Ba người Phó gia không hiểu đi ra ngoài mới trong vòng vài tiếng ngắn ngủi đến cùng là xảy ra chuyện gì, thế mà lại khiến A Bảo nhà bọn họ đột nhiêu thay đổi chủ ý. Nói muốn cùng Trịnh Cảnh Đồng kết hôn đã rất khiến người ta kinh sợ, lại còn là cười nói, bọn họ một chút liền có thể nhìn ra, tâm tình A Bảo vô cùng tốt! Khẳng định không phải giả bộ, A Bảo nhà bọn họ không diễn xuất được, cậu nói dối nhất định không có bản lĩnh!
“… A Bảo?” Phó Trạch Văn cảm giác trạng thái của em trai mình không đúng lắm, nó không phải là ghét Trịnh Cảnh Đồng nhất sao, sao lại đột nhiên nói muốn cùng Trịnh Cảnh Đồng kết hôn.
Đây là uống lộn thuốc?
Hứa Dung kéo tay Phó A Bảo tới ghế sô pha ngồi, Phó Minh và Phó Trạch Văn ngồi đối diện, bọn họ hoàn toàn không hiểu đến cùng là xảy ra chuyện gì, phải hảo hảo hỏi.
“A Bảo con làm sao, sao lại đột nhiên nói muốn kết hôn, con không phải không thích Cảnh Đồng sao?” Hứa Dung kỳ quái nói.
Tay phải Phó A Bảo nắm lại để ở trước ngực, ngẩng đầu lên hướng trần nhà nhìn, một bộ dáng vẻ đã tính trước mọi việc: “Con đã quyết định, con muốn cùng Trịnh Cảnh Đồng kết hôn, sau đó đem tất cả tài sản của y đoạt lại cho bảo bảo trong bụng con!”
Để y ăn ngon mặc đẹp! Để y bỏ mình cưới vợ sinh con! Để y đắc ý!
Hừ! Đừng có mà tưởng tượng!
Cái gì? Ba người còn lại của Phó gia hắc tuyến mà nhìn Phó A Bảo, đứa nhỏ này đang nói gì đấy?
“A Bảo, nhà chúng ta không thiếu tiền, một đứa nhỏ nuôi thế nào cũng nuôi nổi.” Hứa Dung trong lòng nói nhà chúng ta không phá sản a, con mơ ước gia sản của người khác làm gì.
“Mẹ.” Phó A Bảo nghe xong phi thường cảm động, y nắm chặt đôi tay của lão mẹ mình thâm tình nói, “Nhưng xài tiền của nhà mình con đau lòng.”
Đau lòng cái quỷ ngươi a! Ba người đều có chút buốt răng, con trước đây lúc dùng tiền cho tới bây giờ chưa từng nói lời này.
“Nhưng xài tiền của Trịnh Cảnh Đồng không giống.” Phó A Bảo vui rạo rực nói, “Y khi dễ con, con làm sao cũng phải tìm lại bãi về, con muốn cùng y kết hôn, đến ở nhà y, xài tiền của y, hành hạ y! Sai khiến y! Dạy dỗ y!”
Ba người đều một mặt ngốc trệ nhìn Phó A Bảo.
Phó A Bảo tiếp tục vui rạo rực nói: “Xong con còn muốn đem tất cả tài sản của y đều đoạt tới cho bảo bảo trong bụng con! Không phải vậy y và người khác kết hôn liền tiện nghi cho người khác, bảo bảo trong bụng con ăn nhiều thiệt thòi a!”
Ba người nhìn Phó A Bảo thật lâu không thể nói, cuối cùng dưới ánh mắt tha thiết của Phó A Bảo Phó Trạch Văn mở miệng nói: “Cái này ai dạy em?” Hắn dám dùng nhân cách của bản thân mà đảm bảo, chủ ý tuyệt bích này không phải em trai hắn nghĩ ra được!
“Em… Em…” Phó A Bảo trong lòng nói lão ca mình sao thông minh như vậy, liếc mắt là đã nhìn ra ý kiến này không phải mình nghĩ ra được, thế nhưng thỉnh thoảng mình cũng muốn biểu hiện một chút mà, Phó A Bảo liền cà lăm lập tức ưỡn ngực kiêu ngạo nói, “Là em tự mình nghĩ ra!”
