Quách Nhạn trừng mắt tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng nhìn phản ứng của hai người bên cạnh.
Anh biết mình nghe đúng rồi.
Chuyện vui vẻ gì đây.
Cô gái này lại nghĩ mình mới là tổng giám đốc sao.
Quách Nhạn cười ha hả." Cô gái cô nhìn tướng tôi giống tổng giám đốc sao.hửm"." Tổng giám đốc.
Anh đừng đùa tôi nữa.
Tôi biết sai rồi." Đường Tiểu Yên cứ nghĩ Quách Nhạn đang cố tình gây khó dễ cho cô.Quạch Nhạn cười ha hả liếc nhìn Ngụy Lăng Thiên.
Là cậu ta cố ý giấu diếm thân phận sao.
Lại muốn chơi trò tình nghèo nữa à.
Nhưng mà nếu thế sao cậu ta còn ngồi ghế tổng giám đốc chứ.
Được thôi tôi sẽ giúp cậu diễn tốt vai tình nghèo này.Quách Nhạn bước đến trước mặt Ngụy Lăng Thiên.
Cười ngả ngớn." Cậu Ngụy này.
Ghế cậu ngồi cũng lâu rồi chứ gì.
Có nên trả lại cho tổng….
giám...đốc này rồi không?".
Quách Nhạn cố ý nhấn mạnh ba chữ tổng giám đốc.Thư ký Giản từ ngạc nhiên ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Bây giờ thấy mặt đại boss đen thui thì rung cầm cập.
Cậu thật sự đang muốn chém chết cái tên Quách Nhạn này.
Chuyện đang dễ giải thích dễ giải quyết.
Anh ta lại cố tình phức tạp hiểu lầm thêm.
Nếu chuyện này làm hại anh phải đi châu phi.
Có chết anh cũng lôi cái tên Quách Nhạn này chết cùng.
Thư ký Giản âm thầm trừng mắt với Quách Nhạn.Quách Nhạn ngó lơ ánh mắt giết người của thư ký Giản.
Tiếp tục vai diễn tổng giám đốc của mình.
Còn không biết sống chết chớp chớp mắt với Ngụy Lăng Thiên.Ngụy Lăng Thiên đang hít sâu để kiềm nén cơn nóng giận của mình.
Cô ta đúng là có mắt để làm cảnh.
Không thấy anh đang ngồi trên ghế tổng giám đốc đây sao.Không thấy cái bản tổng giám đốc trước mặt à.
Thật là tức điên với cô gái này mà.
Nhan sắc không có.
Não ngắn.
Giờ lại thêm mắt mù.Còn cái tên đàn bà Quách Nhạn nữa.
Cậy mà cũng hùa theo cô ta.
Cậu ta rảnh quá ha.
Vậy được tôi sẽ cho cậu đi nghỉ mát để hưởng thụ sự rảnh rỗi này.
Anh hừ lạnh.
Cầm lấy tập văn kiện trên bàn ném vào người Quách Nhạn." Dự án ở châu phi do cậu phụ trách".Quách Nhạn phản xạ đưa tay chụp lấy tập văn kiện.
Sau đó lại nghe đến hai chữ châu phi lạnh lùng của Ngụy Lăng Thiên.
Nụ cười trên môi Quách Nhạn cứng lại.
Động tác chết máy năm giây.Thư ký Giản nghe vậy mỉm cười chế giễu.
Cười trên nỗi đau của Quách Nhạn.Quách Nhạn hồi thần lập tức giải thích cứu vãn tình hình." Cô gái đùa...đùa thôi.
Haha.
Tôi bất tài vô dụng chỉ là phó tổng nhỏ nhoi thôi.
Đây..đây mới là tổng giám đốc thật sự." Quách Nhạn đưa tay chỉ về hướng Ngụy Lăng Thiên.Ngụy Lăng Thiên lúc này mới hài lòng với Quách Nhạn.
Anh nhìn cô gái trước mặt gõ gõ ngón tay lên mặt bàn.
Anh muốn xem cô sẽ phản ứng thế nào.Đường Tiểu Yên hoá đá tại chỗ.
Trời mẹ.
Đi vòng vòng cuối cùng tổng giám đốc là Ngụy Lăng Thiên.
Cô nên mừng hay nên lo cho cái mạng của mình đây.
Giờ phải làm sao đây.
Đầu óc Đường Tiểu Yên nhanh chóng tập trung tinh thần tìm cách đối phó.
Chợt mắt cô sáng lên."Tổng giám đốc Ngụy tôi biết là anh mà.
Nãy giờ tôi chỉ đùa cho vui thôi.
Tôi biết ai là tổng giám đốc chứ.
Phong thái cao sang quyền quý trên người anh.
Ánh hào quang chói mắt ấy làm sao tôi không nhận ra được".Quách Nhạn nghe cô gái này dẻo miệng thì âm thầm dơ ngón tay cái cho cô.
Đầu óc cô gái này cũng thông minh đó chứ.
Còn biết vuốt mông ngựa trong lúc nguy cấp.
Cô gái này thú vị đây.Ngụy Lăng Thiên khóe miệng giật giật.
Cô trở mặt cũng nhanh thật.
Nhưng điều anh muốn thấy chưa dừng lại ở đây.
Anh muốn xem thái độ của cô.
Sau khi biết mình là vợ hờ của tổng giám đốc Lăng Thần thì sẽ thế nào.
Cô có cố gắng lấy lòng anh không.
Cô có níu kéo để không phải ly hôn.
