“Chuyển đi rồi à?” Lệ Đình Nam lạnh lùng nói: “Rất tốt, cử người đến dọn dẹp biệt thự cho sạch sẽ một lần nữa cho tôi.” Giọng Lệ Đình Nam lạnh lùng, không hề có chút cảm xúc nào.
Khuôn mặt tuấn tú của anh gần như đông cứng lại, ánh mắt lạnh lùng khiến Lý An rùng mình. Sau khi Lý An rời khỏi văn phòng, Lệ Đình Nam cố gắng hết sức tập trung sự chú ý vào công việc.
Chỉ cần anh nghĩ đến chuyện có thể xảy ra giữa anh và Hứa Nhược Mộng thì trong lòng anh sẽ cảm thấy ghê tởm và buồn nôn.
Với tính cách của Hứa Nhược Mộng, e rằng mấy ngày nay sẽ có cuộc gọi của bà Lệ gọi cho anh.
Nghĩ đến đây, Lệ Đình Nam liền chửi thề một câu.
Khi Hứa Nhược Phi mở cửa ra thì cô nghe thấy tiếng chửi thề của người đàn ông bằng một giọng trầm thấp nhưng gợi cảm.
Cô dùng tay trái cầm nắm cửa mà sững sờ tại chỗ: “Tổng giám đốc Lệ, anh đang mắng tôi à?” Hứa Nhược Phi chỉ vào mũi mình mà hỏi.
Lệ Đình Nam im lặng, Hứa Nhược Phi không biết chuyện gì cả. Khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ nhỏ nhắn kia ánh lên vẻ ngây thơ trong sáng.
Cô chớp mắt nhìn người đàn ông ngồi sau bàn làm việc.
Cả ngày hôm nay, đúng là Lệ Đình Nam giống như lời Lý An nói, sắc mặt của anh vô cùng ảm đạm.
Mặc dù anh không chỉ ra sai sót trong công việc của cô nhưng Hứa Nhược Phi vẫn có thể nhận ra được là anh đang tức giận.
Hơn nữa, loại tức giận này lại không hề dễ dỗ dành chút nào.
Hứa Nhược Phi đặt tài liệu của bộ phận nước hoa lên bàn, tưới nước cho những cây xương rồng trong văn phòng. Sau đó cô mới cẩn thận bước đến bên bàn làm việc của người đàn ông và ngập ngừng hỏi: “Tổng giám đốc Lệ, tâm trạng của anh không tốt sao?”
Bàn tay đang ký giấy tờ của Lệ Đình Nam dừng lại.
Vẫn còn một nét anh chưa viết xong.
Cây bút được đặt xuống, anh nhướng mắt nhìn về phía người phụ nữ trước mặt.
Cặp lông mày tinh tế nhíu lại, nhìn anh một cách chăm chú.
Trong đáy mắt của cô tràn đầy sự lo lắng.
Sự thừa nhận này hiển nhiên khiến tâm trạng của Lệ Đình Nam tốt hơn, anh nhướng mày nhìn người phụ nữ trước mặt rồi hỏi: “Cô đang quan tâm đến tôi sao?”
Hứa Nhược Phi nói mà không cần suy nghĩ: “Nếu tâm trạng của tổng giám đốc Lệ không tốt thì tại sao anh không thử đua xe xem? Khi tâm trạng của tôi không vui, tôi luôn đến đại lộ ven biển để đua xe. Sau khi đổ mồ hôi và tận hưởng cảm giác phấn khích thì tâm trạng của tôi sẽ tốt hơn rất nhiều.”
Với rất nhiều xe thể thao trong nhà để xe của Lệ Đình Nam thì chắc chắn anh cũng là một người thích đua xe.
Không gì có thể trút giận nhanh hơn là đua xe.
“Đây là đề nghị của tôi.” Hứa Nhược Phi cười nói, sau đó nghĩ ngợi một lúc rồi cô lại nói thêm: “Không phải chỉ có tôi, Lý An cũng rất quan tâm đến anh. Hôm nay cậu ấy đã hỏi thăm rất nhiều về chuyện của anh từ tôi đấy. Cậu ấy còn nghĩ rằng tôi đã làm gì chọc giận anh rồi chăng. Tôi thật là oan uổng quá mà.”
Lệ Đình Nam: “...”
Thật ra không cần phải nói vế sau của câu “Lý An cũng lo lắng cho anh” thì tâm trạng của Lệ Đình Nam đã được Hứa Nhược Phi làm dịu bớt đi nhiều rồi.
Hứa Nhược Phi nhìn thấy cặp lông mày của Lệ Đình Nam hơi buông lỏng thì cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Phải biết rằng khí tức của Lệ Đình Nam rất mạnh mẽ.
Lúc anh buồn bực thì khi Hứa Nhược Phi ở cùng một phòng làm việc với anh sẽ choáng ngợp đến khó thở.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!