Vũ Minh Hân thấy Cao Thanh Thu bắt đầu tin cô ta nói, trong mắt âm thầm xẹt qua một trận đắc ý, cũng còn may những thứ này đều là Hồ Tiểu Tri tên ngu xuẩn kia đi làm.
Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân một cái, không lên tiếng.
Tiến vào phòng học, phát hiện Hồ Tiểu Tri đã đến. Hồ Tiểu Tri đang nói chuyện với bạn học, nhìn thấy Cao Thanh Thu, trên mặt lập tức lạnh xuống, giống như Cao Thanh Thu thiếu tiền cô ta vậy.
Cô ta là loại người thẳng như ruột ngựa, liền không giấu được cảm xúc trên mặt.
Vũ Minh Hân nhìn thấy biểu hiện này của Hồ Tiểu Tri, không nhịn được cười một tiếng, Hồ Tiểu Tri như vậy, vừa vặn gánh sạch tội danh của cô ta, Cao Thanh Thu bây giờ muốn không tin cũng khó khăn.
Đinh Cẩn đi theo sau lưng Cao Thanh Thu tiến vào, không có bỏ lỡ phản ứng của Hồ Tiểu Tri.
Tròng mắt màu đen âm thầm, đi bên cạnh Tả Dục chỗ ngồi xuống.
Lâm Vi nhìn thấy Cao Thanh Thu, không dám tin hỏi: “ba người sao lại đi cùng nhau?”
“Trên đường đụng mặt.”
Cao Thanh Thu vừa ngồi xuống, Vũ Minh Hân lập tức sấn tới, “cậu bây giờ tin lời của mình rồi chứ? Thật không phải là mình nói.”
Cao Thanh Thu chẳng buồn nhìn mặt cô ta,đáp, “Cái này đối với cô mà nói rất quan trọng sao? Cô từ lúc nào lại để ý tới tôi như vậy?”
“Chúng ta đã từng là bạn thân, mặc dù mình làm ra chuyện không thể tha thứ được, nhưng đều là chuyện lúc trước. Ngược lại là Lâm Vi, cậu biết chuyện cô ta gia nhập chiến đội của Đinh Cẩn không?”
Rất rõ ràng, Vũ Minh Hân bây giờ là đang đem mọi ghen tỵ đều chuyển đến trên người Lâm Vi, muốn ly gián quan hệ của cô với Lâm Vi!
Cô cố ý trả lời: “Không biết.”
Vũ Minh Hân nói: “cô ta gia nhập chiến đội của Đinh Cẩn, mỗi ngày cùng với Đinh Cẩn ở chung một chỗ, cô ta thích Đinh Cẩn, mới cùng cậu làm bạn. Đấy không phải là đang lợi dụng cậu sao!”
Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân “phát thanh”, dương khóe miệng lên, đúng là mỉa mai.
Vũ Minh Hân rốt cuộc là từ đâu có mặt mũi, dám nói với mình những lời này?
Ban đầu, vì tiếp cận Đinh Cẩn, giả vờ cùng mình làm bạn không phải là cô ta sao!
Cao Thanh Thu trả lời một câu: “Cảm ơn nhắc nhở.”
Vũ Minh Hân nói: “chuyện mình nên làm mà. Người bây giờ cậu phải đề phòng không phải là mình, mà là Lâm Vi. đừng để cho người ta bán đứng cậu cậu cũng không biết.”
“Ồ.” Nghe đến đó, Cao Thanh Thu không nhịn được cười một tiếng.
Cũng lười vạch mặt Vũ Minh Hân, ngược lại, Vũ Minh Hân là hạng người gì, trong lòng cô đã rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!