Edit: Na
Sau ngày đó, Bùi Kiểu luôn suy nghĩ về việc làm thế nào để đáp lại tình yêu của Chu Tri Tu.
Chu Tri Tu lại nói cô đừng vội.
Khi nói câu đó anh đang gọt táo, đầu hơi hơi rũ xuống, trên sống mũi là một cặp kính gọng bạc trong có vẻ lạnh lùng và văn nhã.
“Dù sao thì Kiểu Kiểu cũng đã bắt đầu thích anh rồi không phải sao? Về mấy cái khác,” anh cắt một miếng táo đưa đến miệng Bùi Kiểu, bình tĩnh nói “Anh chờ được.”
Bùi Kiểu có ảo giác —— cô là một con mồi, còn anh là một thợ săn rất kiên nhẫn.
Anh đã bày ra thiên la địa võng nên cũng không thèm quan tâm con mồi như cô rơi vào bẫy khi nào.
Bởi vì đó là chuyện không sớm thì muộn mà thôi.
Nhưng quan hệ của bọn họ không chỉ là thợ săn và con mồi —— những thợ săn kia luôn đuổi bắt con mồi, ép lấy giá trị cuối cùng của nó, ăn thịt nó, uống máu nó, lột lông da nó đem đi bán.
Còn Chu Tri Tu thì trăm phương ngàn kế muốn bắt được cô, chỉ để cho cô một tổ ấm.
Tình yêu của anh giống như sự nuôi dưỡng bằng cách thả đi.
Như vậy anh có được xem là người bạn trai lý tưởng không?
Nhìn bên ngoài thì không có ai có thể lý tưởng được so với anh.
Dù nhìn anh có lạnh nhạt và mạnh mẽ như thế nào, chỉ cần thường xuyên tiếp xúc với anh thì sẽ phát hiện, anh rất tôn trọng ý kiến của mọi người, cách anh được nuôi dậy quả thực rất giống với một quý ông người Anh trong phim —— ở đâu có phụ nữ anh ta sẽ không chủ động hút thuốc, trừ phi đối phương gật đầu đồng ý hoặc là tìm đến xin tí lửa.
Sau khi ở bên Chu Tri Tu, cô mới hiểu ra được sức nặng của hai chữ “thiên tài”.《rainbowdangyeu》
Anh không hổ là một thiên tài toàn năng, cái gì cũng có thể làm.
Hiện tại không có lời mời nào phù hợp nên Bùi Kiểu chủ động đi thử vai —— phim điện ảnh, kịch nói, nhạc kịch. Ngay cả đoàn phim đã nhận lời thử vai qua đường bưu điện ở nước ngoài cô cũng đã thử một lần và quay gần 200 video thử vai.
Cô vốn không dám thử vai với đoàn phim ở nước ngoài, vì khả năng nói tiếng Anh của cô rất kém, cô như người câm chỉ biết xem chứ không biết đọc.
May mắn có Chu Tri Tu.
Đó là lần đầu tiên anh thể hiện sự tài năng với cô —— anh biết đến 4 thứ tiếng, nếu không phải anh nhắc nhở cô xém quên mất trừ bỏ tiếng Anh, tiếng Pháp và tiếng Đức ra thì tiếng Nga còn có thể chuyển sang bảng chữ cái Latinh.
Anh một bên xem kịch bản, một bên nói: “Tác giả là người Mỹ gốc Nga. Sau khi cách mạng tháng hai bùng nổ, không ít người Nga ra nước ngoài sống, Paris và Berlin cũng trở hành hai thành phố có nhiều người nước ngoài sống, cho nên tiếng Pháp và tiếng Đức mới hỗn loạn như vậy.
“Còn tại sao lại đem tiếng Nga chuyển đổi sang bảng chữ cái La Tinh thì có thể là liên quan đến chính sách vào thời điểm đó, cũng có khả năng là bởi vì máy tính thời đó không gõ ra được tiếng Nga.”
Nói xong anh đem kịch bản đưa cho cô, cười cười xin lỗi: “Anh chưa học tiếng Nga một cách bài bản nên cũng không nghiên cứu sâu về văn học nước đó, em nghe qua được rồi không cần ghi nhớ ở trong lòng.”
