Kinh đô, phủ đệ của hộ quốc sứ.
"Tôi là Thạch Hổ, hiện tại tôi ra lệnh cho các người lập tức tập kết binh lực, xuất phát đến thành phố Thiên Hải. Mục tiêu là sơn trang Đế Hoàng, giải cứu Cao Thông, tiêu diệt hậu nhân Lâm Thần của nhà họ Lâm, tôi mặc kệ thế lực sau lưng hắn mạnh bao nhiêu, hắn đã được xác định là tà tu."
"Khi cần thiết có thể sử dụng vũ khí Long Hồn!"
"Lấy lý do gì tiến vào thành phố Thiên Hải? Còn cần tôi dạy anh sao? Diễn tập!"
Phanh!
Sau khi nói xong, Thạch Hổ trực tiếp ném mạnh điện thoại trong tay xuống đất!
"Ảnh Bát”" Thạch Hổ nhẹ nhàng nói với một góc âm u.
"Chủ thượng!" Một cái bóng ngưng tụ thành hình, cung kính nói.
"Bảo Nhị quản gia dẫn một đội hộ quốc vệ đi đến thành phố Thiên Hải đón Tam quản gia Cao Thông. Tốc độ phải nhanh, phải đuổi tới thành phố Thiên Hải trong vòng nửa giời”
"Đi đi" Thạch Hổ khoát tay một cái và nói.
“Tuân lệnh!"
Ảnh Bát nói xong thì bóng dáng biến mất khỏi phòng.
Vẻ mặt Thạch Hổ bình thản, nhưng trong mắt đã đầy lửa giận ngút trời!
Đã bao nhiêu năm không có người nào dám nói như vậy với ông ta?
Người từng nói bảo ông ta đến nhận lấy cái chết sớm đã bị ông dùng khí thế lôi đình tiêu diệt toàn tộc!
Mười năm trước nhà họ Lâm bị diệt chẳng là chuyện gì to tát với ông ta, không ngờ đối phương còn có một dư nghiệt, hơn nữa dư nghiệt này còn dám đi báo thù!
Vậy hãy để hẳn biết sức mạnh thật sự của hộ quốc sứ Long Quốc, tám đại Long Hồn chiến vương!
"Tiểu sư đệ của tôi thật là kiêu ngạo, dám gọi điện thoại uy hiếp Thạch Hổ, bảo Thạch Hổ đi nhận lấy cái chết. Khanh khách khanh khách ~ Chắc mặt Thạch Hổ tái luôn rồi?" Đoạn Nhã Thanh che miệng trộm cười và nói.
"Tiểu thư, tin tức mới nhất, Cao Thông bị Lâm thiếu giết rồi! Còn ngay trước mặt minh chủ Chu Bổn Thanh của Nam tỉnh!"
"Thạch Hổ đã gọi cho chiến bộ Giang Nam, bảo bọn họ lấy danh nghĩa diễn tập tập kết đến thành phố Thiên Hải!"
"Nhị quản gia đã dẫn theo một đội hộ quốc vệ đi đến thành phố Thiên Hải, không đến nửa giờ là đến được thành phố Thiên Hải!"
"Hơn nữa Thạch Hổ cố ý dặn, khi cần thiết có thể để những tên của chiến bộ Giang Nam vận dụng vũ khí Long Hồn!"
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ truyenazz.vn để vào đọc truyện nhé
A Chân báo cáo tin tức vừa nhận được cho Đoạn Nhã Thanh.
"Giỏi lắm Thạch Hổ, nghiêm túc thật đúng không? Nghĩ chiến bộ Giang Nam là vệ đội cá nhân của ông ta à! Dám đụng đến sư đệ tôi, dù là ai cũng phải chết!"
"A Chân, cô ở nhà, tôi đi một chút rồi trở về!" Nụ cười trên mặt Đoạn Nhã Thanh biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lẽo vô tận.
XetI
Bóng dáng Đoạn Nhã Thanh trực tiếp biến mất khỏi trước. mắt A Chân.
"Lâm thiếu rất mạnh, chọc phải phiền toái ngập trời mà tiểu thư còn đích thân đi làm chỗ dựa cho cậu ta!" A Chân tràn đầy hâm mộ.
'Thành phố Thiên Hải, sơn trang Đế Hoàng.
"Là minh chủ Chu Bổn Thanh của Nam tỉnh chúng tal Nghe nói thực lực của minh chủ đã đạt đến đại Tông Sư hậu kỳ, chỉ cách đỉnh cao một bước mà thôi!"
"Minh chủ Nam tỉnh đích thân lại đây, hơn nữa lại là đại Tông Sư, lần này Lâm Thần sẽ biết điều thu tay lại đúng không?"
