Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kết Hôn Chớp Nhoáng Tổng Tài Ly Hôn Đi Nam Đường

– Ông, ông sao thế?

Nhạc Yên Nhi thắc mắc.

– Thấy hai đứa bé này không?

Ông lão sờ đầu Authur và Minh Tinh Tinh.

– Vâng, thấy, rồi sao ạ?

– Bao giờ hai đứa mới sinh cho ông một đứa chắt để chơi? Nhóc con, có nhớ lúc đầu cháu hứa cái gì không hả? Đã bao lâu rồi mà sao Yên Nhi vẫn chưa có thai? Có phải hai đứa tạm thời chưa muốn có con nên lừa ông không?

Ông lão giận dữ nói.

Authur nghiêm mặt đứng cạnh nói:

– Ông, ông làm rụng tóc cháu.

Sau đó, nó kiêu ngạo đẩy tay ông Cố ra.

Nhạc Yên Nhi chẳng ngờ ông mình nổi giận vì chuyện như vậy, cô dở khóc dở cười.

– Ông à, bọn cháu cũng đang định có con đây, còn đang trong giai đoạn chuẩn bị mà. Đã kiểm tra sức khỏe rồi, đang… đang chuẩn bị mang thai ạ.

– Thật không? Cháu không lừa ông chứ hả?

Ông lão nghi ngờ.

– Thật ạ.

Dạ Đình Sâm nói:

– Cháu với Yên Nhi còn đang bàn luận xem sẽ đặt tên con là gì. Nếu là nam thì đặt theo họ cháu, nữ thì đặt theo họ Yên Nhi, lúc đó còn chờ ông đặt tên cho nữa.

Chuyện này họ bàn từ bao giờ mà cô không hề biết vậy?

Nhạc Yên Nhi nghi ngờ nhìn Dạ Đình Sâm thì thấy hắn đang rất bình tĩnh, thậm chí hắn còn kéo tay cô ngồi xuống cạnh ông Cố.

Ông lão nghe thấy họ đã bàn tới chuyện này rồi thì rất hài lòng, chứng tỏ chuyện có chắt sẽ không còn xa.

Ông Cố vui mừng vỗ tay Authur và Minh Tinh Tinh, nói:

– Hai đứa đi chơi đi, lát nữa ông qua tìm hai đứa.

Ông nhìn theo hai đứa bé rồi thổn thức:

– Hai đứa bé này đẹp thật, cứ nhìn chúng nó là ông lại nhớ tới lúc Yên Nhi bằng chúng nó bây giờ, đó cũng là lần đầu hai ông cháu gặp nhau, con bé rụt rè trốn sau lưng mẹ, sợ sệt nhìn ông.

Bị nhắc tới chuyện xưa, Nhạc Yên Nhi cảm thấy đắng chát.

Cô nén khó chịu, khẽ cười:

– Ông à, chuyện lâu lắm rồi ông còn nhắc làm gì. Hai người ngồi đi, cháu đi pha trà cho ông nhé.

– Trà Lan quý nhân nhé.

Ông Cố nói.

Nhạc Yên Nhi biết ông lão thích nhất Lan quý nhân nên cô đã sớm chuẩn bị, lúc này cô gật đầu, mau chóng xuống bếp.

Sau khi cô đi rồi, phòng khách lại rơi vào yên lặng ngột ngạt.

Ông lão nghiêm mặt, con ngươi đục ngầu nhưng vẫn có thể thấy được ánh mắt như sư tử kia, vừa ẩn nhẫn lại vừa có sức mạnh khổng lồ.

– Ông không nói lời thừa làm gì, ông thấy Yên Nhi rất vui khi ở bên cháu, mà cháu cũng coi trọng con bé. Ông già này không nói nhiều, chỉ có một câu thôi, cảm ơn cháu đã bảo vệ và che chở cho Yên Nhi.

Lời này của ông Cố rất thật tình, đôi mắt ông cũng đã ửng hồng.

Dạ Đình Sâm đáp:

– Đều là việc cháu nên làm, cháu phải cảm ơn ông đã cho cháu cơ hội mới phải.

