Cô cắn một miếng, ngon lành nhiều nước, không hổ là cửa hàng lâu đời nhiều năm ở ngõ tắt tại phố tài chính. Hứa Nhược Phi ăn uống say sưa, bỗng nhiên phát hiện chỉ có một mình mình đang ăn.
Cô đặt chén đũa xuống, nhìn về phía người đàn ông ngồi đối diện, đúng là Lệ Đình Nam không hề đụng tới, rõ ràng anh coi thường gian hàng thức ăn kiểu này. Anh nhíu mày thật chặt như thể chỉ cần ăn bàn đồ nướng này xong, hôm sau sẽ nhập viện vì bệnh.
Mà Lệ Đình Nam cũng nói như vậy.
Anh im lặng nhìn Hứa Nhược Phi ăn ngấu nghiến, bình tĩnh nói: “Chọn nguyên liệu không tốt để nướng, càng dễ mắc chứng ung thư thực quản.”
Hứa Nhược Phi: “…”
Cô im lặng, cầm một đôi đũa sạch gỡ thịt dê trên xâu đồ nướng xuống, sau đó hơi rướn người nhét thịt dê thơm lừng vào miệng người đàn ông kia.
Lần này đến lượt Lệ Đình Nam im lặng.
Con người đen kịt của anh co rút cực nhanh, gần như anh là cắn thịt dê trên đũa vào miệng, rồi nuốt xuống theo bản năng.
Hứa Nhược Phi nháy mắt trêu ghẹo anh: “Anh thấy sao?”
Sau một phút, rốt cuộc Lệ Đình Nam mới ấp úng hé miệng nói: “… Cũng không tệ lắm.”
Suýt thì cô cười ra nước mắt.
Ai mà nghĩ đến Lệ Đình Nam nghiêm cẩn thận trọng, bình thường chỉ ra vào nhà hàng Michelin lại khen ngợi quán đồ nướng bên đường!
Cuối cùng Lệ Đình Nam không đụng đến nội tạng động vật. Hứa Nhược Phi cười hì hì nhìn xiên nướng trước mặt người đàn ông này, không vạch trần anh. Ban đầu anh đã nói là không ăn, cuối cùng cũng ăn nhiều đấy thôi, hơn nữa còn gọi thêm không ít.
Hứa Nhược Phi vẫy vẫy tay, bảo cậu phục vụ lấy thêm một chai bia tươi ướp lạnh.
“Cô còn uống à?” Lệ Đình Nam nhướng mày.
Mây đỏ trên mặt Hứa Nhược Phi càng lúc càng đậm, rõ ràng cô đã say rồi.
“Lát nữa cô còn về được không?” Anh hỏi.
Hứa Nhược Phi chớp chớp mắt, mơ màng xua tay với anh: “Không sao đâu, anh yên tâm đi tổng giám đốc Lệ, tôi rất quen thuộc khu này, sẽ không lạc đâu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!