Cao Thanh Thu đẩy cửa kiếng đi vào, phát hiện đã có mười mấy bạn học đến. Bạn học nam không nhiều, ba bốn người tụ chung một chỗ chơi game online.
Toàn bộ bạn học nữ vây quanh Vũ Minh Hân, xem cô ta diễn.
“Oh, là Cao Thanh Thu.” Đang nói tới cô, Cao Thanh Thu liền xuất hiện, ánh mắt hết thảy các bạn học nữ đều phóng tới.
Chỉ là, lúc thấy Cao Thanh Thu, mọi người đều sửng sốt một chút.
Bộ quần áo Cao Thanh Thu mặc hôm nay là Hoa Châu Du mua cho cô, thật trùng hợp lại đụng với Vũ Minh Hân. Chẳng những là nhãn hiệu mà kiểu dáng cũng giống nhau như đúc.
Cao Thanh Thu so với Vũ Minh Hân cao hơn một chút, vóc người tỷ lệ tốt, vừa gầy… Bộ quần áo giống nhau nhưng so với Vũ Minh Hân lại có tiên khí hơn.
Bình thường Cao Thanh Thu ăn mặc giản dị, mọi người không để ý, cảm thấy dáng dấp Vũ Minh Hân rất đẹp mắt, thế nhưng vừa so sánh bỗng phát hiện Cao Thanh Thu lại nhỉnh hơn một bậc?
Đụng chạm không đáng sợ, ai xấu hơn người đó lúng túng.
Hơn nữa, bọn họ vừa mới thảo luận gia cảnh của Cao Thanh Thu, Vũ Minh Hân nói điều kiện gia đình Cao Thanh Thu rất kém, nhưng bây giờ Cao Thanh Thu lại mặc bộ quần áo đắt tiền như vậy, giống như trực tiếp tát vào mặt Vũ Minh Hân.
Ngay cả mấy bạn học nam đang chơi game online bên cạnh cũng không nhịn được mà nhìn thêm lần nữa, bọn họ vẫn luôn coi Vũ Minh Hân là nữ thần, thế nhưng không nghĩ tới Cao Thanh Thu chịu ăn vận một chút lại xinh đẹp như vậy.
Cao Thanh Thu cũng phát hiện mình đụng đồ với Vũ Minh Hân, sớm biết cũng không mặc cái này. Có điều bây giờ tới đã tới rồi, cô không thể chạy về thay quần áo được nữa.
Thấy mọi người đều nhìn chằm chằm mình, cô cười một tiếng: “Tôi không tới trễ chứ?”
“Không có không có, Thầy giáo La còn chưa tới mà!” Hẹn thời gian ăn cơm là sáu giờ, mọi người đều sợ kẹt xe, cho nên tới sớm hơn một chút.
Trương Tâm Dao đi tới: “Lại đây ngồi đi! Nơi này còn chỗ nè.”
Tiệm này hôm nay chỉ có bọn họ, cũng đã đặt lịch trước, cho nên chỗ còn trống rất nhiều.
Vũ Minh Hân ngồi ở đó nhìn chằm chằm Cao Thanh Thu, đã sớm giận đến sắp bốc khói.
Ngày đó lúc tới Nhà họ Hoa, Cao Thanh Thu còn ăn mặc quê mùa, không nghĩ tới hôm nay lại mặc đẹp như vậy!
Cô cố ý ăn mặc giống mình, chính là muốn để mình mất mặt đi!
Thật là ức hiếp người quá đáng!
Cao Thanh Thu đi tới, sau khi ngồi xuống, tò mò hỏi: “Các cậu mới vừa bàn tán chuyện gì thế, náo nhiệt quá nha?”
Giống như cô không nghe thấy gì cả.
Dĩ nhiên những điều gì nên nghe, cô đã nghe thấy hết, cũng biết Vũ Minh Hân sau lưng bôi nhọ cô thế nào.
Cao Thanh Thu đặt câu hỏi như vậy khiến mọi người lúng túng cười, cũng không thể làm mất mặt Cao Thanh Thu mà tiếp tục thảo luận vấn đề vừa rồi nữa.
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu, cười một tiếng, “Thanh Thu, không phải cậu nói cậu phải ở nhà chăm sóc chồng mình, không tới được sao? Thật ra thì, ngày hôm qua tớ không nên gọi cậu tới, cậu nói xem, cậu cũng không đi học nữa còn tới đây, để cho Thầy giáo La nhìn thấy, trong lòng thầy sẽ có nhiều tiếc nuối lắm!”
“…” Chẳng những nhấn mạnh chuyện mình không đi học, còn nhấn mạnh chuyện mình đã có chồng.