Anh ta nhìn Cao Thanh Thu ăn vô cùng nhiệt tình, cảm giác căn bản không hiểu được.
“Tiểu Triệt.” Ngôn An nhìn thấy Mục Triệt, lên tiếng chào hỏi.
Mục Triệt và Cố Sùng Lâm có quen biết, thi thoảng Mục Triệt cũng tới thăm nhà Cố Sùng Lâm, cho nên cũng gọi là người quen của Ngôn An.
Anh ta nhìn thấy Ngôn An ăn cay, nói: “Em ăn ít tương ớt thôi, hại dạ dày lắm đấy.”
“Ăn ngon lắm.” Ngôn An ngược lại rất thích ăn cay, điểm này do bị Anh trai ảnh hưởng.
–
Ăn cơm đi ra, Cao Thanh Thu mang theo Ngôn An cùng đi thăm công ty của Mục Triệt.
Coi như đồng hành, Cao Thanh Thu vẫn rất kinh ngạc, “Công ty của anh lớn thật đấy!”
“Cũng bình thường thôi.”
Mục Triệt cũng rất khiêm tốn.
Cao Thanh Thu cười nói: ” Ông chủ lớn à, anh làm ăn phát đạt như này thì tôi phải thịt anh một bữa ăn ra trò mới được.”
“Hoan nghênh, chỉ sợ cô không dám tới, không phải chồng cô quản chặt lắm sao?” Mục Triệt cũng từng nếm mùi.
Hoa Ngọc Thành quả thực là một thùng giấm siêu to khổng lồ!
Lần trước đến Giang Châu anh ta cũng không dám hẹn Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nói: ” Còn lâu nhé, anh ấy quản tôi làm gì?”
Cao Thanh Thu cũng không muốn nói, vì muốn tới ăn bữa cơm này cùng Mục Triệt mà tối hôm qua cô phải hy sinh bao nhiêu.
Chẳng qua có lúc Cao Thanh Thu cảm thấy đặc biệt không công bằng, mình biết điều là thế, cái gì cũng nghe anh, nhưng anh lại có bí mật không để cho cô biết, ví dụ như chuyện của Vũ Minh Hân.
Từ công ty của Mục Triệt đi ra, ba người bọn họ đi ăn cơm.
Nhà hàng do Mục Triệt chọn.
Cao Thanh Thu mới vừa ngồi xuống, liền nhận được điện thoại của Hoa Ngọc Thành, “Còn ở bên ngoài à?”
“Ừm.” Cao Thanh Thu nói: ” Buổi tối em ăn cơm với tiểu thiên tài, anh có muốn tới không?”
“… Sau khi xong việc anh tới.”
” Thế bọn em chờ anh.”
“Không cần đâu em cứ ăn trước đi.”
Cao Thanh Thu cúp điện thoại, Mục Triệt hỏi: ” Người đàn ông của cô muốn qua đây sao?”
“Ừm.”
Mục Triệt cười nói: ” Anh ta thật là nể mặt cô đấy, mọi người đều biết, Hoa tổng nổi danh khó hẹn. Tôi có một người bạn muốn hẹn chồng cô ăn bữa cơm mà xếp hàng một tháng vẫn chưa đến lượt.”
“Anh ấy rất bận rộn.” Cao Thanh Thu nói: “Quả thật chính một kẻ cuồng việc.”
“Cuồng việc ở đâu ra? Ai chẳng biết chồng cô không nhận mấy cuộc hẹn kia là để về nhà với vợ? Thế mà cô còn trách chồng cô được ” Mục Triệt nói tiếp: ” Ai nhìn vào chẳng biết trong lòng Hoa tổng chỉ có vợ!”
Cao Thanh Thu cười một tiếng, “Không khoa trương đến như vậy chứ?.”
Cô với Mục Triệt và Ngôn An đã cơm nước xong mà Hoa Ngọc Thành vẫn chưa tới.
Ngược lại là Lý Sơn gọi điện thoại tới thông báo, ” Thanh Thu, công việc của anh Hoa còn chưa giải quyết xong, có thể phải trễ một chút mới tới được.”
“Không có việc gì.” Cao Thanh Thu biết anh bề bộn nhiều việc, dù sao lần này về nghỉ hai ngày, anh cũng phải xử lý bù vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!