Nguyễn Dật Quân đỡ cô ta vào quầy lễ tân, tất nhiên hắn sẽ không đưa cô ta lên phòng nghỉ.
Thấy hắn quay người đi về, bà Đỗ cắn môi nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của hắn cho đến khi khuất khỏi tầm mắt, cô ta mới quay người lại, thuê một căn phòng và trả trước tiền phòng trong một tháng.
Mấy ngày sau, cô ta lấy được số điện thoại của Nguyễn Dật Quân thông qua người bên phía quân đội, tất nhiên được như vậy cũng bởi vì cô ta có thân phận đặc thù, người bình thường không thể nào làm được như thế.
Cô ta nhắn tin cảm ơn Nguyễn Dật Quân đã giúp mình ngày hôm ấy, sau đó hẹn hắn gặp mặt ở tầng một khách sạn. Tất nhiên Nguyễn Dật Quân sẽ không đi, nhưng mấy ngày sau cô ấy lại dùng lý do có liên quan tới một cái quyết sách của Tham mưu trưởng Đỗ để hẹn gặp mặt, lúc này Nguyễn Dật Quân mới biết cô ta là vợ của Đỗ Tử Nhân. Hắn cảm thấy đến gặp một lần cũng không sao nên đồng ý.
Ngay từ đầu Nguyễn Dật Quân đã không nghĩ đến phương diện kia vì bà Đỗ hơn hắn khá nhiều tuổi, hơn nữa cô ta lại là vợ của Tham mưu trưởng Đỗ nên hắn nghĩ, đây phải chăng là kế hoạch của Đỗ Tử Nhân. Trong lòng hắn hơi khinh thường, cảm thấy mình sẽ không bị mắc lừa, hay cứ đi xem thử vợ chồng nhà kia muốn giở trò quỷ gì.
Kết quả, bà Đỗ cho Nguyễn Dật Quân biết nội dung mà Đỗ Tử Nhân chuẩn bị trình bày trong hội nghị bàn quyết sách sắp tới, cô ta còn giúp hắn một tay. Hai ngày sau, tại buổi hội nghị, nhờ có sự chuẩn bị từ trước mà Nguyễn Dật Quân nói cho Đỗ Tử Nhân đỏ mặt tía tai, không phản bác được.
Nguyễn Dật Quân cũng đoán rằng hai vợ chồng nhà kia cố tình tạo ra sơ hở, và bà Đỗ này đang dụ hắn vào tròng, hắn đương nhiên rất sẵn lòng phối hợp. Hắn dự tính lần này đập Đỗ Tử Nhân một vố đau, nhưng vẫn sẽ biểu hiện tốt một chút, sau đó rời khỏi cái vòng luẩn quẩn ở thủ đô và làm vài việc không khiến người khác chú ý. Nguyễn Dật Quân ở thủ đô luôn phải kiềm chế chính mình, chẳng mấy khi có cơ hội được thả phanh thế này khiến hắn không cầm lòng được mà hãm vào.
Cứ như vậy, thỉnh thoảng hắn và bà Đỗ lại gặp nhau một lần, nhưng thân phận của hai người không thích hợp gặp công khai nên cả hai đến căn phòng mà bà Đỗ đã thuê kia.
Hắn tự tin với sự cẩn thận của mình sẽ không bị người khác phát hiện, nhưng lại không nghĩ đến chuyện cô nam quả nữ gặp nhau ở trong phòng nhiều lần như vậy càng khiến bà Đỗ ngày càng say đắm hắn.
Đến khi tin đồn lan ra, Nguyễn Dật Quân mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Hệ thống Tiểu Nhất nói cho Tề Tiểu Tô biết mấy ngày nay bà Đỗ ăn không ngon ngủ không yên, làm Tề Tiểu Tô thấy buồn cười.
Phụ nữ có thể vẫn luôn giữ trái tim thiếu nữ, muốn được yêu, nhưng luôn phải cân nhắc xem, mình còn có thể yêu đương nữa không. Thực sự muốn tìm, cũng phải tìm người đáng tin cậy một chút, nếu không cứ rời xa trước đã rồi tìm tiếp. Bà Đỗ dễ dàng bị một anh chàng quân nhân đẹp trai quyến rũ, rơi thẳng vào bể tình như một cô thiếu nữ mới lớn thế này, thì chỉ có thể gọi là “mê trai” mà thôi.
“Đỗ Tử Nhân biết tin này rồi nhỉ?”
Thực ra, Nguyễn Dật Quân đã rất cẩn thận, bà Đỗ cũng vậy, nhưng bọn họ không ngờ tới việc Tề Tiểu Tô ra tay ở phía sau.
Cô đã sắp xếp hết kế hoạch này, sao có thể để cho bọn họ sống yên ổn được?
Cho nên những tin tức này đều được Hệ thống Tiểu Nhất của cô tung lên mạng.
Nguyễn Dật Quân dù có cẩn thận hơn nữa cũng không thể nào thoát khỏi “con mắt” có thể xâm nhập được vào tất cả các máy giám sát của Tiểu Nhất.
“Hắn đã biết tin rồi, khả năng hôm nay vợ chồng họ sẽ cãi nhau to.”
“Cậu nói xem, hai người họ có thể ly hôn hay không?”
“Ly hôn không dễ đâu.”
Với thân phận của Đỗ Tử Nhân đâu thể tùy tiện ly hôn, vả lại hắn cũng không gánh nổi hậu quả này. Nếu thực sự ly hôn chẳng phải đã thừa nhận hắn bị vợ cắm sừng rồi sao?
Chẳng những không thể ly hôn, hắn còn phải tỏ ra đang rất thắm thiết với vợ mình nữa.