Lâm Thâm và những người khác đang đứng ngoài cổng 'Yết Tử Đường.
“Lâm thiếu, Yết Tử Đường này là điểm dừng chân cuối cùng của chúng ta ở Thâmh phố Thiên Hải. Tất cả các thế lực gia tộc có liên quan tới Yết Tử Đường đều đã bị tiêu diệt!”
“Lâm thiếu, theo ước tính sơ bộ của tôi, sau khi lục soát hết chỗ này, ngài đã nhận được tổng cộng hơn 2970 tỷ tiền mặt”
“Hơn 1500 bất động sản, hơn 480 công xưởng, hàng ngàn công ty lớn nhỏ và hơn 100 biệt thự. Chỉ riêng những tài sản này đã gần 1500 tỷ."
Chu Bổn Thanh hào hứng nói với Lâm Thâm. Chỉ cần là thế lực võ tu thì sẽ thành lập hoặc kiểm soát rất nhiều công xưởng, xí nghiệp và công ty. Hầu hết các ngành này đều sinh lời nên có rất nhiều tiền.
Toàn bộ số tiền 2970 tỷ đều đã được chuyển vào thẻ của Lâm Thâm.
Tất cả những tài sản bao gồm công ty, công xưởng,...cũng được chuyển sang tên của Lâm Thâm.
Cũng không khoa trương khi nói rằng hiện Lâm Thâm là người giàu có nhất ở phía nam với số tài sản này.
Ban đầu theo quy định của Liên minh Võ tu, tất cả tài sản của các thế lực võ tu bị tịch thu đều thuộc về Liên minh.
Thế nhưng người nắm quyền hiện tại là Lâm Thâm, nếu như bọn họ dám dùng quy tắc để trấn áp hẳn thì chẳng khác nào đi tìm chết cả!
Bọn họ không những bị đè ép mà còn phải cung cấp đầy đủ cho hắn, thậm chí còn phải đóng góp với tư cách là tay sai.
“Được rồi, mau phá hủy Yết Tử Đường này đi. Trời cũng đã tối rồi, sau khi phá hủy xong, mọi người tự trở về nhà đi.”
Lâm Thâm gật đầu nói.
Suốt cả quãng đường giết chóc, hẳn không cần phải ra tay. Với một Đại Tông sư là Chu Bổn Thanh cùng với các Minh chủ Tông sư thuộc các chỉ nhánh Liên minh khác ở đây, bất cứ thế lực nào cũng không phải là đối thủ của họ.
Đối với Lâm Thâm, hắn không coi trọng tiền bạc.
Tuy tiền bạc là vạn năng nhưng so với tu tiên, số tiền này còn kém xa linh thạch.
Lúc này, thứ hẳn thiếu nhất không phải là tiền mà là linh khí.
Hiện tại linh khí đang cạn kiệt, rất khó hấp thụ linh khí từ đất trời ngoại trừ linh thạch.
Nhưng nếu như cạn kiệt linh khí thì lấy đâu ra linh thạch? Hay nói cách khác, linh khí rất khan hiếm.
Khi còn ở trên núi Cửu Tiên, hản không cảm thấy linh khí quan trọng đến thế nhưng đến khi cần hấp thụ linh khí để phá trận, hắn mới thấy được linh khí quan trọng đến nhường nào.
Hắn càng sử dụng thì linh khí sẽ càng giảm đi. Đây chính là lý do tại sao kể từ khi xuống núi, hắn đều dùng nằm đấm.
“Vâng!” “Thường Vũ, ông và Bàng Thâm đi cùng nhau cho nhanh.” Chu Bổn Thanh ra tay ra lệnh.
Sau đó, Thường Vũ và Bàng Thâm dẫn theo hơn trăm người vào trụ sở của Yết Tử Đường. _
“Các người là ai mà lại dám xông vào Yết Tử Đường
Tam Đường chủ Trương Qua của Yết Tử Đường đang uống rượu với mấy phụ tá thì nhìn thấy một đám người xông vào, sắc mặt của ông ta lập tức trở nên u ám.
“Tam Đường chủ Trương Qua, phó đường chủ Lưu Ly và Chu Băng của Yết Tử Đường ở lại.”
“Những người còn lại mau tránh ra!”
Thường Vũ nhìn Trương Qua với vẻ mặt thờ ơ và nói.
Trước khi tiến vào, bọn họ đã nằm rõ thông tin những người tham gia vào vụ năm đó nên đương nhiên những người không liên quan sẽ sống sót.
Nhưng thường thì những người này không biết quý trọng mạng sống của mình nên đương nhiên kết cục của bọn họ là chân tay mỗi thứ mỗi nơi.
“Điếc không sợ súng!” “Các anh em, mau tiến lên chém hết bọn chúng cho tôi!”
Trương Qua vừa ra lệnh xong, những phụ tá có năng lực cùng với những người khác lần lượt xông lên!
