“Thầy anh bảo Tiểu Lâm theo em về ngay trong tối nay.
Ông ấy nói muốn nâng cao trình độ võ công của Tiểu Lâm, như vậy thì sau này, khi đối mặt với gia tộc ấy, anh sẽ có thêm phần thắng.
Còn nữa, anh không được để Loan Đao Ngâm Long rơi vào tay người ngoài.
Nếu người phụ nữ đó tới tìm anh, thầy anh bảo anh nên trò chuyện với cô ấy, tuyệt đối đừng đánh nhau”.
“Bek Er, có phải em biết chuyện gì nhưng cố tình giấu anh không?”
Đông Phương Hạ càng cảm thấy bất thường hơn.
Sao tự nhiên mọi chuyện lại trở nên phức tạp như thế? Rốt cuộc gia tộc ấy mạnh đến mức nào mà thầy còn muốn nâng cao võ công của Tiểu Lâm? Chẳng lẽ võ công của Tiểu Lâm vẫn chưa đủ để đối phó với gia tộc ấy sao? Cả người phụ nữ tên là Lãnh Lạc đó nữa, chẳng lẽ cô ấy biết thầy anh? Rốt cuộc trong Loan Đao Ngâm Long cất giấu bí mật gì?
Thấy Đông Phương Hạ trầm ngâm suy tư, Bek Er không dám lên tiếng quấy rầy.
Một lát sau, cô ấy mới nói: “Em chỉ biết sơ qua thôi chứ không biết toàn bộ.
Bek Ji, em cũng muốn nói cho anh, nhưng thầy anh nói là tạm thời không thể để anh biết về gia tộc thần bí ấy được.
Ông ấy nói, đợi đến khi anh thực sự nắm quyền ở phương bắc nước Z rồi thì hãy tới châu Úc một chuyến, ông ấy sẽ nói tất cả cho anh.
Nhưng anh nhất định phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, cho dù anh thống nhất thế giới ngầm ở phương bắc nước Z, tiêu diệt hai băng đảng xã hội đen lớn ở phương nam, ngồi lên vị trí ông hoàng thế giới ngầm của nước Z, đồng thời bắt tay với toàn bộ tinh nhuệ của nhà họ Bek thì phần thắng khi đương đầu với gia tộc kia vẫn chưa được sáu mươi phần trăm”.
“Cái gì?”
Sau một hồi ngẫm nghĩ, Đông Phương Hạ lấy điện thoại ra, hạ lệnh bảo Tây Môn Kiếm bí mật đưa năm mươi anh em đã trở thành sát thủ ấy vào Võng đạo, không tuyên bố ra ngoài.
Hiện tại có một gia tộc mạnh mẽ thần bí, Đông Phương Hạ biết mình chỉ có thể leo lên từng bước một.
Lực lượng mà anh nắm giữ phải mạnh hơn, nhiều hơn, kín đáo hơn thì tương lai mới có vốn liếng đối kháng với gia tộc thần bí ấy.
“À phải rồi, Bek Er, An Nhiên thế nào rồi?”
“Thằng nhóc ấy quá nghịch ngợm, còn lắm chiêu nhiều trò nữa.
Có một lần em trò chuyện với ông nội, nghe ông nói An Nhiên là một thiên tài võ học, mặc dù nhập môn hơi muộn, nhưng khả năng học tập cực kỳ tốt.
Thầy anh cũng nói, nếu không vì học võ muộn thì ông ấy nhất định sẽ đào tạo An Nhiên thành một cao thủ hàng đầu, có thể vượt qua cả Tiểu Lâm”..