Lý do rất đơn giản, sau khi Lệ Đình Nam nghe nói có rất nhiều phương tiện truyền thông muốn phỏng vấn Hứa Nhược Phi, anh chỉ hỏi cô một câu: “Cô muốn giới truyền thông phỏng vấn mình không?”
Hứa Nhược Phi lắc đầu đáp: “Không muốn.”
Cô đâu phải là minh tinh, tại sao lại phải xuất đầu lộ diện.
Lệ Đình Nam ngước mắt lên nhìn trưởng phòng tiêu thụ - người đến báo cáo về việc xin phép anh cho Hứa Nhược Phi tham gia phối hợp với cánh truyền thông, đôi môi mỏng khẽ mở, nói: “Nghe thấy chưa?”
Trưởng phòng tiêu thụ suýt chút nữa đã bật khóc.
Đúng là anh ta đã nghe thấy, tổng giám đốc Lệ làm như vậy là đang đặt Anna trong lòng bàn tay để cưng chiều, chuyện gì cũng nghe theo lời bà cô này.
Nếu Anna chịu nhận lời phỏng vấn, sau đó phối hợp tiếp thị sản phẩm sẽ kiếm được một món tiền lớn.
Ai ngờ bà cô này lại không đồng ý, tổng giám đốc Lệ thì hay rồi, cô không đồng ý là anh cũng để mặc cho cô làm theo ý mình luôn.
Trưởng phòng tiêu thụ khóc không ra nước mắt rời khỏi phòng làm việc của Lệ Đình Nam.
Anh ta chưa bao giờ thấy tổng giám đốc Lệ lại có thể suy nghĩ cho nhân viên của mình như vậy.
Tin tức nước hoa của Hứa Nhược Phi bán rất chạy không chỉ truyền đến tai Hứa Nhược Mộng và tập đoàn Hứa thị mà còn truyền đến tai bà Lệ.
Bà ta đang ôm chú mèo Ba Tư mà mình nuôi trong lòng, nghe thư ký báo cáo: “Bà chủ, doanh số bán nước hoa chủ lực của công ty trong quý này sợ là có thể được coi là thống trị ngành công nghiệp nước hoa của Lâm Xuyên.”
Tay bà Lệ không ngừng vuốt ve chú mèo, kiên nhẫn âu yếm mèo cưng của mình, lơ đãng hỏi: “Ồ? Đó là nước hoa của người điều chế nước hoa kia phải không? Từ lúc nào mà công ty chúng ta lại có một người điều chế nước hoa lợi hại như vậy, sao tôi không biết nhỉ?”
“Là Anna ạ.”
Bàn tay đang vuốt ve chú mèo của bà ta vô tình trở nên nặng hơn.
“Meow.” Chú mèo Ba Tư bị đau kêu lên một tiếng, móng vuốt cào vào mu bàn tay của bà ta rồi nhảy ra khỏi người bà Lệ.
Bà Lệ không thèm chú ý đến vết mèo cào trên mu bàn tay của mình.
“Anna? Haha, nếu là cô ta thì có quỷ mới biết Đình Nam đã ở sau lưng giúp đỡ cô ta nhiều như nào.” Bà ta nói lời châm chọc, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên một tia khó chịu.
Bà ta nhớ rất rõ ngày hôm đó Anna đã nói chuyện với mình như thế nào.
Dù loại phụ nữ đó có bản lĩnh lớn đến mức nào cũng đừng mong có thể bước được vào cửa nhà họ Lệ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!