Lê Đình Nam nói xong những lời này rồi nhìn thoáng qua người phụ nữ đang ngẩn người, sau đó rời khỏi nhà trọ.
Hứa Nhược Phi đứng trong phòng khách, nghe được trước cửa vang lên tiếng động thì chậm rãi hồi thần lại.
“Mẹ ơi, vừa rồi là bố ạ?” Hứa Đình Phong đẩy cửa ra, cậu nhóc đi đến phòng khách nhìn theo tầm mắt của Hứa Nhược Phi, sau đó nhìn sang gương mặt ửng hồng của Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi như vừa tỉnh mộng, cô quanh co mà “ừ” một tiếng, sau đó đưa tay che trán mình lại: “Sao con tỉnh rồi?”
Hứa Đình Phong bình tĩnh nói: “Vừa rồi giọng của bố đã đánh thức con, chẳng may bố nhìn thấy con với Nhược Hy thì đã không ổn sao?”
Giấc ngủ của Hứa Đình Phong rất nông, nghe thấy tiếng có người dùng thẻ ra vào về nhà thì đi xuống giường đến bên cạnh cửa.
Ngược lại, giấc ngủ của Hứa Nhược Hy lại rất sâu. Cậu nhóc tiến đến cạnh cửa, nghe được tiếng nói chuyện của Hứa Nhược Phi và Lệ Đình Nam thì lập tức nhíu mày lại, trong đầu bắt đầu cân nhắc nếu như bị Lệ Đình Nam phát hiện thì phải giải thích như thế nào.
Nhưng tiếng bước chân người đàn ông đó cách phòng ngủ của cậu càng ngày càng xa, xem ra là đã rời đi rồi, Hứa Đình Phong thở phào nhẹ nhõm. Cậu nhóc bật máy tính lên, thông qua camera của nhà trọ xác định Lệ Đình Nam thật sự rời đi thì mới đẩy cửa phòng ra.
Nghĩ đến chuyện xảy ra vừa rồi, Hứa Đình Phong thở dài: “Mẹ ơi, nếu mẹ có cảm tình với bố thì phải cân nhắc thật kỹ xem nếu như tụi con bị bố phát hiện thì mẹ phải giải thích như thế nào.”
Mồ hôi toát ra sau lưng của Hứa Nhược Phi còn chưa biến mất, lời nói của Hứa Đình Phong cũng chính là nguyên nhân mà cô lo sợ. Đưa Lệ Đình Nam về nhà quá nguy hiểm, Hứa Nhược Phi trấn an Hứa Đình Phong xong thì đi vào phòng bếp nấu một bình trà giải rượu.
Cô bưng trà nóng tựa vào tủ lạnh, lẳng lặng uống. Đầu còn hơi đau, những lời mà Lệ Đình Nam nói vẫn còn quanh quẩn bên tai. Nếu như hôm nay cô uống say mà không gặp được anh thì không biết lúc này sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Người mà cô có thể dựa vào ở Lâm Xuyên chỉ có mình mình, không như ở nước ngoài, vệ sĩ nhà họ Tô sẽ âm thầm từng giây từng phút bảo vệ an toàn cho cô.
Hứa Nhược Phi uống xong trà giải rượu thì đến phòng tắm rửa mặt bằng nước lạnh, sau đó trở lại phòng sách tiếp tục đọc một chồng văn bản tài liệu thâu đêm.
Sau khi xem được một phần tư, cô cảm thấy phiền lòng. Hứa Nhược Phi buông văn bản tài liệu trong tay xuống, cầm lấy điện thoại, nhớ đến chuyện tối nay rồi gửi một tin nhắn cho người đàn ông kia.
“Cảm ơn anh tối nay đã đưa tôi về.”
Sau khi đặt điện thoại di động xuống thì Hứa Nhược Phi đến phòng bếp rót cho mình một ly cà phê, sau đó trở lại phòng sách tiếp tục xem văn bản tải liệu.
Xem đến tận hôm sau, trời tờ mờ sáng, Hứa Nhược Phi ngáp một cái rồi đến phòng tắm rửa mặt. Sau khi nấu xong bữa sáng cũng đã tốn gần cả buổi, cô gọi Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy rời giường ăn sáng.
“Mẹ ơi, đêm qua mẹ không nghỉ ngơi sao?” Hứa Nhược Hy nhìn chằm chằm quầng thâm dưới mắt của Hứa Nhược Phi, không khỏi hỏi.
Hứa Nhược Phi gật đầu: “Hai ngày nay mẹ hơi bận rộn, đôi khi sẽ quên nấu cơm nên tụi con nhớ gọi đồ ăn bên ngoài nhé, hoặc nhắc mẹ một tiếng, biết không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!