"Dù sao nếu tôi là Lâm Thần thì sẽ làm vậy!"
"Minh chủ cấp tỉnh đã đến, mạng nhỏ của chúng ta được bảo vệ rồi!"
Đám gia chủ võ tu từng tham dự tiêu diệt nhà họ Lâm nhìn thấy Chu Bổn Thanh đến thì ai cũng hưng phấn.
Võ tu có thể trở thành là minh chủ một tỉnh thì thực lực cao là điều kiện tiên quyết. Dù sao trong một tỉnh có không ít thành phố, nếu không có chút thực lực thì làm sao trấn áp được nhiều võ tu như vậy?
Hơn nữa ông ta còn dẫn theo hai Phó minh chủ Tông Sư Cảnh đỉnh cao, tám tổ trưởng tổ duy trì trật tự Tông Sư Cảnh sơ kỳ. Nếu bọn họ tạo thành một Sát Khí Trường Thương Trận thì Lâm Thần chắc chắn phải chết!
Hiện tại chỉ xem Lâm Thần có thu tay lại hay không!
"Minh chủ cấp tỉnh!"
"Tình hình là như vầy!"
Lỗ Vạn Tùng nhìn thấy người tới thì vội vàng xuống đài đi đến trước mặt Chu Bổn Thanh kể lại chân tướng chuyện này.
"Minh chủ, mọi chuyện phải tính trước rồi làm! Mười năm trước Lâm Thần này còn là một phàm phu tục tử, mười năm sau lại có thể khống chế đại Tông Sư, quả nhiên là không tâm thường, sau lưng nhất định còn có thế lực lớn."
"Nếu thật sự làm kinh động thế lực lớn sau lưng hắn, đến lúc đó chỉ sợ rất khó xử lý! Huống chỉ vừa rồi hẳn còn gọi điện cho chủ thượng của Cao Thông, bảo đối phương cút lại đây nhận lấy cái chết, cho nên chúng ta đừng tham gia vào chuyện này?"
Lỗ Vạn Tùng đã bí mật truyền âm nói với Chu Bổn Thanh, nếu nói lớn ra thì tạm thời không nói đến chuyện có chọc giận nhà họ Trần hay không, nhưng cậu bảy của Trần Độ Hải nhất định sẽ tức giận.
Vừa rồi ông ta suy đi tính lại mãi vẫn không biết làm sao, thẳng đến Lâm Thần gọi điện thoại đi, ông ta đã quyết định nhất định phải phân rõ giới hạn với nhà họ Trần!
"Vừa rồi ông nói thành viên của phân minh Thiên Hải đã bị Lâm Thần giết chết chín phần? Hơn nữa Lâm Thần này còn nói nếu liên minh Võ Tu chúng ta muốn ngăn cản hắn báo thù thì hắn sẽ đánh nát liên minh Võ Tu?"
"Lỗ Vạn Tùng, ông là rác rưởi! Vị trí minh chủ phân minh này của ông đã đến lúc phải đổi người rồi!"
Chu Bổn Thanh lạnh lẽo trả lời!
Liên minh Võ Tu bọn họ đã thành lập bao nhiêu năm, cho dù là võ tu cấp trấn quốc cũng không dám tuỳ tiện nói đập nát liên minh Võ Tu! Lâm Thần này thật là ngông cuồng không giới hạn!
"Tất cả nghe minh chủ an bài!" Trên trán Lỗ Vạn Tùng trực tiếp ứa mồ hôi, cung kính trả lời.
Dựa theo chức vị bình thường của liên minh Võ Tu, thực lực của minh chủ phân minh phải ở Tông Sư Cảnh, ít nhất cũng là sơ kỳ.
Dù bây giờ ông ta chỉ cách Tông Sư Cảnh có một bước, nhưng vấn là Tiên Thiên cửu trọng đại viên mãn cảnh, vì thế đã vận dụng chút quan hệ mới lên chức được. Hiện tại vì một câu nói của Chu Bổn Thanh, tiếp theo ông ta sẽ mất ghế!
"Lâm Thần đúng không? Cậu buông anh Cao ra, có lời gì chúng ta từ từ nói. Chỉ cần buông anh ta ra thì tôi có thể tùy tiện tìm lý do lấp liếm cho qua việc cậu giết thành viên võ tu minh thành phố Thiên Hải với Vực minh chủ."
"Còn chuyện cậu bất kính với liên minh Võ Tu, bổn minh chủ cũng có thể mở một con mắt nhäm một con mắt. Phải biết rằng, thực lực của liên minh Võ Tu chúng tôi cũng không phải tầm thường."
Nhìn Chu Bổn Thanh như cho Lâm Thần một cơ hội, nhưng thật ra là đang uy hiếp.