Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kết Hôn Chớp Nhoáng Tổng Tài Ly Hôn Đi Nam Đường

Dư San San giải thích rất nhiều lần nhưng vô dụng, lời đồn dường như không hề dừng lại.

Cuối cùng, cô lười giải thích, cũng đã nói với Trần Vũ nhưng anh ta không chịu bỏ cuộc, nghị lực này khiến cô đau cả đầu.

Mỗi giờ tan tầm chính là lúc cô đau đầu nhất vì phải xuống dưới, gặp Trần Vũ.

Nhà để xe và cổng ở cùng một nơi, cô không thể trốn, cũng không thể giả vờ không thấy.

Tan làm, như thường lệ, cô tốn thời gian với Trần Vũ một chút, anh ta đã không tặng hoa mà chuyển sang những thứ khác. Tuy nhiên, anh ta không ép cô nhận, chỉ là tới chào hỏi, bắt chuyện nên Dư San San không thể nói lời gì quá đáng.

Xong xuôi, cô chuẩn bị đi thì lại có người khác cản lại.

Một người phụ nữ rất đẹp.

Dáng người hình chữ S, mặt xinh, là một cô gái lai bốc lửa.

Dư San San nhìn qua cô gái này rồi khẳng định mình không quen biết gì cô ta.

– Cô là?

Người kia gằn từng chữ:

– Tôi là Catherine, bạn gái Bạch Kính Thần!

Dư San San như đứng hình.

Cô đã từng nghĩ sau khi chia tay với Bạch Kính Thần, anh sẽ có cuộc sống của riêng mình, sẽ có bạn gái mới, thậm chí là kết hôn, sinh con, bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn khác.

Nhưng cô không ngờ ngày này đến nhanh như vậy.

Khi người phụ nữ này đứng trước mặt cô, Dư San San chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt.

– Cô… cô là bạn gái anh ta thì liên quan gì tới tôi?

Dư San San cố gắng nói.

– Trong ví anh ấy có hình cô, cô bảo cô với anh ấy có quan hệ thế nào?

Dư San San như không hiều người kia đang nói gì, cô sửng sốt một lúc mới phản ứng lại được.

Catherine nhìn cô chằm chằm, lạnh lùng nói:

– Tìm một chỗ ngồi nói chuyện đi.

Dư San San không từ chối được, cô cũng muốn biết sau khi chia tay, người đó sống thế nào.

Hai người chọn một quán cafe gần đó nhưng người kia không gọi đồ, xem chừng cuộc nói chuyện này sẽ kết thúc nhanh chóng thôi.

Phục vụ mau chóng bưng ra hai chén nước chanh.

Catherine yên lặng một lát rồi lên tiếng trước:

– Vì sao?

Dư San San rất bình tĩnh, cô nhìn lên, bình thản hỏi:

– Vì sao cái gì?

– Vì sao cô đối xử với anh ấy như vậy? Làm tổn thương anh ấy, nhục nhã anh ấy, hủy hoại anh ấy, đây là yêu của cô sao?

Catherine chất vấn.

– Tôi không hiểu lời cô có ý gì, chúng tôi đã lâu rồi không liên lạc, có phải cô tìm nhầm người không?

– Tìm nhầm người?

Catherine cười lạnh:

– Anh ấy mất tích nửa năm, cô vui lắm hả? Cô có người ưu tú theo đuổi, ngày ngày chặn đường tặng quà, kiên trì vô cùng, vậy nên bây giờ có người mới rồi, cô lập tức quên Bạch Kính Thần phải không?

Dư San San nhíu mày:

– Cô là bạn gái anh ấy, tôi thế nào thì liên quan gì tới cô?

– Cô nghĩ là tôi muốn à? Vì đến bây giờ anh ấy vẫn không quên được cô!

– Cái gì?

Dư San San ngạc nhiên.

Catherine chán nản đỡ trán:

– Cô có biết là anh ấy…

Nhưng nói được nửa câu, Catherine dừng lại.