“…….Được” Bùi Kiểu nói.
Dựa theo lời của Chu Tri Tu, cô trở về kiểm tra tư liệu một chút, kết quả phát hiện anh nói không sai.
Ngay cả trong thời đại internet phát triển thì vẫn có người Nga sáng tác bằng chữ Latin, nguyên nhân cũng là liên quan đến chính sách của Xô-Viết, và liên quan đến máy tính thời đó.
Mọi người thường tôn sùng những người có lý trí, quyền lực, học thức sâu rộng, đây đúng là gen trội.
Bùi Kiểu ngưỡng mộ học thức của Chu Tri Tu đồng thời cũng thấy lo lắng.
Cái gì anh cũng biết, liệu anh có cảm thấy cô đặt biệt…… thiếu hiểu biết không?
Không thể hiểu được, sự hiếu học bên trong của Bùi Kiểu bỗng nhiên được khơi dậy một cách mãnh liệt.
Sau khi tốt nghiệp đại học, đây là lần đầu tiên cô có khát vọng được bơi trong đại dương kiến thức.
Với sự trợ giúp của Chu Tri Tu, Bùi Kiểu đã có đủ tư cách tham gia thử vai của đoàn phim nước ngoài.
Bộ phim này dịch sang tiếng Trung tên là 《 Sắc đẹp của người phụ nữ 》, tên tiếng Anh là 《Another Kind of Love》, kể về câu chuyện tình yêu của hai người phụ nữ.
Câu chuyện diễn ra vào thời Victoria, tuy rằng người nắm quyền tối cao là nữ giới nhưng “Nữ” vẫn chịu áp lực, các cô ấy không được phép ra ngoài, chỉ có thể ở trong phòng đợi.
Một số lớn người theo đạo Thiên Chúa giáo cho rằng, cơ thể phụ nữ là tà ác và tội ác, “Tất cả ma thuật đều sinh ra từ dục vọng của cơ thể, còn dục vọng của phụ nữ là vô tận.”
Tại bối cảnh này, nữ chính đã xuất hiện.
Cô ấy rất thông minh, dù cô ấy được giáo dục trong mái ấm nghèo từ khi còn nhỏ nhưng cô ấy có thể viết ra một nét chữ tuyệt đẹp và tinh tế.
Có người nói với cô ấy rằng cô ấy có thể dựa việc viết tiểu thuyết để kiếm tiền.
Cô ấy đã tin điều đó. Không ngờ người mời cô ấy lại là nhà văn chuyên viết về tiểu thuyết sắc tình.
Nhà văn đó đã không có xâm phạm cô ấy, thậm chí còn không coi thường cô ấy. Trời sinh anh ta đã bị bệnh liệt dương, trong cuộc sống luôn giữ khoảng cách với phụ nữ, anh ta viết tiểu thuyết để biểu đạt dục vọng đang kiềm nén trong cơ thể.
Những giá trị của nữ đang bị phá vỡ bởi những cuốn sách này.
Vào ban đêm, cô ấy nhớ lại những gì mình viết vào ban ngày, tay không tự giác được sờ soạng xuống dưới.
Câu văn lạnh lùng biến thành hiện thực rực lửa. Trong bóng tối, dục vọng đang rung động, thở dốc, biến dạng và dần hóa thành một cây gậy bừng bừng sức sống. Cô ấy nhắm hai mắt, cong người lên, giống như giống đang nghênh đón cây gậy vô hình.
Vài phút sau, cô ấy đầm đìa mồ hôi mà ngồi dậy, ngón tay như dính tinh dầu trong suốt trở nên dính ướt, trơn trượt.
Sau đó nhà văn qua đời.
Không biết tại sao nhà văn đó lại đưa bút danh cho cô ấy, để cô ấy tiếp tục viết.
Nhà văn viết các câu chuyện sắc tình dưới góc nhìn của đàn ông. Trong quá trình viết, nữ chính thường xuyên cảm thấy mình như biến thành một người đàn ông, cô ấy không hề có khát vọng bị cắm vào, mà hy vọng mình tiến vào một cái huyệt động ấm áp, ẩm ướt.
