Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

“Cmn! Lâm Thần thật tàn nhẫn! Năm đó, Đường Nguyệt Anh là mỹ nữ đẹp nhất Dĩnh Xuyên! Dù cho cô ta còn hấp dẫn cả trước kia, đáng tiếc Lâm Thần vẫn giết cô tai”

“Lâm Thần này thật tàn nhãn. Thay vì dùng tay tàn nhẫn phá hoa thì có thể làm người tình được mà, có thể hạ hỏa”

“Hạ hỏa? Bây giờ anh có muốn đi hạ hỏa ngay không, nhanh lên đang nóng.”

Những võ tu còn sống sót cảm thấy thực sự nuối tiếc cho. cái chết của Đường Nguyệt Anh.

Dù sao Đường Nguyệt Anh cũng có thân hình cân đối, dung mạo ưa nhìn, là mỹ nữ đẹp nhất Dĩnh Xuyên. Cô ta chết

như vậy thật đáng tiếc!

Nhưng đồng thời khi nghĩ đến sự tàn nhẫn của Lâm Thần, trong lòng bọn họ cảm thấy ớn lạnh.

Hắn có thể giết chết một người phụ nữ mà không chớp. mắt, điều này cho thấy trong mắt hẳn không có sự phân biệt nam nữ.

“Tuyết Nhi, mười năm không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp.”

Lâm Thần đi tới trước mặt Thẩm Tuyết Nhi, hít sâu một hơi, nhìn cô rồi chậm rãi nói.

Mười năm trôi qua, quả thực trông Thẩm Tuyết Nhi xinh đẹp hơn xưa, nhất là bây giờ cô còn đang mặc váy cưới.

Thế nhưng lúc này sắc mặt của cô có chút tái nhợt giống như bị bệnh.

“Lâm Thần...Mười năm qua, anh sống có tốt không?”

Thẩm Tuyết Nhi vươn tay nằm lấy cánh tay Lâm Thần, hưng phấn hỏi.

“Vẫn tốt”

Lâm Thần khẽ mỉm cười, dùng thần thức quét qua người Thẩm Tuyết Nhi.

Chỉ trong nháy mắt, Lâm Thần hơi nhíu mày, sau đó một cỗ linh lực trên người hắn bùng phát.

Quả thực trong máu của Thẩm Tuyết Nhi có gì đó kỳ quái. Thông qua việc dùng thần thức thăm dò, hắn đi đến kết luận là chỉ cần đến 12 giờ đêm, máu sẽ chảy ngược, sau đó tụ lại trong đan điền.

Đó là lý do tại sao cô cảm thấy đau bụng không chịu nổi.

Điều khiến cho hẳn cảm thấy hơi kỳ lạ đó là hän vẫn chưa tìm ra nguyên nhân gây ra dòng máu kỳ lạ này.

Mặc dù hản sống suốt 10 năm ở trên núi nhưng hắn đã học được tất cả chân truyền từ chín vị sư phụ tài hoa bậc nhất.

Nói là chín vị sư phụ nhưng thực ra chín người này chỉ là linh thể của bọn họ.

Chân thân thật sự không còn tồn tại trên thế giới này nữa.

Chín vị sư phụ tài hoa, mỗi người đều có thế mạnh riêng và họ đều đứng đầu ở các lĩnh vực khác nhau!

Chín lĩnh vực này lần lượt là đạo, kiếm, đao, thương, trận pháp, vũ khí, đan dược, phù chú, thể.

Trong đó đan đạo và y đạo hợp thể với nhau. Trên thế giới này không có bệnh nào mà Lâm Thần chưa từng gặp, cũng không có vết thương nào mà hắn không thể chữa khỏi!

Nhưng hiện tại, hẳn cảm giác được chất độc bên trong cơ thể của Thẩm Tuyết Nhi có chút phiền toái.

Không phải là không thể chữa khỏi mà là các loại dược thảo cần có đều thuộc cấp linh dược, rất khan hiếm trong thời đại này.

Chỉ có thể dựa vào linh khí để tạm thời kiềm chế cơn đau của cô để đến 12 giờ đêm cô không còn cảm thấy đau nữa.

Nhưng đây chỉ là trị phần ngọn chứ không phải trị tận gốc.

“Sư đệ, có gì khó khăn à?”

“Nếu như cần dược thảo gì thì em cứ nói. Cửu sư tỷ của em có một ít linh dược tốt.”

Đoạn Nhã Thanh chú ý thấy Lâm Thần cau mày, biết sự tình khả năng không đơn giản liền nhanh chóng mở miệng.

“Cửu sư tỷ, tôi cần Phàn linh hoa, chị có không?”

Lâm Thần không hề khách khí với Đoạn Nhã Thanh, trực tiếp nói với cô về linh thảo mà hắn cần.

“Phàn linh hoa?” “Đây là loại linh thảo rất quý hiếm, chị cũng không có...” Đoạn Nhã Thanh sửng sốt, lúng túng trả lời.

