Buổi sáng Phó Thần Phương tỉnh dậy liền thấy bộ dáng ngủ gục trên bàn trà của Tống An Cửu.
Rút bài thi và sách bài tập của cô, nhìn lướt qua, vẫn là kết quả thảm không nỡ nhìn, nhưng ít ra lần này còn có tâm học tập, anh hài lòng gật đầu: ”Coi như nghe lời.”
Vừa mới chuẩn bị ôm cô đến giường ngủ thì Tống An Cửu tỉnh, đôi mắt thâm quầng, chân tay cô luống cuống lật từ điển: ”Em lập tứ đi làm! Chỉ còn mấy đề nữa thôi!”
“Miễn cưỡng vượt qua kiểm tra, đi ngủ đi! Buổi sáng không có lớp, có thể ngủ thêm một lát nữa.”
Một câu vượt qua kiểm tra, thiếu chút nữa khiến Tống An Cửu kích động đến lệ nóng vòng quanh.
Còn chưa cảm động xong liền nghe được Phó Thần Phương nói, “Cái gốc của em quá kém, chỉ đến trường học thêm là không đủ, anh sẽ mời cho em một gia sư, buổi tối đến dạy kiến thức lớp mười một cho em.”
Tống An Cửu mới vừa đứng lên liền vô lực ngất đi, “Phó Thần Phương đời trước tôi bới mộ tổ tiên nhà anh sao mà bây giờ anh đối xử với tôi như vậy!”
Oan nghiệt a!
Mặc kệ cô nói gì, chuyện anh đã quyết định thì chắc canh sẽ không thay đổi.
Gia sư dạy tối đến ngay trong hôm đó. Đó là một nữ giáo viên trẻ rất đặc biệt.
Tống An Cửu vừa nằm ở đó đọc sách, vừa oán thầm, sẽ không phải là mang danh nghĩa cho cô học thêm để thoả mãn tư dục bản thân đi!
“An Cửu, chào em.”
Tống An Cửu nhanh chóng để bút xuống đi đến: ”Chào cô giáo!”
“Tống An Cửu! Xin chào, tôi là Ngải Hinh, em có thể gọi tôi là cô Ngải là được. Phó tiên sinh đã trao đổi tình trạng của em cho tôi, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học! sau đây, tôi sẽ nói cho em lịch làm việc của chúng ta trong hai tháng này.”
Chậc chậc, âm thanh dịu dàng, người nghe mà xương cũng mềm!
Tống An Cửu khéo léo trả lời, “Cô Ngải, mong chúng ta sẽ học tập hiệu quả.”
Phó Thần Phương xoa xoa đầu cô: ”Tối nay anh đi ra ngoài có chuyện, em ở nhà nghe lời cô giáo nghe chưa.”
“Ồ.” Hai mắt Tống An Cửu rực lên.
“Nếu như bướng bỉnh, em cũng biết hậu quả.”
Mỗi lần trước khi ra cửa đều uy hiếp cô! Tống An Cửu lau hàng lệ chua xót, một bộ chim cút, uể oải tiễn anh đi, ngược lại, Ngải Hinh bên kia nhìn bóng người rời đi không dời mắt.
Vóc người đẹp mắt, tính tình dịu dàng,lại đặc biệt cso kiên nhẫn, Ngải Hinh lên lớp không tồi, chỉ lầ khi dạy cứ có chuyện gì muốn nói lại thôi.
Sau khi kết thúc khoá trình, cuối cùng, cô ta cũng không nhịn được nói: ”An Cửu, chú em thật đẹp trai, bạn gái chắc canh cũng rất xinh đẹp nhỉ!”
Chú? Có vẻ Phó Thần Phương không nói rõ quan hệ giữa hai người rồi, An Cửu cắn cắn đầu bút: ”Không có bạn gái.”
“Thật?” Cả khuôn mặt Ngải Hinh đột nhiên toả sáng, thiếu chút nữa loé mù mắt cô.
