CHƯƠNG 1041: TỐI NAY ANH UỐNG RƯỢU
Sao cô có thể so với anh ta được?
Giang Hàng Chi nói nói, quay đầu nhìn về phía Hoắc Chấn Đông: “Ủa, Đông Tử đâu rồi?”
Sắc mặt của Hoa Ngọc Thành cứng đờ.
Ngược lại là Kỳ Minh Viễn đã nhận được cuộc điện thoại của Hoắc Chấn Đông, anh ta ngẩng đầu lên nói: “Đông Tử nói là cậu ấy có chút chuyện nên đi trước rồi.”
Giang Hàng Chi nhíu mày: “Có chuyện gì mà lại vội vàng như vậy, nhìn thấy anh hai mà cũng không đến chào một tiếng.”
Mấy người anh em đều biết mối quan hệ của Hoa Ngọc Thành và Hoắc Chấn Đông rất tốt.
Căn bản cũng không biết chuyện mấy ngày gần đây hai người bọn họ không liên lạc với nhau.
Cao Thanh Thu nhìn thoáng qua Hoa Ngọc Thành, phát hiện nét mặt của anh rất nặng nề.
Sau khi đánh bóng xong, Hoa Ngọc Thành mời Giang Hàng Chi ăn một bữa cơm, lần này Giang Hàng Chi đến cùng với Hoắc Chấn Đông, bình thường rất hiếm khi có thể nhìn thấy anh ở Giang Châu.
Tối ngày hôm nay, Hoa Ngọc Thành uống rượu. Trên đường về nhà, Cao Thanh Thu ngồi ở bên cạnh anh, vẫn luôn quan sát anh.
Liên quan đến chuyện của Hoắc Chấn Đông, Cao Thanh Thu vẫn mãi không có cơ hội hỏi anh, lần trước Hoa Châu Du đã kêu mình hỏi nhưng cô cũng không tìm được cơ hội.
Cao Thanh Thu đang suy nghĩ phải nói như thế nào, Hoa Ngọc Thành liền duỗi tay ra nắm tay của Cao Thanh Thu: “Bé cưng…”
“Hả?” Câu nói này của anh khiến cho Cao Thanh Thu cảm thấy có chút bất ngờ.
Sao đột nhiên lại gọi một tiếng như vậy?
Hoa Ngọc Thành mở mắt ra, nhìn cô với một ánh mắt sâu thẳm, hôm nay dùng cơm với Giang Hàng Chi, Giang Hàng Chi nói không ít chuyện trước kia, không hiểu sao trong lòng của anh lại cảm thấy hơi chua xót.
Cao Thanh Thu nhìn về phía anh, hỏi: “Chú cảm thấy rất khó chịu hả?”
Ở bên cạnh Hoa Ngọc Thành đã lâu rồi, lúc mà anh không vui, Cao Thanh Thu đều có thể cảm giác được.
Hoa Ngọc Thành nhích lại gần, để cho cô chống đỡ trên cửa xe, Cao Thanh Thu nhìn về phía anh, nhìn gương mặt của anh gần như áp lên trên mặt của mình, cảm giác hô hấp cũng trở nên căng thẳng: “Chú ơi…”
Anh cúi đầu xuống, dùng đôi môi ấm áp của mình để ngăn miệng của cô lại.
Sự ngọt ngào ở trong miệng của cô đối với anh mà nói giống như là một loại an ủi.
Cao Thanh Thu cũng không kháng cự, yên lặng nhận lấy nụ hôn này, qua một hồi lâu mới không tự chủ được mà duỗi cánh tay ra ôm lấy anh.
Hôn xong, Hoa Ngọc Thành ôm Cao Thanh Thu ở trong ngực của mình, nhắm mắt lại nghe âm thanh xe đang chuyển động ở trên đường.
Anh là một người nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng thật ra là một người rất có tình cảm.
Cao Thanh Thu dựa ở trong ngực của anh, nhìn những bóng đèn đường không ngừng lùi về phía sau, mở miệng hỏi: “Chú với Hoắc Chấn Đông không hòa thuận với nhau là bởi vì em hả?”
Lúc trước anh biết Hoắc Chấn Đông hại anh ngồi xe lăn cũng không có so đo như vậy.
Bây giờ cô thật sự nghĩ không ra lí do khác để hai người bọn họ không liên lạc với nhau.
Hoa Ngọc Thành nói: “Không phải.”
“Chú lại gạt em.” Cao Thanh Thu nắm chặt tay của anh: “Cái đồ nói dối!”
Chưa từng nhìn thấy có lúc nào mà anh nói thật với cô.
Cũng hết cách, con người này của anh thật sự rất thích giấu mọi chuyện ở trong lòng.
Hoa Ngọc Thành cúi đầu xuống hôn lỗ tai của cô: “Em đáng giá.”
Câu nói này của Hoa Ngọc Thành khiến trong lòng của Cao Thanh Thu được sưởi ấm.
Cô nhịn không được mà bật cười, cũng chỉ có một mình anh mới có thể cảm thấy cô đáng giá, còn coi trọng cô hơn so với cả thế giới này.
Đến nhà, Cao Thanh Thu nắm tay của anh đi lên lầu.
Bởi vì tác dụng của cồn nên lòng bàn tay của anh rất nóng.
Cao Thanh Thu ngửi được mùi rượu nhàn nhạt trên người của anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!