CHƯƠNG 1097:
Mặc dù trong lòng anh ta rất là đau khổ, nhưng ở trước mặt Cao Thanh Thu, anh ta vẫn cô gắng che giấu, không muốn dưới bầu không khí náo nhiệt vui vẻ như vậy, để sự đau đớn của mình ảnh hưởng đến Cao Thanh Thu.
Anh ta luôn là noãn nam như vậy.
Cao Thanh Thu cảm thấy, nếu là mình chưa có kết hôn, cũng muốn gả cho anh ta!
Nhưng mà Lâm Vi, cùng anh ta yêu đương lâu như vậy, cuối cùng lại nhẫn tâm cùng anh ta chia tay.
Cao Thanh Thu nói: “Đừng một mình người ở chỗ này, đi ra ngoài đi! Đúng rồi, mẹ anh hôm nay cũng tới rồi, em vừa nhìn thấy bà ta rồi.”
“Được.” Mặc dù đã nói với Lâm Vi, anh ta sẽ về nhà ở, nhưng thật ra gần đây anh ta vẫn là ở bên ngoài.
Vì một người phụ nữ, bỏ nhà ra đi, cuối cùng lại buồn thảm trở về, anh ta không thể nhịn được bộ dạng vô dụng như vậy của bản thân mình.
Cao Thanh Thu nói xong với Tả Dục, liền đi ra ngoài, vừa lúc ở khúc quanh nhìn thấy Lâm Vi.
Cao Thanh Thu nhìn về Lâm Vi, “Cậu đến đây tìm Tả Dục?”
“Anh ta vẫn ổn chứ?” Lâm Vi nói: “Vốn là muốn tìm anh ta trò chuyện, nhưng không biết nói cái gì.”
Thìra sau chia tay, thật sự là liền bạn bè cũng không có thể làm.
Cao Thanh Thu nói: “Anh ta nói muốn ở lại một mình.”
Lâm Vi cũng không hỏi gì nữa, đưa quà tặng đã chuận bị trước cho Cao Thanh Thu, “Cái này, quà tặng cho Bóng Đèn Nhỏ của tớ. Không mắc lắm, cậu sẽ không ghét bỏ chứ?”
“Nói cái gì vậy” Cao Thanh Thu trừng cô ta một cái, không thích nghe thấy lời như vậy: “Cậu có thể đến, tớ rất cao hứng.”
Bóng Đèn Nhỏ đang tại nơi Hoắc Chấn Đông, nhìn thấy Cố Đinh Cẩn tới rồi, bỏ lại mọi người liền chạy ra, “Anh.”
Hoắc Chấn Đông cùng Giang Hàng Chi đứng ở một bên đang sửng sờ.
Thật là không công bằng nữa mà!
Bọn họ ở chỗ này bồi tiểu tử này lâu như vậy, kết quả Cố Đinh Cẩn mới đến, anh ta liền trực tiếp hấp dẫn hết ánh mắt của Bóng Đèn Nhỏ rồi.
Cố Đinh Cẩn nhìn về Bóng Đèn Nhỏ, nhìn thấy nó chạy về hướng mình, không khỏi cảm thấy ấm áp vô cùng, liền bế nó lên.
Bóng Đèn Nhỏ ôm lấy eo của anh ta, “Nhớ anh lắm.”
Hoa Ngọc Thành cùng Lý Sơn vốn là muốn chào hỏi với Hoắc Chấn Đông bọn họ, kết quả là thấy cảnh như vậy.
Lý Sơn nói: “Dương Dương rất là thích Cố Đinh Cẩn mà.”
Hoa Ngọc Thành nói: “Mắt mù.”
Mình là cha ruột nó, cũng không thấy nó từng bám dính mình như vậy.
Lý Sơn không nhịn được thay Cố Đinh Cẩn nói một câu, “Thật ra thì Cố Đinh Cẩn đối với Dương Dương cũng rất tốt. Nếu không Dương Dương cũng sẽ không thích anh ta như vậy.”
Hoa Ngọc Thành trừng Lý Sơn một cái, “Ý của cậu là, ta đối với nó không tốt?”
Lý Sơn nói: “Nếu ngài đối với đứa bé lại ôn nhu một chút, cậu bé chắc sẽ càng thích ngài rồi.”
“Không có khả năng.” Hoa Ngọc Thành nói: “Ai bảo nó sai lầm giới tính rồi.”
Nếu là con gái, anh ta khẳng định bưng trên bàn tay.
Lý Sơn không nhịn được lau một cái mồ hôi, “Lời này đừng để cho phu nhân nghe thấy rồi.”
Nếu để Cao Thanh Thu nghe thấy, thế nào cũng phải cùng Hoa Ngọc Thành đánh một trận mới xong.
Hoa Ngọc Thành nói: “Ta còn có thể sợ cô ta?”
Ngài Hoa kiên quyết không thừa nhận chuyện mình sợ vợ ở nhà.
“Ồ, ngài không sợ a!” Lý Sơn chỉ Cao Thanh Thu đi ra ngoài với Lâm Vi nói: “Thế tôi đây bảo cho phu nhân biết những lời ngài vừa nói?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!