Ủy áp trên người Thường Vũ và Bàng Thâm tỏa ra khiến cho tất cả bọn họ đều bị áp chế, không thể cử động. Chỉ trong chớp mắt, tất cả những người trong đại sảnh đều bị giết ngay tại chỗ!
“Hít! Uy áp lan rộng, các người là võ tu Tông sư ư?”
“Tại sao Yết Tử Đường lại đắc tội với hai người? Xin hãy nói cho tôi biết!”
Hai mắt của Trương Qua sắp muốn lồi ra. Tuy rằng ông ta là Địa Cảnh đỉnh cao nhưng khi đối mặt với một võ tu Tông sư, ông ta chẳng khác nào châu chấu đá xe!
Cho dù chỉ là một võ tu Hậu Thiên cảnh cũng có thể dùng một ngón tay giết chết ông ta!
Trong đầu Trương Qua đang nhanh chóng loát lại xem rốt cuộc Yết Tử Đường đã động chạm đến thế lực nào. Sau khi suy nghĩ một hồi, ngoại trừ nhà họ Trần cũng không còn ai khác.
Cho dù là nhà họ Trần, bọn họ cũng không thể phái hai vị võ tu Tông sư đi báo thù được.
“Mười năm trước, Yết Tử Đường các người có liên quan tới vụ thảm sát nhà họ Lâm. Hôm nay, Lâm thiếu tới báo thù.”
“Còn Liên minh Võ tu chính là đồng minh của Lâm thiếu.”
“Thế nào, đã đủ rõ ràng chưa?”
Thường Vũ bình tĩnh nói.
“Cái gì?”
“Các người là người của Liên minh Võ tu?”
“Lâm thiếu? Không phải toàn bộ người Lâm gia đã bị giết hết vào mười năm trước rồi sao?” Trương Qua hít sâu một hơi, cảm thấy toàn thân đều là mồ hôi lạnh!
Năm đó, ông ta cũng tham dự vào và giết chết một thành viên của nhà họ Lâm. Chính vì thế, ông ta đã được trọng dụng và thăng chức thành Tam Đường chủ!
Nhưng bây giờ lại có người nói với ông ta rằng người Lâm gia vẫn còn sống, thậm chí còn là đồng minh của Liên minh Võ
tu. Như vậy có khác gì gặp phải quỷ?
“Bây giờ ông đã biết được mối quan hệ hệ giữa chúng tôi với Lâm thiếu, còn bây giờ hãy đi chết đi!”
Bàng Thâm không nói nhiều, dùng tay tát thẳng vào mặt ông tal
“Tổng Đường chủ, xin hãy cứu tôi!” Trương Qua sợ tới mức chỉ có thể nhằm mắt hét lớn. “Hừ”
“Dám tới gây sự ở Yết Tử Đường của chúng ta, thật sự cho rằng Yết Tử Đường không có người trị được các người ư?”
Một giọng nói trầm vang lên, sau đó có một người đàn ông trung niên nhảy tới bên cạnh Trương Qua, giơ tay phải ra đỡ tay của Bàng Thâm!
Ẩm!
Bàng Thâm bị đẩy bay ra xa vài mét bởi nội lực thâm hậu!
Bàng Thâm phun ra một ngụm máu, bàn tay phải của ông ta bị đánh nát!
Lục phủ ngũ tạng cũng bị đánh nát!
“Giang Ngôn Hàng, ông đã bước vào cảnh giới Đại Tông sư?”
Bàng Thâm vừa nói xong liền nghiêng cổ chết tại chỗ!
“Đại Tông sư?”
Sắc mặt của Thường Vũ lập tức trở nên nghiêm trọng.
Ông ta vẫn chỉ là Tông sư cảnh còn Giang Ngôn Hàng đã là Đại Tông sư. Ông ta chắc chắn không đánh được Giang Ngôn Hàng.
Hơn nữa, Bàng Thâm đã chết, chết vì quá bất cẩn. Nếu như hai người liên hợp với nhau thì may ra còn có cơ hội chiến
Thắng nhưng hiện tại thì xong rồi.
Nói là xong nhưng không thể xong được, phải gọi Tỉnh Minh chủ ra mặt!
Tỉnh minh chủ cũng là Đại Tông sư, hơn nữa còn là Đại Tông sư đỉnh cao, muốn thắng Giang Ngôn Hành cũng không phải là vấn đề gì to tát.
“Tổng Đường chủ!”
“Họ đều là thành viên của Liên minh Võ tu nhưng không thuộc Liên minh Võ tu của thành phố Thiên Hải!”
“Hơn nữa, ông ta còn nói hậu duệ nhà họ Lâm mười năm
trước tới báo thù, thậm chí còn là đồng minh của hẳn ta “Bọn họ vừa mới tới đã giết rất nhiều anh em của chúng. †a. Tổng Đường chủ, ngài nhất định phải đòi lại công bằng cho tất cả anh eml”
Trương Qua vừa được cứu một mạng nên nhanh chóng nói qua tình hình với Giang Ngôn Hành.
“Bọn họ là người của Liên minh Võ tu?”