Thím..Thím rủ tôi đi uống cà phê bây giờ.”
Phó Ngự Phong nghi ngờ mình nghe nhầm.
“Hà Mạn, ôn Noãn mời em đi uống cà phê?”
Ôn Lương ngoan ngoãn gật đầu một cái, nói:
“Còn nói hai người bọn họ bây giờ đã đi qua rồi, bảo tôi mau đi đi!”
Sắc mặt Phó Ngự Phong đen lại. “Bà ta không có ý tốt nên em
không được phép đi!”
ôn Lương không biết Hà Mạn từ trước đến nay là đều vì bản thân, hôm nay đột nhiên tìm cô lại còn có giọng nói và thái độ ôn nhu như vậy, làm cô có chút khó hiểu.
“Nhưng thím đã cúp điện thoại roi.
Phó Ngự Phong không thể chờ muốn bóp cổ Hà Mạn, một con chó cái.
“Vậy gọi lại nói không rảnh, hiện tại đang bận, không được phép đi.”
Ôn Lương nhìn Phó Ngự Phong
vẻ mặt khó hiểu, trong lời nói cũng rất đau khổ.
“Nhưng, nhưng hiện tại tôi rõ ràng là đang rảnh!”
Phó Ngự Phong hít một hơi thật sâu, cố gắng tự nhủ bình tĩnh lại, lấy điện thoại trên tay ra, tìm số của Hà Mạn, rồi giúp cô quay số.
“Gọi điện thoại đi. Chỉ cần nói tôi không cho em đi!”
Ôn Lương than thở nhìn Phó Ngự Phong vẻ mặt bất mãn, cầm lấy điện thoại cúp điện thoại, sốt sắng nói:
“Phó ngự Phong, anh làm như vậy là không đúng.”
Phó Ngự Phong:….
Nhập mật khẩu: 1234
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.vn/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}