Đông Phương Hạ vẫn đứng im tại chỗ.
Nhìn ánh mắt lo lắng của Diệc Phi và Lăng Vy, rồi lại nhìn biệt thự nhà mình, anh lắc đầu: “Ở Yên Kinh có quá nhiều chuyện phải lo.
Diệc Phi, Lăng Vy, anh không về đâu”.
“Anh không về thì đi đâu?”
Nghe thấy giọng nói khàn khàn của Đông Phương Hạ, Diệc Phi và Lăng Vy cảm thấy trái tim nhói đau như vừa bị kim đâm.
Đông Phương Hạ gượng cười: “Anh tới khu chung cư Long Uyển.
Lâu lắm rồi không tới đó, bọn em đi cùng anh không?”
“Bọn em là người của anh, anh đi đâu bọn em cũng theo tới đấy.
Lăng Vy, cậu đi nói với chú dì và mọi người một tiếng rồi lái xe lại đây”.
“Được”.
Không phải Đông Phương Hạ không muốn ở lại đây, mà là muốn có một không gian yên tĩnh, nghĩ lại những chuyện mà Bek Er nói với anh hồi chiều.
Những chuyện đó quá quan trọng.
Hai cao thủ xuất hiện tối qua là người của gia tộc thần bí ấy.
Theo lời Bek Er, bọn họ còn không phải thành viên quan trọng trong gia tộc.
Vì thế, Đông Phương Hạ muốn sắp xếp lại mạch suy nghĩ, hoặc là điều chỉnh lại kế hoạch trong giai đoạn sau ở Yên Kinh.
Cũng đến lúc phải dàn xếp các thế lực trong tay rồi.
Mặc dù Đông Phương Hạ thích thử thách, nhưng không biết thử thách lần này là phúc hay là họa.
Lúc trước, từ ánh mắt của Bek Er, Đông Phương Hạ đã nhìn ra một vài điều, đó là gia tộc ấy vô cùng mạnh mẽ, khiến Bek Er lo lắng.
Anh là cậu chủ nhà họ Bek, chính nhà họ Bek đã ban tặng sinh mạng thứ hai cho anh, vậy nên anh phải gánh vác trách nhiệm với nhà họ Bek.
Làm bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, mau chóng tiêu diệt gia tộc thần bí ấy.
“Bọn họ là người của Bạch Hổ Đường?”
Diệc Phi và Lăng Vy đồng thanh hỏi.
Diệc Phi ngạc nhiên nhìn Đông Phương Hạ, Lăng Vy cũng nhìn anh qua gương chiếu hậu.
“Ừm, đó là các anh em do A Phi dẫn đầu.
Trưa nay sau khi bảo vệ anh về nhà, bọn họ không đi, mà canh chừng xung quanh trang viện”, Đông Phương Hạ thản nhiên nói.
“Sao anh biết? Đông Phương Hạ, anh đâu có rời khỏi trang viên?”, Diệc Phi hỏi..