“Tôi lừa cô làm gì!” Cô cũng không nói dối, anh ấy vốn không có bạn gái, chỉ có vợ mà thôi.
Ngải Hinh ra vẻ tuỳ tiện hỏi một chút: ”Vậy em biết anh ấy thích loại hình phụ nữ nào sao?”
“Ưmh, chủ động to gan!” Tống An Cửu nghĩ phỏng chừng Phó Thần Phương nhàn đến không có việc gì làm mới lấy cô làm đồ chơi tiêu khiển, bây giờ cô đưa cho anh ta một người phụ nữ xem anh còn có tinh lực đi đùa giỡn cô không, không chỉ như thế, cô còn có thể nhân cơ hội thu gom chứng cứ anh “lạc lối”!
Chậc, Tống An Cửu, sao mày có thể thông minh như vậy! Càng nghĩ càng đẹp, vì vậy càng thêm cố gắng nói.
“Thật, tôi hiểu rõ chú ấy nhất! chú từ trước đến nay vẫn chưa có bạn gái, có lẽ là bởi vẻ mặt người la chớ gần nên không có cô gái nào dám theo đuổi!” Tống An Cửu mở miệng một câu chú, đóng miệng một câu chú, nhắc nhiều đến quen miệng hẳn.
Đang nói, Phó Thần Phương trở lại.
Tâm tình Tống An Cửu không tệ, cho nên đặc biệt ân cần chạy tới cầm giầy đổi cho anh, Phó Thần Phương có chút ngoài ý muốn liếc cô một cái, “Ngoan.”
Sau đó hỏi Ngải Hinh, “Như thế nào?”
“vẫn được, tuy gốc kém nhưng học được khá nhanh.” Ngải Hinh bày ra bộ dáng chuyên nghiệp, chỉ có đôi mắt đầy tình ý là tiết lộ tâm sự, khát vọng của thiếu nữ.
Phó Thần Phương gật đầu một cái, “Tôi đưa cô về.”
Anh ấy cố ý trở về để đưa cô đi sao? Ngải Hinh tỏ vẻ thụ nhược sủng kinh, hai mắt không che giấu được sự mừng rỡ, dè dặt nói:” Tự tôi có thể về được.”
“Quá muộn.” Phó Thần Phương cất giọng chân thật đáng tin.
“Vậy…… Cám ơn!” Ngải Hinh lòng của đều muốn phiêu lên rồi.
Phát triển thuận lợi như vậy, Tống An Cửu cũng hưng phấn đến mức trái tim cũng bay lên rồi.
Phó Thần Phương dùng một tháng để cởi một lớp da của Tống An Cửu.
Một tháng này, chuyện gì anh cũng không làm, toàn bộ trọng tâm đều đặt lên người cô, hiệu quả thể hiện rõ rệt.
Huấn luyện ma quỷ kết thúc, Phó Thần Phương bắt đầu phải thường xuyên đi công việc, xã giao, thường xuyên kín lịch, nhưng cô cũng không lúc nào được thư giãn.
Bên trong phòng VIP Thịnh Tước, một mảnh khói mù lượn lờ, kiều diễm. ngoại trừ Phó Thần Phương thì bên cạnh ai cũng đều có một hai vị mỹ nữ, tất cả người ở đây đều là nhân vật thường xuất hiện trên màn ảnh. Bộ ba danh hiệu ảnh, ca, tài tử hot nhất làng giải trí Kha Lạc đang thể hiện giọng hát, ngồi bên cạnh Phó Thần Phương, hưởng thục ly rượu mỹ nữ dâng lên chính là công tử nhà thị trưởng thành phố A – Kỷ Bach, những người khác đều là mới nổi trong vòng.
