Thịnh gia hôm nay có khách, dù sao đầu năm mùng một, có bạn bè người thân đến chúc tết cũng là bình thường.
Nhìn thấy con trai đem Dương Nhạc Linh về, bà Thịnh nhíu mày.
Thịnh Hy đem Dương Nhạc Linh về phòng, nhìn thấy vợ mình thương tâm đến như vậy, Thịnh Hy chỉ ngồi xuống bên cạnh, giúp vợ đắp kín chăn.
Đây là lần đầu tiên gặp mặt vợ của hắn sau khi Dương Nhạc Linh xuất viện.
Thịnh Hy biết trong lòng Dương Nhạc Linh không dễ chịu, muốn an ủi vợ mình, ” Em Có muốn nhìn con của chúng ta một chút hay không? Con bé rất đáng yêu.”
Dương Nhạc Linh không lên tiếng, Thịnh Hy liền gọi người giúp việc đem tiểu bảo bảo ôm lên đấy.
Thịnh Hy ôm đứa bé trắng nõn đến trước mặt Dương Nhạc Linh, nói: ” Em nhìn xem, nó giống em không này! Có phải rất đáng yêu không?”
Con gái dáng dấp không có chút nào giống như Thịnh Hy, cơ hồ kế thừa tất cả nét đẹp của Dương Nhạc Linh, nhất là đôi mắt đẹp.
Dương Nhạc Linh nhìn lên đứa bé trước mắt, có cảm giác không chân thật, đây thật sự là con của mình sao?
Thịnh Hy nói: ” Em có muốn ôm con bé một cái không?”
Mặc dù là một người đàn ông nhưng gần đây Thịnh Hy ôm con rất khéo, cực kỳ giống một người cha thuần thục.
Dương Nhạc Linh đưa tay ra ôm đứa trẻ vào trong ngực.
Cũng có lẽ là bởi vì thiên tính mẹ con cho phép, vốn dĩ cô ta rất ghét đứa bé này, nhưng giờ phút này, nhìn thấy đứa bé này, lại có một loại cảm giác không khống chế được, nội tâm trở nên mềm nhũn.
Mẹ Thịnh Hy nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhìn thấy tình cảnh trong phòng, lại lui ra ngoài.
Ai, cũng chỉ có con trai ngốc của bà, mới dung túng hết lần này đến lần khác cho Dương Nhạc Linh như vậy.
Buổi tối, Cao Thanh Thu đi gặp bạn bè trở lại, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đang ngồi ở trên ghế sa lon đợi mình, cô đi tới, ” Ông xã.”
Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, hỏi ” Cả buổi chiều không nhìn thấy em, em chạy đi đâu thế?”
” Em đến nhà bạn.” Cao Thanh Thu nói: “Cùng Dao Dao đi ra ngoài đi dạo một chút, bây giờ không phải đang được nghỉ sao? Cũng không có chuyện gì làm.”
Tết đến, trừ thăm người thân, cơ hồ liền không có chuyện gì làm.
Hoa Ngọc Thành nhíu mày, “Đây chính là lý do em bỏ anh ở nhà một mình đấy hả?”
“…” Cao Thanh Thu đi tới ôm lấy anh, ” Cả ngày anh không đi ra ngoài à?”
Hoa Ngọc Thành tiếp tục xem sách của mình, Cao Thanh Thu nhìn anh, ” Vậy ngày mai em ở trong nhà cùng anh nhé? ”
“Không cần, em cứ đi chơi với bạn bè của em đi. Anh ở nhà đọc sách là được rồi. ”
Cao Thanh Thu ngửi thấy thoang thoảng mùi chua chua giận dỗi.
Cô Ôm lấy cánh tay của anh, tựa vào vai anh, “Không được, em nhất định phải ở nhà với anh.”
“…”
Điện thoại của Hoa Ngọc Thành có tin nhắn mới, Cao Thanh Thu giúp anh cầm tới, là Thịnh Hy gửi tới, “Tâm tình của vợ tôi đã ổn định rất nhiều, cảm ơn Hoa Tổng.”
Thịnh Hy rất cảm kích Hoa Ngọc Thành vì sự giúp đỡ của anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!