Và quan trọng là cô có nói việc này với người khác không.Đường Tiểu Yên thấy anh im lặng, trong lòng lại càng hồi hợp.
Nhớ đến chuyện lúc trước cô đã từng hỏi anh CEO của Lăng Thần có phải gay không.
Trời ạ ! Vậy không phải là cô đang hỏi chính anh sao.
Lúc đó cũng may anh không bóp ch3t cô,là may mắn mấy đời của cô rồi.Đường Tiểu Yên đột nhiên liếc nhìn thư ký Giản.
Rồi nhìn về phía Ngụy Lăng Thiên.
Lại quay sang Quách Nhạn.
Cô âm thầm chậc chậc trong lòng.
Nếu Ngụy Lăng Thiên là tổng giám đốc.
Vậy nghi ngờ trước đó của cô về anh là không có khả năng.
Vậy thì người đàn ông trước mặt này với anh,cùng thư ký Giản mới là tình tay ba sao.Lúc trước cô rất tò mò không biết ceo Lăng Thần là cong hay thụ.Mà bây giờ ceo và Ngụy Lăng Thiên là một.
Vậy anh ta là cong hay thụ nhỉ.
Đường Tiểu Yên đưa tay vuốt vuốt cằm mình.
Dáng người này,phong thái này.
So với người đàn ông tự xưng phó tổng bên cạnh.
Ngụy Lăng Thiên chắc là cong nhỉ.
Chắc chắn là vậy.
Thái độ của thư ký Giản và vị phó tổng kia coi ra rất sợ anh mà." Chuyện tình tổng tài bá đạo độc miệng và hai tiểu thịt tươi".Đường Tiểu Yên tự đặt một câu chuyện cho Ngụy Lăng Thiên rồi thích thú cười ha hả.
Mà cô không biết rằng mình đã lỡ miệng nói ra thành lời.Ba người đàn ông nghe được câu này.
Mỗi người đều có một biểu cảm riêng.
Thư ký Giản nhíu mày.
Quách Nhạn nhướng mày mỉm cười.
Tệ nhất là Ngụy Lăng Thiên mặt đen thui.Ngụy Lăng Thiên thật sự không biết hình dung cô thế nào.
Chuyện đến nước này mà cô còn có thể tưởng tượng lung tung như thế sao.
Anh thật sự muốn bổ não cô ra xem thử.
Trong bộ não kia chứa thứ gì mà toàn nghĩ tầm bậy tầm bạ.
Không đứng đắn.
Cô gái thế này liệu có tên đàn ông nào thích nổi sao.
Huống hồ là cưới về nhà." Cô gái cô là fan của tiểu thuyết đam mỹ sao?".
Quách Nhạn vui vẻ hỏi cô.Cô gái này còn thú vị hơn anh nghĩ.
Cô ấy lại ngây thơ đến mức nghĩ Ngụy Lăng Thiên là gay sao.haha.
Có khác nào cô nghĩ sói già ăn thịt là thỏ con đáng yêu đâu.
Khó trách cô ta lại đồng ý kết hôn với tên ác ma này.
Nhưng mà anh không ngờ trí tưởng tượng của cô lại phong phú như vậy đấy.
Còn nghĩ anh và thư ký Giản là người tình của Ngụy Lăng Thiên sao.
Vậy nghĩa là anh cũng là gay à.
Vậy trong mắt cô anh là cong hay thụ nhỉ.
Càng ngày Quách Nhạn càng cảm thấy thích cô gái này." À thật ra tôi cũng không thích đam mỹ lắm.
Tôi không thích nhìn cảnh trai đẹp bên nhau.
Anh biết không.
Trai đẹp đã ít mà lại còn yêu nhau.
Thì bọn con gái chúng tôi phải khổ sở thế nào chứ.
Anh hiểu tôi nói gì không?.
Sao anh cứ nhìn tôi cười mãi thế".
Đường Tiểu Yên ngơ ngác nhìn anh chớp chớp đôi mắt." Thế à.
Nếu tổng giám đốc không phải gay thì cô có thích anh ta không?".
Quách Nhạn làm ngơ ánh mắt của hai người bên cạnh mỉm cười hỏi cô.Đường Tiểu Yên giật mình.
Anh ta đang đùa sao.
Cho dù Ngụy Lăng Thiên không phải gay đi nữa.
Cô cho cô mười lá gan cô cũng không dám thích anh.
Cô không muốn tối ngày phải luôn nghĩ cách đối phó " cái miệng" của anh đâu.
Cô sẽ giảm thọ vì lo lắng bất an.
Nhưng cô cũng không thể nói thẳng như vậy.
Nếu không công việc của cô tới đây coi như xong.
Cô nghĩ nghĩ mỉm cười nịnh hót." Nếu tổng giám đốc không phải….khụ..
giới tính kia.
Thì cũng làm gì tới lượt tôi.
Có biết bao nhiêu cô gái muốn nhào vào lòng anh ta chứ.
Tôi không dám trèo cao đâu."Quách Nhạn nghe vậy liếc Ngụy Lăng Thiên cười đầy thâm ý." Cô cũng biết thân biết phận đấy." Ngụy Lăng Thiên hài lòng gật đầu.Đường Tiểu Yên âm thầm mắng Ngụy Lăng Thiên trong lòng.
Ai thèm biết thân biết phận với anh chứ.
Còn không phải anh là gay sao.
Cho dù anh có thể thẳng lại thì sao.
Ai biết cái kia còn sử dụng được không.
Hay là cũng đơ luôn rồi.Nhưng cô nào biết một ngày không xa.
Cô sẽ được kiểm hàng..