Kỷ Bạch hớp một hớp rượu người đẹp đưa đến, lại nuốt trọn một trái nho thuỷ tinh, thuận thế mập mờ mút ngón tay mỹ nữ, chọc cho cô nàng nũng nịu không dứt, xong liền lắc đầu thở dài liếc Phó Thần Phương, một bộ ” Anh thật không biết hưởng thụ”.
“Thật chuẩn bị trở về? Vậy công ty kia của cậu thì sao?”
“Giao cho Lục Thuyền rồi.”
Kỷ Bạch đẩy người đẹp bên phải ra, ngồi sát lại gần Phó Thần Phương một chút:” Nói thật, bây giờ cậu còn muốn trở về chỉ sợ quá muộn rồi! hai an hem nhà cậu, có ai là đèn cạn dầu đâu? Kể cả không tính đến việc đó thì bao nhiêu năm như vậy, địa vị bọn họ đã ăn sâu bén rễ, còn chỗ để cậu chen chân sao? Bên Phó Hoằng Văn còn có thằng cháu cổ phiếu tiềm năng Phó Cảnh Hi. tôi thấy, việc lật đổ Sở Mạch quả thật là vô vọng. chỉ riêng môi quan hệ nát bét của cậu và ông già đã đủ làm người ta đau đầu rồi! muốn đi thì đi, muốn về thì về, nơi nào có chuyện dễ dàng như vậy, với tính cách lão già kia thì có cho cậu vào nhà cũng để cậu ăn không ít khổ!”
Kỷ Bạch nói có chút khó nghe, nhưng lại chính là tình hình thực tế. song, trên mặt Phó Thần Phương vẫn chẳng có chút buồn rầu nào, tư thái uống rượu trấn định, tự nhiên.
Kỷ Bạch không nhìn ra được cái gì, suy tư sờ cằm:” Tôi xem bộ dạng này của cậu giống như đang tính toán cái gì a! bắt được con át chủ bào nào sao?”
Phó Thần Phương không đáp, chỉ liếc nhìn đồng hồ đeo tay, “Các người cứ chơi đi, tôi đi trước.”
Kỷ Bạch nóng nảy, “Ai ai, sao lúc này lại đi chứ?”
Lúc này Kha Lạc đã hát xong một bài, bưng ly rượu tới, thấy anh phải đi cũng kinh ngạc hỏi:” Sao vè sớm vậy?”
Những người khác cũng rối rít khuyên anh ở lại chơi nhiều một chút, khó khăn lắm mới họp gặp mặt nhau một lần, lúc này mới hơn chín giờ, buổi chiếu phim tối vừa mới bắt đầu,làm sao có thể đi ngay lúc này chứ.
“Một mình vợ tôi ở nhà không dám ngủ.” Phó Thần Phương mở mắt nói mò mà không hề gánh nặng.
Mọi người phát ra tiếng “a…….” dài ngầm hiểu.
Mấy tháng trước, Tô Hội thường xuyên xuất hiện bên người Sở mạch, đi các trường hợp công khai, thêm vào đó là các loại làm trò ân ái với nhau, trong khoảng thời gian ngắn, kể cả muốn không biết Phó Thần Phương thất tình cũng không được. ngay sau đó, một tờ báo giải trí đăng tải tin Phó Thần Phương gấp rút thành hôn, cô dâu không rõ thân phận. câu chuyện này đã từng xuất hiện quá nhiều lần rồi nhưng đợt này còn có thể tin được vài phần.
Phó Thần Phương cũng không có ý định giấu giếm, cho nên bạn bè trong giới cũng biết đây là sự thật, nhưng nhà gái là ai, Phó Thần Phương không nói rõ, bọn họ cũng không tiện hỏi nhiều. chỉ biết hình như Phó Thần Phương vô cùng để ý đến người phụ nữ đó, từ việc bất kể tham gia tiệc tùng xã giao gì, anh cũng đều đều đặn về nhà đúng chín giờ, vả lại, cũng không gọi người đẹp đến ngồi cùng là có thể thấy.