Lái xe sớm đã chờ ở bên ngoài nhà hàng thấy Hứa Nhược Mộng mang theo bộ mặt không vui bước ra cũng không dám hỏi nhiều.
Hứa Nhược Mộng hung hăng đập cửa xe, sau đó bắt đầu chửi ầm lên: “Lệ Đình Nam bị một con hồ ly tinh dụ dỗ thì cũng thôi đi, bây giờ ngay cả người đàn ông như tổng giám đốc Tô cũng bị con hồ ly tinh này quyến rũ!”
Lệ Đình Nam là ai chứ, nhìn thấy cấp dưới nữ của mình đi ăn tối cùng với tổng giám đốc công ty khác cũng không nghi ngờ chút nào!
Từ sau khi Anna xuất hiện, Lệ Đình Nam đã dứt khoát không trở về căn biệt thự mà anh thích nhất! Cô ta coi như Lệ Đình Nam thích con tiện nhân Anna kia cũng được, nhưng hôm nay chẳng phải Anna đã gần như cho Lệ Đình Nam đội nón xanh rồi còn gì, vậy mà anh vẫn không có một chút ý kiến nào sao?
Hứa Nhược Mộng hùng hùng hổ hổ suốt cả quãng đường, ngay cả bà Hứa gọi điện thoại đến hỏi cô ta đã đi đâu, cô ta cũng không có thái độ tốt đẹp gì.
Nhà hàng Tivano, phòng riêng số bảy.
Hứa Nhược Phi có lời muốn nói với ông Tô, nhưng Lệ Đình Nam hiển nhiên không muốn đi mà cứ đứng ngây ra nữa.
Ông Tô là người từng trải, nhìn một cái đã đoán ra được nguyên nhân Lệ Đình Nam mất kiên nhẫn.
Ông ấy chỉ nói một câu: “Tổng giám đốc Lệ, hôm nay cô Hứa kia đến đây e rằng không phải là tình cờ.”
Đương nhiên Lệ Đình Nam cũng biết Hứa Nhược Mộng xuất hiện ở Tivano chắc chắn không phải là tình cờ.
Trong chiếc xe màu đen là một khoảng im lặng.
Hứa Nhược Phi tựa như nhớ đến cái gì đó: “Hôm nay anh đến Tivano là có người gọi anh đến đúng không?”
Đôi con ngươi của Lệ Đình Nam chăm chú quan sát tình hình con đường phía trước, giọng nói bình thản đáp: “Chú ý đề phòng Hứa Nhược Mộng.”
Hứa Nhược Phi gật đầu: “Xem ra chúng ta phải nghĩ đến chuyện đi cùng nhau rồi.”
Lúc trước, Tô Vân Nhi đã cố ý nhắc nhở cô phải cảnh giác với Hứa Nhược Mộng, e rằng chính là vì muốn ngăn cản Lệ Đình Nam càng thêm hoài nghi với cô.
Hứa Nhược Phi không dám chắc chắn Lệ Đình Nam nghĩ như thế nào về cô, nhưng có một chuyện cô có thể chắc chắn, Lệ Đình Nam trên thương trường cực kỳ có thiên phú, anh tuyệt đối sẽ không để cho người điều chế nước hoa có ý nghĩa quan trọng đối với tập đoàn Lệ Thị có tiếp xúc riêng với tổng giám đốc của công ty khác.
Mặc dù trước đó cô đã nói với Lệ Đình Nam về quan hệ của mình với ông Tô, nhưng dạo gần đây biểu hiện của Lệ Đình Nam vẫn như cũ, có cái gì đó khác thường.
Thế mà anh cũng gọi ông Tô là chú Tô.
“Tổng giám đốc Lệ, anh không nghi ngờ tôi sao?” Hứa Nhược Phi hỏi.
Ánh đèn trong xe mờ mờ, chiếu lên sườn mặt góc cạnh rõ ràng của người đàn ông.
Đáy mắt màu đen nhiễm lên một tia ấm áp.
Đôi môi mỏng của anh khẽ nhấp một chút, tay nhẹ nhàng vuốt vô-lăng, nói chậm rãi: “Tôi nghi ngờ cô làm gì?”
Hứa Nhược Phi hơi do dự: “Dưới tình huống bình thường, nhân viên công ty mình với tổng giám đốc công ty khác gặp riêng nhau, chẳng lẽ không nên nảy sinh nghi ngờ sao?”
Lệ Đình Nam nghe xong, cười trầm thấp một tiếng, tựa như Hứa Nhược Phi đã nói đến chuyện gì đó cực kỳ buồn cười.
Anh hỏi: “Cô phản bội Lệ Thị rồi sao?”
Hứa Nhược Phi hơi giật mình, lập tức đáp: “Không có.”
“Vậy thì đủ rồi.” Lệ Đình Nam hơi dời ánh mắt đi, dừng lại trên người Hứa Nhược Phi cũng chỉ một giây rồi lập tức dời đi, anh nói: “Trước nay tôi dùng người đều không nghi ngờ.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!