Chương 114
Tất cả mọi người biết Trần Tiểu Nhiễm là nhà điều chế nước hoa chỉ đứng sau Hứa Nhược Mộng tại Lâm Xuyên, rốt cuộc là cô ta đã làm cái gì mà có thể để tập đoàn Lệ Thị từ bỏ nhà điều chế nước hoa hạng hai tại Lâm Xuyên?
Nhưng điều khiến mọi người càng tò mò chính là người tiếp nhận vị trí của Trần Tiểu Nhiễm, trở thành trưởng bộ phận điều chế nước hoa tại tập đoàn Lệ Thị sẽ là ai.
Ngón tay cứng nhắc của Hứa Nhược Mộng hoạt động, mỗi khi xem thêm một tin thì đôi mắt của cô ta càng thêm lạnh băng thêm một phần Nhìn đến cuối cùng, cô ta ném máy tính bảng sang một bên.
Tiếp nhận vị trí của Trần Tiểu Nhiễm còn có thể có ai, còn không phải là Anna sao!
Tập đoàn Lệ Thị ngoại trừ Anna ra còn có ai có thể tiếp nhận vị trí của Trân Tiểu Nhiễm.
Hứa Nhược Mộng căm giận cắn chặt môi dưới của mình.
Danh hiệu đệ nhất nhà điều chế nước hoa tại Lâm Xuyên của cô ta cũng không phải đồ thật, chẳng qua chỉ là đi trộm thôi.
Lọ nước hoa thật sự của Trần Tiểu Nhiễm Hứa Nhược Mộng vô cùng rõ ràng, nó ở trên tay cô ta.
Tập đoàn Lệ Thị nếu muốn khai trừ Trần Tiểu Nhiễm, vậy thì tất nhiên sẽ bắt đầu dùng Hứa Nhược Mộng.
Hứa Nhược Mộng nghĩ đến đây, đáy mắt lóe qua vẻ rét lạnh.
Cô ta cầm di động, sau khi suy nghĩ một hồi vẫn là gọi một dãy số.
“Quy tắc cũ, nói cho tôi hiện tại trưởng bộ phận tại tập đoàn Lệ Thị là ai Vài phút sau, người nọ nói: “Có lẽ là Anna.”
“Được, vẫn là dựa theo quy tắc trước kia, ba tỷ rưỡi lát nữa sẽ chuyển vào tài khoản của anh”
Hứa Nhược Mộng cúp điện thoại, không cam lòng ném điện thoại lên giường.
Cô ta là vị hôn thê của Lệ Đình Nam, nhiều nói với Lệ Đình Nam răng cô ta nhất định có thể đảm nhiệm chức vụ trưởng bộ phận điều chế nước hoa tại tập đoàn Lệ Thị, đều bị người đàn ông lấy các đủ mọi lý do để từ chối.
Cho dù kỹ năng của Anna cao tới đây, một người không có tư lịch và bối cảnh, dựa vào cái gì mới vừa tiến vào công ty là có thể trở thành trưởng bộ phận điều chế nước hoa?
Đêm khuya, Hứa Nhược Mộng hiếm khi đi ngủ trễ, cô ta vẫn luôn ngồi trong phòng khách đợi người.
Người hầu khuyên không biết bao nhiêu lân, Hứa Nhược Mộng cũng không nghe.
Người hầu trong biệt thự nhà họ Lệ liên tục thở dài, cũng không biết cô Hứa và cậu chủ lại cãi nhau về chuyện gì nữa.
Hứa Nhược Mộng quấn chặt áo khoác trên người, cô ta không thể nhẫn nại nữa, dứt khoát chạy đến bên gara đợi.
Nhìn thấy chiếc xe Bentley màu đen quen thuộc, trong mắt Hứa Nhược Mộng hiện lên tia sáng.
Người bên trong xe hình như không thấy cô ta lái xe tiến vào gara.
Chờ đến lúc Lệ Đình Nam rời đi gara mới nhìn thấy Hứa Nhược Mộng vẫn luôn đợi ở cạnh gara.
Đôi mày lạnh lùng hơi nhíu lại, ngữ khí lạnh băng.
“Gô ở chỗ này làm cái gì?”
Nói xong thì anh đút chìa khóa vào túi đi về biệt thự.