Bên trong phòng nghỉ.
Hứa Nhược Phi khoát một chiếc áo khoác màu nhạt, mái tóc dài màu đen tết thành đuôi ngựa, vài sợi tóc rối buông xuống bên tai.
Hộp cơm trên bàn đã trống rỗng rồi, bên cạnh còn đang đặt một cái cốc.
Hứa Nhược Phi dựa vào ghế, trong tay đang cầm kịch bản, cô cẩn thận đọc, thỉnh thoảng lại cầm cốc lên uống một hụm, lại hết sức chăm chú nhìn vào.
Tập đoàn Lệ Thị nước hoa mùa này chính là lấy chủ đề nước hoa "Mối tình đầu" mà Hứa Nhược Phi điều chế.
Điều chế trước giữ sau chủ yếu chính là hoa huệ, đinh hương và cam quýt.
Quay chụp quảng cáo để phù hợp với chủ đề mối tình đầu, cảnh được bố trí rất có cảm giác niên đại, thậm chí ngay đến cả quần áo cho Hứa Nhược Phi cũng đều là đồng phục học sinh.
Hứa Nhược Phi nhìn bộ quần áo thể thao màu xanh lam trên người mình, khẽ nở nụ cười.
Đây cũng hoài niệm quá đi!
Cửa phòng nghỉ bị bên ngoài đẩy vào, Hứa Nhược Phi theo bản năng mà nhìn về hướng cửa, con mắt thâm thúy của Lệ Đình Nam vừa vặn đối diện với cô.
Hứa Nhược Phi để kịch bản trong tay xuống: "Tổng giám đốc Lệ, sao anh lại đến đây?"
Cô gái đứng dậy, bộ đồ thể dục trên người thể hiện ngay trước mặt của người đàn ông.
Bộ đồ thể dục rộng rãi, ngoài trừ để lộ cái cổ trắng ra thì dường như không lộ ra bất kỳ da thịt nào.
Trên khuôn mặt trắng chỉ trang điểm đồ trang sức đơn giản trang nhã.
Sau gáy là tóc tết buộc đuôi ngựa màu đen, nếu như không phải nhìn qua CV của Hứa Nhược Phi, biết được tuổi thật của cô, Lệ Đình Nam e rằng cho rằng mình thật sự mời một người học sinh cấp ba đến.
Hứa Nhược Phi không nhìn thấy Lý An, có chút kỳ lạ.
"Tổng giám đốc Lệ, trợ lý Lý không đi cùng anh sao?"
Lệ Đình Nam theo thói quen lấy ghế sô pha bên cạnh ngồi xuống, hai chân thon dài vắt chéo vào nhau, lạnh lùng nói: "Cậu ấy ở bên ngoài.
"
Hứa Nhược Phi: "Ồ.
"
Hôm nay là ngày làm việc, Lệ Đình Nam lại gác công việc đến để xem quay quảng cáo.
Hứa Nhược Phi cho dù chưa từng yêu, cũng có thể nhạy bén cảm nhận ra được mục đích của người đàn ông này.
Cô đi đến đối diện ghế sô pha, hai tay chống trên ghế sô pha, nửa người hơi nghiêng về phía trước, miệng còn cười: "Tổng giám đốc lệ, công việc bận như vậy, còn muốn đến thăm tôi?"
Lệ Đình Nam hơi chếch liếc nhìn Hứa Nhược Phi đang cảm giác bản thân mình tốt đẹp, khóe môi khẽ giật nhẹ.
Hai tay gấp lại nâng lên, nhẹ nhàng gõ vào mép ghế sô pha.
"Đây là tác phẩm đầu tiên của cô từ khi vào công ty chính thức đưa ra thị trường, nếu như sản lượng tiêu thụ không tốt, sẽ ảnh hưởng đến tiền lương một năm của cô.
" Lệ Đình Nam bình thản nói.
Hứa Nhược Phi đáy lòng nhẹ hàng khẽ "Hô" một tiếng.
Nói một đằng làm một nẻo.
Ngay khi mà Hứa Nhược Phi muốn nói lại một câu, giọng nói của Trương Tuấn Thành liền xen vào: "Anna à, có chuyện này quên thông báo với cô, vừa nãy nói chuyện với người mẫu nam, tình tiết hôn đó vẫn muốn thêm vào! Ôi chao, Tổng giám đốc Lệ thì ra anh đã ở phòng nghỉ ngơi rồi hả?"
Lệ Đình Nam nhíu mày lại, giọng nói so với vừa nãy thấp xuống hai độ: "Tình tiết hôn môi?"
Anh làm sao không biết quay quảng cáo nước hoa còn cần phải tình tiết hôn môi chứ?
Trương Tuấn Thành vỗ vào gáy của mình, anh ta vừa nãy chỉ muốn cùng người phụ nữ nói chuyện quay quảng cáo, liền đem Lệ Đình Nam ném ra sau đầu.
Căn cứ theo suy đoán của đạo diễn Trương, người phụ nữ tuyệt đối có một chân với Lệ Đình Nam.
Tuy rằng nói trong giới nhà giàu đám con cháu giàu có chơi gái là chuyện bình thường, giống như hiếm khi có tin tức bên lề của Lệ Đình Nam sau khi tiếp quản công ty truyền ra ngoài.
Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến
Không truyền tin tức bên lề không có nghĩa là công có, nhưng ngộ nhớ Lệ Đình Nam lại có lòng với Anna, anh ta đưa ra để Anna với người đàn ông khác hôn môi không phải là hỏng chuyện rồi sao!
Lệ Đình Nam lại là đại kim chủ của anh ta!
"Tổng giám đốc Lệ, anh tuyệt đối đừng hiểu lầm.
" Trương Tuấn Thành mặt cười rạng rỡ, giải thích với Lệ Đình Nam: "Nói là hôn môi, chỉ là mượn góc quay mà thôi, sẽ không thật sự hôn đâu! Huống hồ tôi cũng không phải không biết tình huống của anh với cô Anna.
"
"Trương Tuấn Thành, anh dường như có hiểu lầm gì rồi.
" Lệ Đình Nam giọng nói lạnh lùng, đáy mắt dần dần sâu lại.
Anh chậm rãi nhìn Hứa Nhược Phi sau đó đứng dậy rời đi, để lại Trương Tuấn Thành với gương mặt đầy căng thẳng không biết làm sao để cứu vãn.
Đợi đã, anh ta hiểu lầm cái gì?.