Nghe thấy lời nói chân thành của hắn, ông lão cười, vỗ vỗ vai hắn:

– Quả nhiên ông không nhìn nhầm người! Giao Yên Nhi cho cháu thì ông yên tâm. Ông biết chuyện năm xưa là do thằng con mình hồ đồ, nhưng ông lại không thể phân rõ đúng sai khiến mẹ con bé khó xử. Nói cho cùng, ông cũng là hung thủ. Những năm gần đây, ông luôn tìm cách bù đắp cho Yên Nhi, nhưng nó không quay về, ông cũng chẳng biết làm thế nào. Xem ra bây giờ càng không có cơ hội rồi, ông tin là cháu sẽ chăm sóc cho nó thật tốt, thay cho ông.

– Cô ấy là vợ cháu, việc cháu quan tâm cô ấy là việc nên làm.

Dạ Đình Sâm bình tĩnh nói, dù vậy cũng không ai có thể hoài nghi được sức nặng của câu nói này.

Ông lão nhìn hắn bằng cái nhìn thưởng thức. Ánh mắt của Dạ Đình Sâm thật kiên định lại có kiêu ngạo và sự cao quý, hệt như một bậc quân vương.

Yên Nhi có một người mạnh mẽ như thế ở bên chăm sóc, ông cũng yên tâm.

Ông Cố vỗ vai hắn, lời ít ý nhiều:

– Mau cùng Yên Nhi sinh con đi, ông chờ bế chắt lâu lắm rồi.

– Vâng, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.

Nhạc Yên Nhi vừa ra đã nghe thấy họ nói thế thì trợn ngược mắt, tức giận nói:

– Ông, cháu bảo người đẩy ông ra vườn đi dạo nhé, cháu dọn phòng cho ông đã.

– Thấy hai đứa tình cảm thế ông cũng yên lòng, lão già này đi dạo đây.

Ông lão cầm ấm tử sa đi mất.

Dạ Đình Sâm đứng lên ôm lấy eo Nhạc Yên Nhi, hơi thở của hắn quấn quýt bên tai cô:

– Ông bảo chúng ta mau sinh con kìa.

Nhạc Yên Nhi bị trêu đến đỏ mặt, cô trừng mắt lườm hắn:

– Em biết rồi, không cần anh nhắc.

– Tối nay anh sẽ khiến em hài lòng.

Hắn mỉm cười, nụ cười xấu xa như Satan.

Lời nói này như có ma lực khiến Nhạc Yên Nhi run lên, lại thêm đôi môi mỏng của hắn đang dán bên tai cô, giọng nói hòa với hơi nóng khiến cô mềm nhũn người.

Hắn bế bổng cô lên, nhìn thấy khuôn mặt cô đỏ bừng, cơ thể mềm mại.

Có một người đã nhìn thấy cảnh này.

Cố Tâm Nguyệt vừa đi tham quan nhà Dạ Đình Sâm xong, cô ta thực sự hâm mộ người đàn ông này, gia đại nghiệp đại, năng lực tốt, quả thật là tình nhân trong mộng của mọi cô gái.

Nhưng một người đàn ông hoàn mỹ như vậy lại là hoa đã có chủ.

Dạ Đình Sâm thuộc về ai cũng được, thế nhưng hắn thuộc về Nhạc Yên Nhi, cô ta không cam tâm!

Vì sao?

Vì sao chỉ một đứa con nuôi bị ghẻ lạnh, ăn nhờ ở đậu nhà mình lại đoạt lấy người đàn ông vốn thuộc về mình? Chẳng lẽ Nhạc Yên Nhi không biết báo ân à?

Tại sao lại hèn hạ như thế?

Cảnh tượng trước mắt lại càng kích thích Cố Tâm Nguyệt hơn.

Cô ta có điểm gì không bằng Nhạc Yên Nhi, vì sao Lâm Đông Lục yêu cô ta, Dạ Đình Sâm cũng say đắm cô ta?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!