Sau đó vẻ mặt cầu xin khích lệ.
Ba người: “…” Xem ra thật là có người ra chủ ý cho nó.
Phó Trạch Văn đỡ trán: “Có phải Lưu Việt ra chủ ý cho em?” Hắn không nghĩ ra còn có khả năng nào khác, Lưu Việt là người của Trịnh gia, hắn kích động A Bảo độ khả thi lớn vô cùng, xem ra Trịnh Cảnh Đồng lúc tặng người tới đều là làm chuẩn bị a.
“Ách…” Phó A Bảo mắc nghẹn, trong lòng nói lão ca anh cũng quá thông minh, thế này mà cũng có thể đoán được.
“Anh không đồng ý, em không thích Cảnh Đồng thì cùng y kết hôn làm gì, y khi dễ em như vậy, em còn muốn cùng y kết hôn, em đang ở đây muốn làm cái gì a? Lưu Việt là người của Trịnh gia, hắn nhất định là lừa gạt em, em đừng bị hắn lừa gạt đi.” Phó Trạch Văn đẩy kính mắt một cái, hắn là phái kiên quyết phản đối, em trai đáng yêu của hắn không thể rơi vào trong tay Trịnh Cảnh Đồng kia!
“Ca!” Phó A Bảo không nghĩ tới người đầu tiên phản đối lại là lão ca bình thường vẫn theo mình chơi game, phồng miệng khỏi nói nhiều thương tâm thế nào, “Chính là em không thích y mới cùng y kết hôn ni!” Em là đi hành hạ hắn thuận tiện tranh gia sản!
“A Bảo a.” Hứa Dung lôi kéo tay Phó A Bảo vẻ mặt ưu sầu, con trai động cơ kết hôn này không đúng a! “Kết hôn là đại sự cả đời, con là muốn cùng Cảnh Đồng sống hết đời, con nếu như không thích y, đây không phải là làm ủy khuất bản thân sao, khẳng định là sống không vui.”
Phó A Bảo kỳ quái: “Con sao lại ủy khuất chính mình, con là đi hành hạ Trịnh Cảnh Đồng, con còn muốn đoạt gia sản ni, thế nào cũng đều là con có ưu thế a! Con sao lại ủy khuất, con khẳng định phải khiến Trịnh Cảnh Đồng ủy khuất a! Nếu y cùng người khác kết hôn đem tài sản cho con của người khác con mới ủy khuất ni! Yên tâm đi, con khẳng định vui vẻ, nhìn thấy Trịnh Cảnh Đồng sống không yên, con liền vui vẻ!”
Ba người đỡ trán, đàn gảy tai trâu gần như chính là cái cảm giác này, tâm hảo mệt.
Có điều tuy rằng nói với Phó A Bảo không thông, thế nhưng 3 người vẫn là kiên quyết phản đối đề nghị này, kết hôn sao có thể là trò đùa, kết hôn xuất phát từ loại lý do này, sao có thể hạnh phúc, là viết tiểu thuyết hay là quay phim truyền hình a?
“Con liền muốn cùng y kết hôn mà!” Phó A Bảo nhăn mặt, vẻ mặt ủy khuất, chỉ lát nữa thôi là kim đậu đậu sẽ phải ra đi, dáng dấp kia khỏi nói là biết bao đáng thương rồi.
Phó Trạch Văn tàn nhẫn quyết tâm nói, “Khóc cũng vô dụng, không được là không được!” Ngày xưa Phó A Bảo chỉ cần lộ ra cái vẻ mặt này, hắn đều sẽ thỏa hiệp, hôm nay dùng chiêu này cũng mặc kệ, không được là không được, chuyện như vậy cũng không thể thỏa hiệp.
“Nghe anh con đi, nó là vì muốn tốt cho con.” Phó Minh có chút đau đầu, ông thật sự không biết nên khuyên thế nào, mạch não của con trai nhỏ rõ ràng không giống những người khác, nói đạo lý căn bản không thông a.
“Hừ! Con trước tiên đã gọi điện cho Trịnh gia, bọn họ lập tức sẽ liền tới!” Phó A Bảo thở hô hô nghiêng đầu đi, trong lòng nói mình thật thông minh, trước tiên đem người gọi tới rồi nói.
