“Á đệch…” Người đàn ông lúc nãy nói thay cho Hứa Nhược Phi chỉ biết nói câu đó, không biết phải nói gì thêm.
Với dáng vẻ uống nước lúc nãy của Hứa Nhược Phi thì không thể nào nhận ra được cô là một tay đua bản lĩnh. Rõ ràng cô chỉ là một người đẹp cao ngạo hết cỡ thôi mà, sao bây giờ lại đột nhiên trở nên đáng sợ đến thế?
Đôi mắt trong veo của Hứa Nhược Phi đầy vẻ tự tin.
Lệ Đình Nam khẽ cười, ánh mắt anh nhìn Hứa Nhược Phi ngoài sự yêu thích ra còn có cả ý gì đó sâu xa nữa.
Người phụ nữ chỉ ngồi lên xe thôi mà đã khiến người ta không thể dời mắt nổi.
Cô vẫn không biết trong ánh mắt mọi người xung quanh nhìn cô còn ẩn chứa điều gì khác.
Kỹ thuật lái xe của Hứa Nhược Phi thật sự giỏi hơn rất nhiều fan xe đua nam khác.
Sau khi cuộc thi bắt đầu, trừ một số người ra thì những người khác đều bị cô cắt đuôi hết.
Mãi cho đến khi qua vạch đích, tâm trạng của cô vẫn vô cùng ổn định.
Nhưng có một chỗ cô không hài lòng cho lắm, đó là vốn dĩ cô tưởng rằng ngoài Lệ Đình Nam ra thì nhiều lắm cũng chỉ có một hai người là giỏi hơn cô thôi, nhưng không ngờ lại có thêm hai người nữa.
Hứa Nhược Phi mở dây an toàn ra và xuống xe.
Cô nghiêng người tựa vào chiếc xe đua màu đỏ của mình, đôi chân trắng nõn bắt chéo lại với nhau.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi thắng rồi.” Ánh mắt cô vẫn sáng ngời như thế, chẳng khác gì một ngọn lửa.
Lệ Đình Nam đưa tay mở hai hột nút trước ngực trên chiếc áo thun cổ bẻ của mình, để lộ ra xương quai xanh.
Hoàng hôn ngày hè dù cho có gió thì cũng vẫn cứ nóng nực.
Trán anh lấm tầm vài giọt mồ hôi.
Anh nói với giọng ấm áp hơn thường ngày: “Ừ, cô thắng rồi.”
Lệ Đình Nam đưa mắt nhìn sang gò má ửng hồng lên vì đua xe của Hứa Nhược Phi.
Không biết vì thời tiết hay vì cảm giác kích thích khi đua xe.
Mà dáng vẻ đỏ mặt của cô có đôi nét không giống với ngày thường.
Xe của những người bạn của Lệ Đình Nam lần lượt lái về vạch đích.
Không ai trong họ có thể ngờ được một cô gái như Hứa Nhược Phi lại có kỹ thuật lái xe giỏi hơn cả họ.
Sau khi họ mở dây an toàn ra thì đều không kiềm được mà có lời khen: “Em gái được lắm đấy, kỹ thuật lái xe khá lắm, có hứng thú tham gia đội xe không?”
Hứa Nhược Phi nhún nhẹ vai rồi nói: “Hay là anh hãy hỏi cấp trên của tôi thử?”
Mọi người liền im lặng.
Nếu họ còn không biết Lệ Đình Nam có ý gì với Hứa Nhược Phi nữa thì chắc họ đều mù hết rồi.
Thay vì nói dắt theo Hứa Nhược Phi ra ngoài đua xe, thư giãn thì chi bằng nói là muốn khoe tình yêu trước mặt bọn họ cho xong.
Nhưng hình như Lệ Đình Nam vẫn chưa nói cô gái này có quan hệ gì với anh, cô gái này cũng không hề nói gì mà chỉ gọi anh là tổng giám đốc Lệ mà thôi.
Đệch, họ mà là quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường mới lạ đấy.
Dù cho Lệ Đình Nam thích xe, kỹ thuật đua xe của Hứa Nhược Phi có giỏi đến mấy thì cũng không đến mức nếu như cô thắng thì có thể tùy ý lựa xe.
Ai mà không biết xe thể thao trong nhà xe của Lệ Đình Nam, còn đầy đủ chủng loại hơn cả triển lãm xe, có rất nhiều mẫu xe dù có tiền cũng khó mà mua được! Mấy anh em bọn họ cũng chỉ có thể thỉnh thoảng mượn một chiếc chơi thôi. Vậy mà Lệ Đình Nam lại tùy tiện nói tặng là tặng cho người khác ngay.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!