Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kết Hôn Nhanh Chóng

Đồ đạc của Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành đều ở bên kia, cơm nước xong, bọn họ liền trở về.

Trên xe, Cao Thanh Thu không hề nói gì với Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành nhìn ra ngoài cửa xe, cũng không lên tiếng, Cao Thanh Thu không nhịn được nhìn anh một cái, không biết anh đang suy nghĩ gì.

Rất nhanh, liền về đến nhà, Cao Thanh Thu mở cửa, từ trên xe bước xuống, nghe thấy âm thanh Hoa Ngọc Thành nhẹ nhàng đóng cửa xe.

Cô quay đầu lại, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành cũng từ trên xe bước xuống.

Anh đứng ở bên kia xe, ngũ quan anh tuấn đẹp trai hút hồn, biểu tình lại có vài phần lãnh đạm thờ ơ.

Từ hôm qua anh đã nhân nhượng cho Cao Thanh Thu, nhưng giờ lại thay đổi thái độ, trở nên lãnh đạm, thờ ơ.

“Mọi người về rồi hả?” Người lên tiếng Chào hỏi là Nhiếp Vân Tiêu.

So với Vân Đóa, người này khôn khéo đưa đẩy hơn rất nhiều.

Cao Thanh Thu luôn cảm thấy, Nhiếp Vân Tiêu này có chút kỳ quái, rõ ràng hắn ta nói chuyện hay làm việc gì cũng đều rất nhiệt tình, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác khoảng cách, không dám tùy tiện đến gần.

Hoa Ngọc Thành không để ý Nhiếp Vân Tiêu, trực tiếp tiến vào cửa.

Hoắc Chấn Đông đáp một tiếng, biểu thị đối với Nhiếp Vân Tiêu đáp lại, nói với Cao Thanh Thu, “Vào đi thôi.”

Nhiếp Vân Tiêu nhìn mấy người vừa từ bên ngoài trở lại, trong ánh mắt thoáng qua một tia đùa cợt.

Trong phòng, cô Bình đang giúp Nhiếp Vân Đóa bóc hoa quả, Nhiếp Vân Đóa thái độ vẫn rất lạnh nhạt.

Mãi đến khi Hoa Ngọc Thành đi tới, thái độ của cô ta mới khá hơn.

Cô ta không thích mẹ mình, nhưng, bởi vì Hoa Ngọc Thành đã cảnh cáo, cho nên, ở trước mặt Hoa Ngọc Thành, cho dù là giả vờ, cô ta cũng phải ép bản thân mình giả bộ quan tâm đến mẹ.

Nhà anh em bọn họ đang ở, là tiền làm công bao nhiêu năm nay cô Bình dành giụm mới mua được, chỉ có điều, lúc mua lại viết tên cho anh em bọn họ, anh em bọn họ không thèm nhận cô Bình làm mẹ, cho nên cái nhà kia liền không có phần của cô ấy.

Cô Bình luôn áy náy với hai anh em bọn họ, cho nên cũng không đi tranh giành.

Nhưng Hoa Ngọc Thành nói rồi, nếu như cô ta không nghe lời, anh có thể đoạt nhà về, trả lại cho cô Bình.

Đến lúc đó, bọn họ ngay cả chỗ ở cũng không có.

Nhiếp Vân Đóa chủ động bóc quả, đưa cho mẹ mình, “Mẹ.”

Thái độ tốt vô cùng.

Cô Bình cười nói: “con ăn đi, răng mẹ không ăn được cái này.”

Nghe xong Nhiếp Vân Đóa ăn luôn chẳng buồn nói gì.

Chỉ là một hành động nho nhỏ của Nhiếp Vân Đóa mà mà cho cô Bình vô cùng vui vẻ

Hoa Ngọc Thành nhìn lấy một màn này, dù là biết cô ta đang giả vờ, nhưng cũng không có phơi bày.

Nhiếp Vân Đóa nhìn thấy anh, chào hỏi, “Ngọc Thành, mọi người trở về rồi à.”

“Ừm.”

Hoa Ngọc Thành ở ngay trước mặt cô Bình đáp một tiếng, thái độ rất xa cách.

Mặt Nhiếp Vân Đóa ngắn tũn lại, trong lòng có chút không thoải mái, biết anh ấy thật ra không muốn nói chuyện với mình.

Nếu như không phải cô ta vừa bóc quả cho mẹ mình thì khả năng, liền một câu nói này cũng không thèm nói cũng nên?

Cao Thanh Thu đi theo Hoắc Chấn Đông đi vào, thấy Nhiếp Vân Đóa, cô cũng không có chào hỏi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!