12.
Vừa xuống máy bay, Thẩm Nghiễn Châu đã gọi video call cho tôi.
Anh trong video đang ăn cơm.
Tôi nhìn cơm vón lại thành cục.
“Anh để cơm bao lâu rồi vậy, đã nguội hết rồi.”
Anh vừa cười vừa ăn: “Sáng vừa phẫu thuật xong hai ca, anh quên mất.”
Trong lòng tôi thấy rất khó chịu: “Vậy ít nhất anh cũng phải hâm nóng chứ, như thế này không tốt cho sức khỏe.”
Anh cười đóng nắp cơm hộp, giọng nói mang theo ý lừa gạt: “Được, lần sau anh sẽ hâm lại.”
Đang nói chuyện, đột nhiên có một anh đẹp trai mặc áo khoác đen gọi tôi: “Xin chào, chị là chị Lê sao? Em là người công ty nói đến đón chị.”
Tôi ngẩn người, không biết vì sao cậu ấy lại nhận ra mình.
Chàng trai kia cười nói: “À, lúc em thực tập đã từng nghe chị diễn thuyết. Em là fan hâm mộ của chị đấy.”
Thẩm Nghiễn Châu ho hai tiếng, có chút hứng thú nhướng mày: “Chị Lê?”
“Rốt cuộc ở bên ngoài em có bao nhiêu em trai vậy?”
May mà tôi có đeo tai nghe.
Tôi đỏ mặt giải thích: “Không có.”
Anh đẹp trai kia tự nhiên xách hành lí cho tôi: “Chị Lê, chúng ta đi thôi.”
Tôi đi sau cậu ấy.
Trên xe, cậu ấy cẩn thận hỏi tôi: “Chị Lê, chị có lạnh không? Lúc xuống xe em không tắt máy, điều hòa luôn mở.”
Tôi cởi khăn quàng cổ đặt xuống bên cạnh, khách sáo nói: “Cảm ơn cậu, rất ấm.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!