Dư San San cắn răng:

– Chúng tôi chia tay lâu rồi, chuyện của anh ta không liên quan gì tới tôi cả.

Catherine nghe vậy thì con ngươi hổ phách co lại, cô nhìn người phụ nữ kia, chỉ hận không thể xé xác cô ta.

Nhưng đây là người trong lòng Bạch Kính Thần.

Catherine siết chặt nắm đấm rồi lạnh lùng nói:

– Tôi hỏi cô, cô có yêu Bạch Kính Thần hay không, xin cô trả lời thành thật!

– Có yêu hay không thì quan trọng gì? Bây giờ chúng tôi chia tay rồi, hỏi những chuyện này có ý nghĩa gì đâu?

– Anh ấy đi rồi.

– Gì cơ?

Tim Dư San San như ngừng đập, cô kinh ngạc nhìn Catherine.

Đi.

Lời này có ý gì?

– Anh ấy rời khỏi nước Anh, tôi nghĩ anh ấy sẽ tìm cô nhưng tôi đã theo dõi cô vài ngày rồi mà không thấy anh ấy, tôi không có người giúp đỡ ở thành phố A nên không thể tìm người trong phạm vi lớn, vậy nên tôi chỉ có thể tìm cô. Cô có gặp anh ấy lần nào chưa?

Catherine lo lắng hỏi, có thể thấy cô ta rất yêu Bạch Kính Thần.

Dư San San bỗng nhớ tới lần ở trạm xe bus.

Cuộc gọi kỳ lạ kia.

Là anh ấy!

Không phải ảo giác, đó thực sự là anh ấy. Anh ấy đã trở về, vì sao không muốn gặp mình, vì sao lại biến mất?

Cô run rẩy, ngón tay siết chặt lại, chỉ hận không thể lao đi tìm Bạch Kính Thần ngay.

– Anh ta về lúc nào, vì sao không báo với tôi?

– Báo với cô… Cô có biết anh ấy hi sinh vì cô thế nào không? Dư San San, tôi chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào ác độc như cô, có thể làm tổn thương người đàn ông yêu mình đến như thế! Dù cho trước đây anh ấy có phạm phải sai lầm gì đi nữa thì sự đau khổ này đã đủ rồi, Dư San San, tôi không hiểu cô đang nghĩ gì nữa! Cô biết không, người cô xua đuổi như cỏ rác, tôi lại quý trọng như sinh mệnh!

Lời nói sau cùng, Catherine quát lên, âm vang cứ quanh quẩn mãi trong tai Dư San San, rất nặng nề.

Trái tim Dư San San quặn thắt.

Cô rũ mắt, không nói gì, cô chẳng thể phản bác được gì cả.

– Vậy hôm nay cô tìm tôi có mục đích gì?

– Tôi tìm cô là để thỉnh cầu một việc.

– Việc gì?

– Nếu anh ấy tìm cô, cô cứ tiếp tục tàn nhẫn từ chối anh ấy đi, vì anh ấy và cha mẹ đã có ước định nếu cô từ chối thêm một lần nữa, anh ấy sẽ kết hôn với tôi! Nếu cô không thể cho anh ấy một gia đình, vậy thì tác hợp cho anh ấy đi, đừng cản trở quyền tìm kiếm hạnh phúc của anh ấy!

Dư San San im lặng một lát rồi mới từ từ gật đầu:

– Được, tôi nhớ rồi, tôi sẽ nói với anh ta.

Cô phải khó khăn lắm mới có thể nói câu này ra miệng, trong họng Dư San San là không khí lạnh, chúng như ngàn vạn mũi kim đang đâm thẳng vào họng cô.

Đau.

Đau thấu xương.

Đau đến chết lặng.

Catherine nhìn kỹ Dư San San. Cô gái này kiêu ngạo và xinh đẹp nên sẽ không cúi đầu, hiện giờ, Catherine không hề thấy cô có chút chật vật nào, cô vẫn ngồi thẳng ở đó, ánh mắt đau khổ và giằng xé nhưng nét mặt vẫn tươi như hoa.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!