Mục Triệt dẫn cô đi tới chỗ của một người đàn ông mặc Âu phục màu ghi đang bưng ly rượu.
“Cố tổng.” Mục Triệt lên tiếng chào hỏi người kia.
Đối phương ngẩng đầu lên lịch sự đáp lại.
Vừa vặn nơi này còn trống cho nên Mục Triệt và Cao Thanh Thu liền ngồi xuống.
Cao Thanh Thu nhìn người kia, không nghĩ tới nhà đầu tư mà Mục Triệt muốn giới thiệu cho mình lại là Cố Sùng Lâm – CEO đương nhiệm của tập đoàn Dương Thị, Cao Thanh Thu nhớ lại mấy năm trước, khi mình vẫn còn đang học lớp 9 từng thấy người này diễn thuyết trên TV.
Nghe nói người này hoàn toàn không dựa vào gia đình, mới chỉ hơn hai mươi tuổi mà bằng năng lực của mình leo lên được vị trí CEO của Dương Thị.
Khi đó cô vô cùng sùng bái anh ta, Cố Sùng Lâm chính là người gián tiếp gieo lên ước mơ thay đổi cuộc đời của Cao Thanh Thu.
Không nghĩ tới hôm nay ở nơi này gặp được người thật.
Mục Triệt nói: “Đây là bạn tôi – Tô Tề, còn đây chính là Nhà văn mạng -Nhất Thế Trường An rất nổi tiếng thời gian gần đây.”
Bởi vì không biết tên của Cao Thanh Thu, Mục Triệt trực tiếp giới thiệu tên bút danh.
Nghe được mấy chữ, Cố Sùng Lâm dừng một chút, nhìn về phía Cao Thanh Thu.
Bởi vì lúc trước ở trên mạng vạch mặt Dương Nhạc Linh, lại tung tin đồn Ông Dương trốn thuế, ngoại tình, danh tiếng của Dương Thị bị ảnh hưởng không ít.
Ít ngày trước tại cuộc họp hội đồng quản trị cũng đang bàn về chuyện này, cha con nhà họ Dương bởi vì chuyện riêng, liên lụy đến công ty, làm cho bọn họ đều rất bất mãn.
Sau đó nghe nói, Ông Dương đâm lao phải theo lao, mang Lý Thanh Thanh về sống ở Nhà họ Dương, chuyện này cũng là Cố Sùng Lâm phải đứng ra xử lý.
Cuối cùng Lý Thanh Thanh kia bị ép đến bệnh viện để phá thai.
Lời nói của Cố Sùng Lâm rất có trọng lượng đối với Ông Dương.
Dù sao nếu không phải là do Cố Sùng Lâm đứng ra xử lý thì dưới đòn tấn công của Hoa Ngọc Thành liên tục nhắm vào không biết Dương Thị sẽ biến thành cái dạng gì.
Hiện ở chuyện xấu của Ông Dương đã tạm lắng xuống cũng đều là thành quả mà Cố Sùng Lâm ra tay giàn xếp.
Chỉ không thể ngờ đó chính là lại là một cô gái?
Cao Thanh Thu nhìn Cố Sùng Lâm, có chút khẩn trương nói: “Xin Chào Cố Tổng ”
Cũng là sau khi tìm hiểu qua cô mới biết, thì ra tập đoàn Dương Thị mà cô ngưỡng mộ trước đây lại là của nhà họ Dương.
Một Tập đoàn Dương Thị lớn mạnh như vậy mà còn bị Hoa Ngọc Thành nắm trong lòng bàn tay, đủ để thấy Hoa Ngọc Thành là một nhân vật không hề đơn giản, giờ cô càng nhận thức rõ ràng hơn bao giờ hết thân phận của anh và cô chênh lệch nhiều đến như thế nào.
Nhưng mà cô biết một điều, Cố Sùng Lâm và Dương Nhạc Linh không giống nhau.
Ít nhất những gì người đàn ông này làm, chẳng qua chỉ là vì sự nghiệp của anh ta.
Cố Sùng Lâm nhìn Cao Thanh Thu, anh ta cũng biết thân phận của Cao Thanh Thu – vợ của Hoa Ngọc Thành, không đúng, phải là vợ trước mới đúng.