Cuối cùng có một ngày, cô ấy được như ý nguyện biến thành “đàn ông”, mang gậy th*t giả, từ phía sau tiến vào nơi đó của một thiên kim tiểu thư.
Vị thiên kim tiểu thư ở dưới thân cô ấy rên rỉ, vặn vẹo. Nhìn gương mặt đỏ mọng như cánh hoa tường vi của đối phương, trong nháy mắt cô ấy cảm thấy mình thật sự đã mọc ra một gậy th*t “Hùng vĩ” như nam chính của tiểu thuyết “Làm phụ nữ vừa khóc vừa cười, dục sinh dục tử”.
Rất mau, một biến cố đã ập tới.
Cô ấy bị vạch trần về việc là một người phụ nữ lấy thân phận đàn ông viết tiểu thuyết sắc tình.
Trong lúc đó, mọi người đều bàn tán giới tính cô ấy, xuất thân và công việc, mắng cô ấy là dâm phụ dục cầu bất mãn, mấy lỗi nhỏ trong sách cũng bị xách ra phóng đại và chỉ trích.
Cô ấy tuyệt vọng đến hận không thể chết đi.
Khi cô ấy đứng trên cầu muốn nhảy sông tự sát, một chiếc xe ngựa màu xanh lá đậm dừng lại trước mặt cô ấy.
Đó là người yêu của cô ấy—— vị thiên kim tiểu thư từ trên xe ngựa đi xuống, dịu dàng nói: “Em biết ngay là ngài ở chỗ này mà. Trở về với em đi, em có lời muốn nói với ngài.”《rainbowdangyeu》
Cô ấy mơ màng đi theo vị thiên kim tiểu thư đó trở về căn nhà ở ngoại ô của họ.
Trong cuộc hoan ái lần này hai người không sử dụng gậy th*t giả.
Vị thiên kim tiểu thư thay đổi tác phong dịu dàng, không hề có tình cảm mà ra lệnh cô ấy nằm lên trên giường. Cô ấy liền làm theo. Vị thiên kim tiểu thư hôn cô ấy, vừa hôn cô ấy, vừa dùng ngón tay nhỏ nhắn mềm mại vuốt ve bên dưới cô ấy: “Ngài xem, phụ nữ cũng có thể làm cho phụ nữ vui sướng, sướng hơn gậy th*t giả kia có đúng không…… Ồ ngài ướt rồi.”
Nữ chính cắn môi, toàn tâm toàn ý cảm thụ trận hoan ái chỉ thuộc về phụ nữ.
Trong cơn hoảng hốt, cô ấy như trở về thời điểm chưa kế thừa bút danh, ở giữa sự liếm mút vuốt ve thấm ướt, dần dần cô ấy tiếp nhận thân phận phụ nữ của mình.
Có người nói, cuốn tiểu thuyết này nhìn như kể về câu chuyện tình yêu của hai người phụ nữ, nhưng thật ra nó là sự tra hỏi về giới tính của xã hội.
Khi nữ chính mang gậy th*t giả cắm vào một người phụ, kỳ thật cô ấy không có vui sướng gì cả nhưng cô ấy vẫn cứ trầm mê với kiểu làm tình như thế, nguyên nhân bên trong của nó rất đáng để chúng ta suy ngẫm.
Bùi Kiểu cảm thấy, nội dung phim này khá giống với hoàn cảnh của bản thân cô.
Đoạn thân phận nữ chính bị bại lộ làm cô nhớ tới quá khứ mình từng bị nhục mạ, chửi rủa.
Quá trình cô tiếp nhận chứng nghiện tình dục rất giống với nữ chính trong phim.
Ban đầu, cô cũng cảm thấy mình là một “dâm phụ”.
Từ “dâm phụ” này không phải là lời chỉ trích theo kiểu gậy th*t giả —— mả nó nhìn từ góc độ phụ nữ và đàn ông để chỉ trích chính mình.
Chỉ cần dựa vào quá trình đã trải qua, Bùi Kiểu tin mình sẽ giành được bộ phim này.
Vì bộ phim này, cô đã phải học tiếng nước ngoài nửa năm, khi nhận được bưu phẩm phản hồi cô suýt khóc vì vui mừng.