Cô vốn nghĩ rằng chỉ cần là những linh thảo không quá quý hiếm thì cô vẫn có.

Nhưng Phàn linh hoa này rất khan hiếm, cô không có nên cảm thấy hơi xấu hổ.

“Lâm thiếu!”

“Tôi là Bao Cảnh Sơn, là Tổng hội trưởng của Thương hội thành phố Thiên Hải.”

Lúc này, Bao Cảnh Sơn đi về phía Lâm Thần dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

“Về phần Phàn linh hoa, đã từng có một cuộc đấu giá kỷ lục tại Thương hội của chúng tôi!”

Sau khi tiếp cận Lâm Thần, ông ta mỉm cười nói.

Ông ta đang bày tỏ thiện chí với Lâm Thần, phàn linh hoa đã từng xuất hiện trong hồ sơ đấu giá của Thương hội.

Nhưng hồ sơ đấu giá đó của Tổng Thương hội cũng đã cách đây vài năm.

“Hử?” “Ông nói tiếp đi.”

Lâm Thần nhìn Bao Cảnh Sơn và nói với giọng điệu không mặn không nhạt.

Ý đồ của đối phương rất rõ ràng, chỉ là muốn tỏ ra thiện chí với hắn mà thôi.

Chỉ là một đóa phàn linh hoa, cho dù hiện tại không tìm được thì sau này vẫn có thể tìm được, thậm chí tìm được thứ khác thay thế cũng không phải là không thể.

“Lâm thiếu, mấy ngày nữa Thương hội thành phố Thiên Hải chúng tôi sẽ tổ chức một buổi đấu giá lớn.”

u như có tin tức gì về phàn linh hoa hoặc có loại linh thảo quý hiếm nào, chúng tôi sẽ lập tức thông báo cho ngài!”

Bao Cảnh Sơn nói với nụ cười cung kính trên môi.

Thực ra là chỉ cần nắm đấm của anh to thì anh chính là vual

Ông ta cho rằng nếu như Lâm Thần có thái độ tốt với mình thì cho dù ông ta có bị tát một phát thì cũng sẽ cảm thấy đó là vinh dự lớn lao.

“Ừm/

Lâm Thần gật đầu, sau đó gỡ bỏ tấm chản linh khí bao phủ toàn bộ Đế Hoàng sơn trang.

“Tất cả trở về nhà của mình đi.”

Lâm Thần nhìn các võ tu còn sống sót và nói một cách bình tĩnh.

Đám người lập tức phân tán mỗi người mỗi ngả. Nhưng trước khi rời đi, bọn họ đã được Chu Bổn Thanh và

Lỗ Vạn Tùng cảnh cáo, nhất định phải ghi nhớ chuyện hôm nay trong lòng!

Nếu như có ai dám truyền ra thì sẽ phải gánh chịu hậu quả!

“Tiểu Thần, mười năm không gặp, hiện tại cháu lợi hại quái”

“Cháu có thể giải độc của Tiểu Tuyết không?”

“Nếu như không được thì chúng ta đi khám bác sĩ được không?”

Sau khi đi tới trước mặt Lâm Thần, ông ấy đi thẳng vào. chủ đề.

Ông ấy vẫn luôn rất lo lắng cho con gái của mình.

“Chú Thẩm, mười năm xa cách, cháu sẽ không nói lời khách sáo đâu.”

“Chỉ có cháu là người duy nhất trên thế giới này có thể chữa được bệnh của Tuyết Nhi thôi.”

“Các bác sĩ trong bệnh viện không thể chữa khỏi bệnh của Tuyết Nhi đâu ạ”

Lâm Thần trực tiếp läc đầu, không chút do dự nói.

“Lão Thẩm, ba chỉ cần tin tưởng Lâm Thần là được.”

Lúc này, Trần Niệm Hoa mới lên tiếng, Lâm Thần nói gì chính là như thế, dù sao Lâm Thần cũng giết người không ghê tay!

Nhỡ đâu Lâm Thần tức giận và đấm lão Thẩm thành một bãi sương máu thì sao?

“Đúng rồi Tuyết Nhi, sao không thấy Thẩm Lãng với Thẩm Vũ đâu?”

Lâm Thần nhìn xung quanh không thấy em trai và em gái đâu.

“Hiện tại Thẩm Lãng và Thẩm Vũ đang học tập tại Đại học Thiên Hải, khối lượng bài tập rất lớn”

“Em có triển vọng hơn hai chị em đó nhiều.”

Sắc mặt Thẩm Tuyết Nhi hơi đỏ lên, thân thể cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, mỉm cười đáp lại.

Nghe vậy, Lâm Thần khẽ thở dài. Năm đó, hai đứa nhỏ vẫn luôn đi theo sau bọn họ, hiện tại đều đã vào đại học cả rồi.

Nếu như sự việc mười năm trước không xảy ra thì bây giờ hắn và Thẩm Tuyết Nhi đã kết hôn và có con rồi nhỉ?

“Tiểu sư đệ, tiếp theo em định làm gì?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!