Trong mắt bà Lệ, một phụ nữ có quá nhiều bản lĩnh thì chắc chắn không thể thoát khỏi quan hệ với người đàn ông đứng đằng sau cô ta.
Cộng thêm dáng vẻ phong tình vạn chủng của Hứa Nhược Phi lúc cô nói chuyện với bà ta, bà Lệ càng tin chắc rằng cô bẩm sinh đã là một người phụ nữ lẳng lơ dễ thay lòng đổi dạ.
Nếu loại phụ nữ này có thể bước vào nhà họ Lệ thì nhà họ Lệ sẽ loạn mất.
Đến lúc đó ngay cả người thừa kế của nhà họ Lệ cũng không biết là nghiệt chủng của người đàn ông nào ngoài kia.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, bà Lệ dặn dò thư ký của mình: “Trước tiên đừng nói chuyện này cho bà cụ biết.”
Thư ký gật đầu.
“Ngoài ra, phái người đi điều tra quan hệ giữa Anna với nhà họ Tô và gia tộc Thomas, xem xem cô ta có quan hệ với người đàn ông nào của hai gia tộc đó không.”
Bà ta không tin, sao Anna có thể không dựa vào việc bán mình để lôi kéo hai gia tộc lớn này giúp cô cung cấp hương liệu chứ.
Sau khi nhận được chỉ thị của bà Lệ, thư ký lập tức đi làm ngay.
Hôm nay tâm tình tốt đẹp của bà Lệ cũng không còn nữa, bà ta cũng lười đi trêu mèo cưng, cầm điện thoại lên chuẩn bị gọi điện cho Lệ Đình Nam, nhưng sau cùng lại không ấn nút gọi.
Lần trước vì chuyện của Anna mà Lệ Đình Nam nói năng lạnh lùng với mình, bà ta vẫn còn nhớ rõ.
Ánh mắt bà Lệ dần trở nên lạnh lẽo, để duy trì thân phận và địa vị hiện tại của mình, bà ta phải dựa hết vào con trai.
Bà Lệ suy nghĩ một lúc rồi ấn số gọi điện cho Hứa Nhược Mộng.
Lúc nhận được cuộc gọi, Hứa Nhược Mộng vừa mừng vừa lo, có vẻ như cô ta chưa bao giờ nghĩ bà Lệ sẽ gọi điện cho mình vào lúc này.
Hứa Nhược Mộng vội vàng đổi sang giọng điệu ngọt ngào dịu dàng, nói: “Cháu chào dì Lệ ạ.”
Bà Lệ lạnh lùng “ừm” một tiếng, sau đó bắt đầu oán trách: “Nhược Mộng, gần đây có phải là quan hệ của cháu với Đình Nam không tốt lắm đúng không? Sao dì lại nghe nói dạo gần đây nó qua lại khá gần gũi với người đó nhỉ?”
Trong lời nói của bà ta đã bộc lộ sự trách móc.
Bàn tay cầm điện thoại của Hứa Nhược Mộng hơi siết chặt lại, sắc mặt cô ta càng lúc càng trở nên u ám.
Cô ta lập tức nghe ra bà Lệ đang có ý trách móc mình, ngay cả một người đàn ông cũng không quản nổi. Nhưng giọng nói của cô ta vẫn duy trì sự ngọt ngào êm ái: “Gần đây công việc của Đình Nam quá bận nên bọn cháu cũng không liên lạc với nhau nhiều ạ. Dì Lệ à, xảy ra chuyện gì vậy?”
Bà Lệ cười khẩy, nói một cách thẳng thừng: “Mẹ cháu cũng không dạy cho cháu biết phải làm thế nào để trói chặt một người đàn ông ở bên cạnh mình sao? Dì gọi điện là để nhắc nhở cháu, nếu cháu không muốn sau khi kết hôn phải đối phó với những người phụ nữ khác thì cháu hãy nhanh chóng khiến trái tim của Đình Nam quay về bên cháu đi.”
Bà Lệ nói xong cũng lười phí lời với Hứa Nhược Mộng, cúp điện thoại ngay và luôn.
Sắc mặt Hứa Nhược Mộng hết xanh lại đỏ.
Những lời bà Lệ vừa nói đã tát thẳng vào mặt cô ta một cách không hề thương tiếc.
Bà ta nói vậy chẳng khác nào nói thân là một người phụ nữ mà ngay cả người đàn ông tương lai của mình, cô ta cũng không giữ được.
Bà Lệ luôn đối xử tốt với Hứa Nhược Mộng, chưa bao giờ nói với cô ta những lời khó nghe như vậy.
Hứa Nhược Mộng không nhịn được nữa, lập tức ném điện thoại của mình lên tường.
Điện thoại đập vào tường, màn hình lập tức vỡ nát thành bốn năm mảnh.
Đinh đinh đinh đinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!