“Lệ... tổng giám đốc Lệ. Đây là hành trình của anh trong hai ngày tới.” Lý An nuốt nuốt nước miếng, nơm nớp lo sợ nói: “Ngoài việc ký kết hợp đồng liên doanh với nước Y cần phải ký kết ở nước ngoài thì còn có một số dự án ký kết cần đến sự xem xét của anh. Chiều nay có buổi thảo luận riêng với tổng giám đốc Trần, tổng giám đốc Quý. Còn buổi tối thì có một buổi tiệc từ thiện cần phải tham dự.”
Lý An nói năng một cách thận trọng, len lén ngước mắt lên trộm nhìn ông chủ của mình.
Má ơi, sao sắc mặt của anh vẫn còn tệ thế này chứ.
Cậu ta đã đi theo tổng giám đốc Lệ được sáu năm rồi, đây là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy sắc mặt của tổng giám đốc Lệ khó coi đến như vậy.
“Tôi biết rồi.” Thậm chí Lệ Đình Nam không thèm liếc nhìn Lý An.
Lý An ngẩn người đi ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy Hứa Nhược Phi đang uống cà phê ở khu nghỉ ngơi thì liền vội vàng bước tới hỏi thăm tình hình.
“Anna, tôi muốn hỏi thăm cô một chuyện.” Lý An tỏ ra vẻ thần bí nói.
“Cậu nói đi.”
“Cô cãi nhau với tổng giám đốc Lệ à? Tại sao sắc mặt của tổng giám đốc Lệ lại khó coi đến như vậy chứ? Y như là tổng giám đốc Lệ bị người khác cướp mất bạn gái vậy đấy. Thật là đáng sợ quá đi. Vừa rồi tôi báo cáo công việc với tổng giám đốc Lệ mà sợ đến nỗi hai chân vẫn còn mềm nhũn ra đây này.”
Hứa Nhược Phi đặt lon cà phê trong tay xuống, trợn to hai mắt tỏ vẻ không thể hiểu nổi mà nói: “Tôi cũng đang muốn hỏi cậu đây, nhưng theo như những gì anh vừa nói thì... chẳng lẽ tổng giám đốc Lệ có bạn gái rồi sao?”
Lý An: “... Trọng điểm của cô đặt sai chỗ rồi.”
...
Hứa Nhược Mộng đứng dậy khỏi giường, cô ta nhặt quần áo trên mặt đất lên với vẻ mặt u ám rồi mặc vào.
Cô ta đẩy cửa ra, định trở về phòng ngủ rửa mặt rồi trở về biệt thự Tiêu Sơn trước.
“Cô Hứa, lúc sáng nay cậu Lệ rời đi với sắc mặt rất tệ.” Người nữ giúp việc lấy tiền của Hứa Nhược Mộng đến báo cáo nhỏ với cô ta.
Cô ta đã nói với Hứa Nhược Mộng tất cả mọi chuyện xảy ra khi Lệ Đình Nam rời đi vào sáng nay.
“Ồ? Vậy thì sao chứ? Bây giờ cô nói cho tôi biết những chuyện này thì có ích lợi gì? Hả?” Hứa Nhược Mộng nói xong, đóng sầm cánh cửa lại, ngăn nữ giúp việc kia ở bên ngoài.
Đối với đàn ông thuộc tầng lớp giàu có mà nói, chơi đùa cợt nhả với phụ nữ cũng được, lên giường với phụ nữ cũng chẳng sao, nhưng họ không được phép đụng đến phụ nữ cũng thuộc tầng lớp giàu có.
Điều đó không phải chỉ là chơi đùa cho đã rồi có thể nói bỏ là bỏ được đâu.
Nhưng thái độ của Lệ Đình Nam rất rõ ràng, chính là, cho dù anh đã thật sự ngủ với cô ta thì anh cũng sẽ không cho cô ta thấy được một bộ mặt hòa nhã vui vẻ của anh.
Anh không yêu cô ta.
Là một người phụ nữ, Hứa Nhược Mộng biết rất rõ ánh mắt của Lệ Đình Nam dành cho Hứa Nhược Phi khác với cách mà anh nhìn cô ta.
Thậm chí trong mắt anh còn không hề có một chút xíu gì gọi là yêu chiều cả.
Nghĩ đến đây, Hứa Nhược Mộng tức giận quét sạch những lọ nước hoa, mỹ phẩm đắt tiền trên bàn trang điểm của cô ta xuống.
Bảng phấn mắt đắt tiền vỡ vụn ra thành từng mảnh.
Sau khi Hứa Nhược Mộng lo lắng không yên thay quần áo xong thì cô mang theo túi xách nhãn hiệu Lady Dior rời khỏi biệt thự và trở về biệt thự Tiêu Sơn.
Người giúp việc nhà họ Hứa nhìn thấy Hứa Nhược Mộng thì lễ phép nói: “Cô Hứa, mừng cô đã về.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!