ấn đã phong ấn tiên nữ Thanh Thủy.
Lúc đó tiên nữ Thanh Thủy nói với tôi cô ấy bị phong ấn ở nơi đó, không thể thoát ra, chỉ khi mượn cơ thể của tôi mới có thể rời đi. Tôi đã nhỏ máu lên trán của tiên nữ Thanh Thủy, kí kết khế ước với cô ấy.
Tôi hỏi tiên nữ Thanh Thủy: “Tiên nữ, phong ấn mà Mạc Vũ nói có phải liên quan đến cô không?”
“Không sai”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Phong ấn đó đúng là có liên quan đến ta”.
Tôi hơi khó hiểu, hỏi: “Cô bị phong ấn, vì sao tôi có thể đưa cô ra ngoài?”
Advertisement
Tiên nữ Thanh Thủy giải thích: “Chuyện này ngươi đừng hỏi nữa, phong ấn vẫn ở dưới đó. Nó nằm ở đáy hồ, thứ bị phong ấn cũng còn ở đấy”.
“Ngươi muốn kiểm tra thì cứ đi kiểm tra, dù sao các ngươi cũng không tra ra được gì, ai cũng không phá được phong ấn đó”.
“Mạc Vũ là yêu quái, cô ta không thể đến gần hồ nước, còn ngươi đã đến hồ nước đó hai lần rồi”.
“Nếu ngươi muốn xuống đáy hồ kiểm tra thì cứ đi đi, dù sao cũng không kiểm tra được gì”.
Lần đầu tôi xuống hồ nước là lúc mới quen biết với tiên nữ Thanh Thủy, lần thứ hai là đưa linh hồn cây ở dưới đền thờ đến đó, tiên nữ Thanh Thủy đã ném nó vào trong hồ.
Tôi không hiểu: “Vì sao không chịu nói cho tôi? Tôi thật sự muốn biết lai lịch của cô, cũng muốn biết trong phong ấn rốt cuộc có cái gì”.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Đợi ngươi có năng lực phá được phong ấn đó, ta sẽ nói cho ngươi lai lịch của ta”.
“Tóm lại… ngươi xuống dưới kiểm tra cũng chỉ uổng công thôi”.
Tôi đã hỏi về lai lịch của tiên nữ Thanh Thủy rất nhiều lần, nhưng cô ấy đều không nói cho tôi, tôi cũng không có cách nào khác.
Lẽ nào thật sự không điều tra ra chuyện thầy khai quang được?
Hay chuyện thầy khai quang có liên quan đến phong ấn đó?
Hay là tôi đi tìm người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí giúp đỡ?
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ngươi tìm ai giúp đỡ cũng không phá được phong ấn, đừng có quan tâm chuyện ở đây nữa”.
“Đợi thực lực của ngươi mạnh lên rồi sẽ biết tất cả”.
“Mọi người đều bị thương không nhẹ, rời khỏi đây đi”.
Trong lòng tôi chứa đầy nghi ngờ, hỏi: “Vậy chuyện thầy khai quang phải làm thế nào? Tiên nữ, chuyện này tôi phải điều tra rõ ràng, nếu không thì thôn chúng tôi sẽ có người dân chết nữa”.
“Tôi làm trưởng thôn là để điều tra chuyện này, bảo vệ cho thôn chúng tôi”.
“Cô nói tôi biết… Tiên nữ, cô giấu giếm tôi có phải là vì… chuyện thầy khai quang có liên quan đến cô không?”
Tôi nghĩ trước nghĩ sau, bắt đầu hoài nghi tiên nữ Thanh Thủy.
Khi tôi ở cùng tiên nữ Thanh Thủy, cô ấy luôn giúp tôi, tôi cực kì tin tưởng tiên nữ Thanh Thủy. Cô ấy vừa giống thầy vừa giống bạn, thậm chí có lúc tôi còn xem cô ấy như người thân, không hề nghi ngờ cô ấy.
Nhưng xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhất là Hoàng Tiểu Tinh nói ở dưới vách núi có vấn đề, có liên quan đến thầy khai quang, mà Mạc Vũ cũng đề cập tới phong ấn ở dưới vách núi.
Hoàng Tiểu Tinh từng nói chuyện thầy khai quang có liên quan đến Xà yêu bị phong ấn mấy nghìn năm, mà tiên nữ Thanh Thủy cũng bị phong ấn ở dưới vách núi rất nhiều năm. Tiên nữ Thanh Thủy lại không nói cho tôi biết thân phận của cô ấy. Những chuyện này kết hợp lại khiến tôi sinh lòng nghi ngờ tiên nữ Thanh Thủy.
Trước kia Mạc Vũ và sư phụ đã điều tra được dương khí của thầy khai quang trong thôn cực kì phồn thịnh, máu cũng rất mạnh, sau khi quan hệ với nhiều người phụ nữ có vẻ đã hút âm khí của người phụ nữ, lấy âm bổ dương.
Mỗi thầy khai quang đều chết một cách ly kỳ, sau khi chết thi thể sẽ biến mất, bị tà vật hút máu.
Còn tôi… tôi là thầy khai quang, công pháp tu luyện mà tiên nữ Thanh Thủy dạy tôi - thuật hút âm khí - cũng là quan hệ với phụ nữ, âm dương giao thoa, nâng cao sức mạnh của mình.
Giọng nói của tiên nữ Thanh Thủy rất lạnh lùng: “Ngươi nghi ngờ ta? Nghi ngờ ta chính là con Xà yêu bị phong ấn mấy nghìn năm đó?”
“Không sai”, tôi không muốn nghi ngờ tiên nữ Thanh Thủy, nhưng bây giờ mọi vấn đề đều chỉ về phía cô ấy.
Tiên nữ Thanh Thủy biết được mọi suy nghĩ của tôi.
Hơn nữa, bất kể là Hoàng Tiểu Tinh hay Mạc Vũ và sư phụ đều đã điều tra qua chuyện này, bây giờ chín thôn, sau núi, những nơi xung quanh đây chỉ có bên dưới đền thờ của thôn chúng tôi và dưới vách núi là có vấn đề, những nơi khác không có gì lạ thường.
Mạc Vũ đã rửa sạch hiềm nghi từ lâu, chỉ còn lại… tiên nữ Thanh Thủy.
“Ngươi giỏi lắm”, tiên nữ Thanh Thủy mở miệng nói: “Rèn luyện hơn nửa năm đã giúp tính cách và tâm tính ngươi thay đổi rất nhiều”.
“Ngươi nói không sai, chuyện khai quang có liên quan đến ta, nhưng ta vẫn không thể nói cho ngươi. Đợi khi nào ngươi có năng lực phá được phong ấn dưới đáy hồ, ta sẽ nói cho ngươi biết mọi chuyện”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!