Hoa Châu Du nói: “Thu Thu, em đưa Dương Dương cho Cố Đinh Cẩn bế đi!”
Cố Đinh Cẩn là đàn ông duy nhất ở nơi này, Bóng Đèn Nhỏ vẫn có chút nặng, để cho anh ta bế tương đối tốt hơn.
Cao Thanh Thu nói: “Cái này không tốt lắm đâu!”
Hơn nữa cô ta cảm thấy Cố Đinh Cẩn cũng sẽ không chịu đâu.
Hoa Châu Du trực tiếp tỏ ra vẻ trưởng bối nghêm túc nói: “Cố Đinh Cẩn, nhanh lên một chút, có giống người đàn ông hay không?”
Có người đàn ông ở đây luôn, làm sao được để cho phụ nữ xách đồ vật nặng?
Đứa con trai này thật không có có phong độ lịch sự rồi.
Cố Đinh Cẩn nghe xong, đi tới, Cao Thanh Thu nhìn về anh ta, đưa Bóng Đèn Nhỏ cho anh ta.
Anh ta ung dung bế lấy Bóng Đèn Nhỏ liền đi vào bên trong, Bóng Đèn Nhỏ nằm úp sấp ở trên vai anh ta, mặt hướng về phía Cao Thanh Thu cười ngây ngô, “Mẹ.”
“Ừ?”
“Hôn một cái.” Nó vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn.
Cao Thanh Thu thấy con trai mình thật đáng yêu, nhịn không được bật cười, cách không hôn nó một cái, đứa bé vui vẻ cười lên tiếng.
Đến phòng ăn, ngồi xuống, Hoa Châu Du gọi thức ăn, Bóng Đèn Nhỏ nhìn lấy Cao Thanh Thu, “Mẹ, con muốn mẹ bế con một cái.”
Nó vốn là ngồi ở trên vị trí bên cạnh Cố Đinh Cẩn.
Cao Thanh Thu hướng với nó đưa tay ra, “Đến đây đi.”
Bóng Đèn Nhỏ chờ lấy Cao Thanh Thu ôm nó, Cao Thanh Thu đưa tay bế nó qua, đặt ở trên đầu gối của mình.
“Con muốn uống nước nước.”
Cao Thanh Thu lập tức cầm ly nước đút cho Bóng Đèn Nhỏ.
Cố Đinh Cẩn ngồi ở một bên, nhìn bộ dạng chăm sóc con của Cao Thanh Thu, có chút xúc động.
Trong ấn tượng của anh ta, Cao Thanh Thu vẫn giống như trước.
Nhưng mà, khi cô ta cùng với Bóng Đèn Nhỏ ở chung một chỗ, trên người lại có một loại cảm giác không thể hình dung ra được.
Cô ta không bao giờ nữa là cô nhóc nhỏ trước đây rồi.
Hiện tại, cô ta không chỉ là vợ của Hoa Ngọc Thành, vẫn là một người mẹ.
Cố Đinh Cẩn không nhịn được nghĩ lại một cái: Nếu như có một ngày, Cao Thanh Thu thật sự cùng chính mình rời đi rồi, Bóng Đèn Nhỏ phải làm sao?
Mặc dù nội tâm của anh ta làm thế nào cũng không chịu thừa nhận, nhưng Bóng Đèn Nhỏ thật sự rất đáng yêu.
Từ nhỏ, ba mẹ của Cố Đinh Cẩn quan hệ cũng rất tốt, cho nên, cuộc sống của anh ta hình như là không cần buồn lo gì cả.
Nếu như anh ta làm cho tách ra cha mẹ của Bóng Đèn Nhỏ, vó phải sẽ quá không có nhân tính rồi hay không?
Tả Dục đang cùng với ông nội ăn cơm, hôm nay người nhà đều đi ra ngoài, chỉ có hai ông cháu bọn họ.
Ông cụ nhìn về anh ta, hỏi: “Bạn gái cháu làm sao không có qua tới?”
“Cô ta gần đây bận công tác,khi nào rảnh rỗi rồi lại cùng cô ta qua tới.” Tả Dục cười một tiếng, nhìn ông nội, “Thân thể ông nội như thế nào đây?”
“Tốt vô cùng.” Ông cụ dù mái đầu bạc trắng, nhưng trông lại tinh thần cực kì. Anh ta nhìn về Tả Dục, nói: “Cháu bình thường hãy thường trở lại thăm ông nội đi. Đừng cả ngày đều ở bên ngoài, một năm cũng không thấy được mấy lần.”
Nếu như cách khá xa liền coi như xong, nhưng hết lần này tới lần khác ngay tại cùng một thành phố, gần như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!