Lúc Hoa Ngọc Thành kết hôn, anh ta không đến mà chỉ gửi tiền mừng, sau này cũng là nhìn qua ảnh hôn lễ mới biết mặt cô dâu.
Anh ta lịch sự đưa tay ra, nói với Cao Thanh Thu: “Chào cô, tôi ngưỡng mộ danh tiếng của cô đã lâu.”
Anh ta đã hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn vô cùng thanh sạch, không vướng bụi trần.
So với lúc cô nhìn thấy anh ta trên TV còn xuất chúng hơn nhiều.
Nghe thấy anh ta lịch sự nói vậy,Cao Thanh Thu có chút không quen, “Câu đó phải là tôi nói mới đúng, Trước đây tôi đã từng thấy anh trên TV,lúc ấy tôi rất ngưỡng mộ anh.”
So với Cố Trường Bình chưa từng lộ mặt, Cố Sùng Lâm chính là người danh xứng với thực, thường xuyên xuất hiện trên TV, và các mặt báo nổi tiếng.
Anh ta còn được bình chọn là người đàn ông mà phụ nữ muốn lấy làm chồng nhất.
“Thật sao? ” Cố Sùng Lâm này, thoạt nhìn dường như cũng không có gì kiêu căng, chỉ có điều trên người anh ta lại có một loại khí chất làm người xung quanh phải e dè khiếp sợ.
Cao Thanh Thu nói: “Anh đã từng nói rằng, con người nếu muốn có được cái gì đó, thì phải dám nghĩ dám làm. Nếu như đến nghĩ mà cũng không dám nghĩ thì đừng mong ai đó dâng tới tận tay bạn. Cũng bởi vì câu nói đó của anh mà tôi có động lực thực hiện ước mơ của mình.”
“Thật sao?” Cố Sùng Lâm cười một tiếng, “Chắc cô Cao rất tâm đắc với câu nói đó nhỉ?.”
“Đúng.” Cao Thanh Thu nói tiếp: “Những lời đó của anh có ảnh hưởng rất lớn đối với tôi.”
Khi đó cô đang trong quá trình hình thành nhận thức,chính Cố Sùng Lâm đã gieo xuống hạt giống đó.
Thỉnh thoảng sẽ có lúc cô cảm thấy nản lòng, nhưng chỉ cần nhớ tới những lời đó, dường như lại có động lực.
Nếu không, lúc mẹ cô gây áp lực như vậy, cô cũng không biết mình sẽ chọn con đường nào.
Cố Sùng Lâm ôn hòa nói: Đây là vinh dự của tôi! ”
Mục Triệt ở một bên, nhìn thấy Cao Thanh Thu nói chuyện với Cố Sùng Lâm, nhìn ra được hình như cô rất sùng bái Cố Sùng Lâm.
” Sùng Lâm!” Lúc bọn họ đang nói chuyện, Dương Nhạc Linh đi tới, lên tiếng chào Cố Sùng Lâm, tiện thể ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, nhìn thấy Cao Thanh Thu, Dương Nhạc Linh dừng một chút, “Sao cô lại ở chỗ này?”
Cao Thanh Thu rất ghét Dương Nhạc Linh, nhìn thấy Dương Nhạc Linh xuất hiện là cảm thấy khó ở.
Nhưng mà Dương Nhạc Linh chính là kẻ sinh ra đã ngồi ở vạch đích được người người yêu thích như vậy rồi.
Cô ta chính là đại tiểu thư của tập đoàn Dương Thị. Mặc dù Cố Sùng Lâm là CEO được hội đồng quản trị bầu ra, nhưng cha của Dương Nhạc Linh vẫn là chủ tịch, cũng là cổ đông lớn nhất.
Cho nên, bọn họ khẳng định có quen biết.
Hơn nữa, chính Cố Sùng Lâm là người giải quyết những bê bối vừa rồi.
Hiện tại Dương Nhạc Linh rất cảm kích Cố Sùng Lâm.
Cố Sùng Lâm thay Cao Thanh Thu trả lời: “Cô ấy là bạn của tôi.”
Cố Sùng Lâm là bạn của Mục Triệt, nếu là bạn do Mục Triệt giới thiệu thì có nói là bạn mình cũng không sai.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!