“Em lấy số điện thoại nhà họ ở đâu?” Phó Trạch Văn mới vừa hỏi liền tự mình nghĩ ra đáp án, hắn đỡ trán, là Lưu Việt, nhất định là Lưu Việt cho số điện thoại, nhân viên Trịnh Cảnh Đồng phái tới xúi giục này thật đúng là quá giảo hoạt! Khó lòng phòng bị!
“Hắc hắc.” Phó A Bảo cười gượng 2 tiếng.
Nhắc tới tào tháo tào tháo liền tới, Phó A Bảo vừa mới gọi điện thoại nói chuyện, người nhà họ Trịnh đã tới, Trịnh Trí Viễn, Vu Thư, Trịnh Cảnh Đồng, một cũng không thiếu, hơn nữa đều là vẻ mặt vui sướng, chính bọn họ cũng không nghĩ tới, ông trời thế mà đột nhiên đập vỡ đĩa bánh xuống, tư vị này thì khỏi nói.
“Trịnh Cảnh Đồng ngươi thật đúng là dự tính hay lắm a, đưa Lưu Việt tới chăm sóc A Bảo là giả, làm thuyết khách là thật, hiện tại A Bảo bị thuyết phục, ngươi không phải là rất đắc ý a?” Phó Trạch Văn ghé vào bên tai Trịnh Cảnh Đồng thấp giọng hung ác nói, “Ta nhắc nhở ngươi, giở những trò gian này là vô dụng, nhà ta sẽ không đồng ý 2 người kết hôn!”
Trịnh Cảnh Đồng không tức giận chút nào, y cười híp mắt nắm tay Phó Trạch Văn: “Trạch Văn cậu nói cái gì ni, cậu không phải luôn thay A Bảo làm chủ, A Bảo là người trưởng thành rồi, em ấy có chủ ý của mình, cậu phải tin tưởng ánh mắt của em ấy, em ấy chọn cùng tớ kết hôn, vậy khẳng định sẽ không sai, tớ sẽ đối tốt với A Bảo, cậu yên tâm đi.”
Phó Trạch Văn muốn tát cho Trịnh Cảnh Đồng một cái, thực sự là tiểu nhân đắc chí!
Trong chốc lát, trong phòng khách có thế cuộc mới, bốn người Phó gia ngồi một bên, ba người Phó gia ngồi bên kia, bầu không khí khá quái dị, một bên là băng, một bên là hỏa, thực sự là băng hỏa lưỡng trọng thiên a.
“Hai nhà đều quen thuộc như vậy, sau này sẽ kết thông gia, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề.” Vu Thư cười híp mắt nói, “Chúng ta bàn quy trình kết hôn đi, đi đâu kết, mời tiệc khách mời thế nào, rất nhiều việc khác, kết hôn không phải là việc nhỏ, chuyện phải bận tâm còn nhiều hơn, phải hảo hảo tính toán.”
Nói qua bà đẩy ra một cặp văn kiện tới trước mặt người nhà họ Phó, “May là tôi đã sớm chuẩn bị, đây đều là tôi dự định, đều tỉ mỉ viết ni, mọi người nhìn kỹ một chút, xem có chỗ nào không được, mọi người yên tâm, nhà chúng tôi đều nghe nhà các vị, không hài lòng tôi liền đổi, đổi đến khi nào nhà các vị hài lòng mới thôi, tuyệt đối làm thật thỏa đáng!”
Ngoại trừ A Bảo ba người còn lại Phó gia thật sự là nghe không nổi nữa, Phó Trạch Văn đẩy kính mắt một cái mở miệng nói: “Dì, dì đừng phí tâm, A Bảo nhà chúng cháu và Cảnh Đồng không phù hợp, chuyện kết hôn hay là thôi đi.”
Vu Thư trợn mắt lên: “Sao có thể tính toán cả rồi, nhưng vừa nãy A Bảo ở trong điện thoại là chính mồm nói muốn cùng Cảnh Đồng nhà chúng ta kết hôn, dì đều nghe rõ ràng!” Bà nhìn về phía Phó A Bảo, trong lòng nói đứa nhỏ này nhìn qua là thành thật, nhất định sẽ không lừa bà.
Phó A Bảo gật đầu giống như gà con mổ thóc, “Đúng đúng, muốn kết hôn!”