Lệ Đình Nam đi vào nhà xe, một chiếc xe thương vụ Bentley màu đen đậu trước cửa. Anh đang chuẩn bị gọi cô lên xe thì quay đầu sang, chợt trông thấy hai mắt Hứa Nhược Phi sáng lên, giống như một đứa trẻ nhìn chăm chú mỗi một chiếc xe trong nhà để xe của anh.
Lệ Đình Nam: “...”
Anh quên mất, Hứa Nhược Phi không giống với mấy người phụ nữ khác. Thu nhập của cô thuộc hàng xa xỉ, cũng rất thích mua sắm xa xỉ phẩm, nhưng so với giày và túi xách thì hiển nhiên cô hứng thú với siêu xe tốc độ hơn.
Đột nhiên Lệ Đình Nam cảm thấy, có lẽ anh cũng không có giá trị bằng xe của anh.
Hứa Nhược Phi hưng phấn nhìn chiếc siêu xe màu đen kia, cao giọng nói: “Tổng giám đốc Lệ, hay là tôi làm tài xế cho anh nhé.”
Ý trên mặt chữ, cô muốn lái chiếc Maybach kia.
Huyệt thái dương của Lệ Đình Nam co giật, cô thật sự cho rằng anh là tài xế à?
Hai mắt Hứa Nhược Phi lóe sáng, chăm chú nhìn Lệ Đình Nam, bày ra dáng vẻ nếu anh không đồng ý thì cô sẽ không dời mắt đi.
“Tổng giám đốc Lệ yên tâm đi! Kỹ thuật lái xe của tôi rất ổn!” Hứa Nhược Phi thấy Lệ Đình Nam không lên tiếng thì tưởng rằng anh giống những người đàn ông khác hoài nghi kỹ thuật lái xe của cô.
Có một vài người đàn ông xem thường phụ nữ lái xe, lúc ở nước ngoài cô cũng cầm không ít giải thưởng đua xe đấy!
“Đến hội trường không thể lái siêu xe.” Lệ Đình Nam thản nhiên nói.
Ánh mắt Hứa Nhược Phi ảm đạm lại.
Lệ Đình Nam nhếch môi, tâm trạng của cô bởi vì câu nói của anh mà chùng xuống.
“Muốn lái chiếc đó à?” Lệ Đình Nam hỏi.
Hứa Nhược Phi “ừ” một tiếng: “Tôi vốn muốn tậu chiếc xe này cơ, nhưng lúc đó công việc bận rộn, lúc nhớ tới thì đã bán hết rồi.”
Mỗi lần nhớ đến chuyện vì công việc bận rộn nên bỏ lỡ mất xế yêu thì Hứa Nhược Phi tràn đầy tiếc hận. Cho nên, khi nhìn thấy Lệ Đình Nam tậu được chiếc Maybach số lượng có hạn trên toàn cầu này thì cô đột nhiên muốn chạy thử xem.
Lệ Đình Nam đóng cửa xe lại, lấy điện thoại di động ra gọi một cú. Trong chốc lát, quản gia đã mang theo chìa khóa đi vào nhà để xe.
Lệ Đình Nam ném chiếc chìa khóa trong tay cho Hứa Nhược Phi, cô tiếp được, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Ý là cho cô lái chiếc Maybach màu đen này sao?
Lệ Đình Nam nhướng mày: “Sao, còn không mau lên xe?”
Hứa Nhược Phi cười ha hả, không nói hai lời ngồi vào buồng lái, thắt chặt dây an toàn. Lệ Đình Nam mở cửa xe, hai chân thon dài cong lại ngồi ở vị trí phó lái.
“Tổng giám đốc Lệ không ngồi đằng sau à?” Hứa Nhược Phi hỏi.
Lệ Đình Nam liếc nhìn cô, thản nhiên nói: “Ngồi ở đâu chả được, nếu như hệ thống trên xe có xảy ra bất kỳ vấn đề gì thì tôi có thể cứu cô, tránh khỏi chuyện cả hai chúng ta đều mất mạng.”
Hứa Nhược Phi: “Anh không thể nói dễ nghe một chút sao.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!