Ở trên máy bay, cô đem kịch bản đưa cho Chu Tri Tu, nhỏ giọng nói: “Anh có cảm thấy câu chuyện này có chút giống chuyện của chúng ta không…… Nhưng cũng không phải là giống theo kiểu đó, anh có hiểu ý em không?”
Chu Tri Tu cúi đầu lật lật kịch bản, nghiêng người hôn cô một cái, nói: “Anh hiểu.”
Với sự miêu tả lộn xộn như thế chính cô cũng không biết mình đang nói cái gì, vậy mà anh lại hiểu được ý cô.
Anh dừng lại một chút, rồi nói: “Sở dĩ anh biết đến em là vì cách diễn giải dục vọng trên màn ảnh của em rất đặc biệt.”
Thản nhiên, sinh động, tươi sáng.
Như một con chim tự do, duyên dáng.
“Nhưng em đã sai một điều,” không cần cô giải thích nhiều anh cũng hoàn toàn có thể hiểu ý cô, “Anh không cứu em, mà là em tự cứu em. Kiểu Kiểu, em không phải nữ chính trong phim, anh cũng không phải là cái cô “tiểu thư” thông minh đó. Anh chỉ là người yêu của em, khán giả của em. Anh không mạnh mẽ như em nghĩ, em cũng không yếu đuối như em nghĩ.”
Anh không nói cho cô biết rằng lúc mới bắt đầu yêu cô anh chính là lấy thân phận khán giả.
Trở thành diễn viên, tiến vào giới nghệ sĩ chẳng qua chỉ vì muốn tiếp cận cô.
Từ đầu đến cuối anh luôn là khán giả trung thành nhất của cô.
Bùi Kiểu nghĩ, dù Chu Tri Tu có là thợ săn thì anh cũng sẽ là thợ săn hiểu cô nhất, tôn trọng cô nhất, thưởng thức cô nhất.《rainbowdangyeu》
Buổi thử vai thành công tốt đẹp.
Hiện tại dư luận nước ngoài đang cố gắng cho người da màu cơ hội thử vai, cho nên dù nữ chính gốc có là người da trắng đi chăng nữa thì khả năng Bùi Kiểu giành được vai này rất cao.
Thời điểm về nước, bộ phim 《 Bức Thư Tình 》 vừa vặn được công chiếu.
Lúc ấy trùng hợp cũng là ngày Lễ Tình Nhân, trên đường lập loè đèn neon màu hồng nhạt, đâu đâu cũng có trẻ con bán hoa hồng.
Phim có gắn mác sắc tình đều cần phải xuất trình chứng minh thư, hành động này như đang đi thuê phòng khiến cho các cặp đôi đang xếp hàng đều ngại ngùng.
Khi Bùi Kiểu đem chứng minh thư
đưa qua, kéo khẩu trang xuống, đưa thẳng ngón tay lên “suỵt” một tiếng.
Cứ tưởng bộ phim như 《 Bức Thư Tình 》 chỉ chiếu ở rạp chiếu phim nhỏ, cũng có thể do Lễ Tình Nhân có ít phim được chiếu hay do đạo diễn có dã tâm muốn chiếu phim ở IMAX, hoặc có rạp IMAX chiếu vào khung giờ vàng 8 giờ tối.
“…… Này cũng kích thích quá đi,” Bùi Kiểu lẩm bẩm nói, “Không biết có cắt ngực em vào không nữa, nếu có cắt thì nó sẽ là bộ ngực cao tới tám tầng lầu!”
Chu Tri Tu: “……”
Anh bất đắc dĩ ôm bả vai cô, cầm lấy phiếu soát vé: “Em đã khiến anh phải ghen.”《rainbowdangyeu》
Bùi Kiểu: “Hehe.”
Bọn họ không ngồi ở hàng ghế thấp mà ngồi ở hàng cuối cùng.
IMAX nằm ở đằng trước và đằng sau, trải nghiệm xem cũng khá kém.
Dù sao trong rạp cũng tối, trừ phi có người cố ý dùng đèn pin rọi vào mặt họ, nếu không cũng không có khả năng phát hiện thân phận của bọn họ.
Ngay sau khi quảng cáo kết thúc.
Phim chính thức bắt đầu chiếu.