Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Huyền Thoại Trở Về - Diệp Tu

 

“ồ, thì ra là dấu chân…” MC bừng tỉnh đạl ngộ, “Mọi người hãy nhìn xem, sân nhà của 301 là một bản đồ tuyết, khi nhân vật di chuyến sẽ để lại dấu chân rõ ràng.” Theo lời của MC, đạo diễn cũng chiếu hình ảnh dấu chân để lại của Mộc Vũ Tranh Phong.

“Nhưng nếu cứ ra ngoài quan sát dấu chân như thế, vần sẽ bị bại lộ dưới phạm vi tấn công của Mộc Vũ Tranh Phong thôi!” MC nghi hoặc.

“Vậy nên anh nhìn đi…” Trong màn hình Tinh Thần Kiếm đã bắt đầu di chuyến, Lý Nghệ Bác cũng tiến hành giải thích: “Hẳn bây giờ Cao Kiệt đang muốn đi đến một vị trí vừa quan sát được dấu chân vừa không bị Tô Mộc Tranh phát hiện. 301 nghiên cứu bản đồ này thật sự quá thấu triệt!”

“Hả? Có vị trí thế ư?” MC tiếp tục nghi hoặc.

“Có lẽ chỉ có Cao Kiệt mới có thể giải đáp khúc mắc này.” Lý Nghệ Bác vờ hồi hộp thật dí dỏm.

“Ha ha ha….” MC đương nhiên cười bè theo. Vì thực tế thì, là một MC thi đấu thể thao chuyên nghiệp cho Vinh Quang, Phan Lâm cũng có tuổi nghề kha khá rồi. Bản thân gã cũng là một người mẽ Vinh Quang, tuy trình độ kỹ thuật không so được với những tuyến thủ chuyên nghiệp, nhưng làm việc trong ngành một thời gian dài, ánh mắt cũng không hề tầm thường. Thật ra gã hiểu rõ tất cả vấn đề trước đấy mà mình nghi hoặc, nhưng chẳng còn cách nào, đây là tiết mục yêu cầu mà! MC nhất định phải kẻ xướng người họa với khách mời mà tiếp tục trò chuyện.

Công việc của MC và khách mời khác nhau. MC chủ yếu là giới thiệu còn khách mời thì đưa ra lời bình. Phan Lâm tường thuật đã nhiều năm, số lần phối hợp với Lý Nghệ Bác cũng không ít, xem như khá ăn ý trong công việc.

Cao Kiệt này khống chế Tinh Thần Kiếm đỉ quanh đấy một vòng, sau khỉ tìm được một vị trí, màn hình phát sóng chuyến cảnh, xuất hiện góc nhìn ngôi thứ nhất của Tinh Thần Kiếm, quả nhiên, dưới góc nhìn của Tinh Thần Kiếm nhìn thấy được chuỗi dấu chân của Mộc Vũ Tranh Phong, mà những người có góc nhìn thượng đế như khán giả đương nhiên biết rõ rằng, chuồi dấu chân này đủ để bại lộ vị trí của Mộc Vũ Tranh Phong.

“Quả nhiên bị phát hiện.” Phan Lâm nói, “Tô Mộc Tranh quá sơ suất! Sai lầm này không nên có.”

“ừ, xem ra việc Diệp Thu giải nghệ gây ảnh hưởng khá lớn đến tâm lý cỏ ấy, dù sao cô ấy vừa ra mắt đã luôn bên cạnh Diệp Thu mà.” Lý Nghệ Bác nói như đúng rồi.

“Ai nha, phải làm sao đây?” Trần Quả rất khẩn trương tóm lấy cánh tay Diệp Tu.

Diệp Tu chỉ mỉm cười, sau khi phà ra một ngụm khói mới nói: “Dấu chân mới là cái bẩy thực sự.”

“Cái gì?” Trần Quả ngơ ngẩn, quay đầu nhìn về phía Diệp Tu, thật ra cô cũng không phải đang hỏi Diệp Tu, cô chỉ lo lắng mà lầm bầm một mình thôi.

“Nhìn.” Diệp Tu chỉ màn hình, một tiếng pháo vang truyền đến, Trần Quả vội vàng quay đầu lại. Chỉ thấy Mộc Vũ Tranh Phong trong màn hình đã muốn Phi Pháo nghiêng người thoát ra, tiện thể bắn một phát Pháo Chống Tăng trên không trung về phía Tỉnh Thần Kiếm đang lén lút sau góc tường.

Rõ ràng Cao Kiệt không hề dự đoán được đối thủ sẽ bất chợt tấn công, ba quả đạn pháo của Pháo Chống Tăng rít gào bay đến, muốn trốn nhanh cũng không kịp, Tinh Thần Kiếm bị khí áp từ đạn pháo nổ văng lên tường.

Khi Mộc Vũ Tranh Phong Phi Pháo rơi xuống, vẫn dừng chân trên một nóc nhà, miệng pháo tối om chĩa về phía Tinh Thần Kiếm, một chuỗi tia lửa bắn ra. Một quả đạn pháo bay ra không xa liền nố thành mấy mảnh đạn pháo nhỏ, rơi thành mấy đường vòng cung xuống phía Tinh Thần Kiếm, Tinh Thần Kiếm vô luận đi hướng nào cũng bị chúng rơi trúng.

Kỹ năng của bậc thầy pháo súng: Pháo Mảnh Đạn. Đạn pháo bắn ra nổ thành tám mảnh đạn rơi xuống, tiến hành công kích trong phạm vi.

Kỹ năng này thường là đứng trên đất phẳng sử dụng chiêu Pháo Mảnh Đạn hướng lên không, sau khi đạn pháo nố tung thì mảnh đạn pháo sẽ rơi từ trên trời xuống bao phủ mục tiêu. Nhưng lúc này bản thân Mộc Vũ Tranh Phong đang đứng trên cao, giảm bớt được thao tác tính toán có chút khó khăn.

Dù rằng Tinh Thần Kiếm không thể né tránh nữa, nhưng vẫn còn vấn đề chịu tổn thương nhiều hay ít. Đứng yên sẽ chịu tốn thương từ cả tám mảnh đạn. Vì vậy, Cao Kiệt điều khiến Tinh Thần Kiếm xông về phía trước. Thương tốn không thể nào tránh, hắn ta quyết định rút ngắn khoảng cách với Mộc Vũ Tranh Phong. Hiện tại người đã ở gần đây, lòng vòng đánh lén không còn tác dụng nữa.

Có Tam Đoạn Trảm mở đường, Tinh Thần Kiếm sau khi ăn hai mảnh đạn đã nhanh chóng lao đến bên dưới căn nhà nọ, lập tức đánh ra một chiêu Thăng Long Trảm, một đường kiếm phát sáng vung lên cao thì người đã phi thân lên.

Dựa vào kỹ năng phi lên cao mạnh mẽ này, Cao Kiệt tin tưởng bậc thầy pháo súng tuyệt đối không thế ngăn cản hắn phi thân lên nóc nhà.

Quả nhiên, người vừa nhảy lên cao đã thấy Mộc Vũ Tranh Phong lui về phía sau, tiếp tục giữ một khoảng cách với Tinh Thần Kiếm.

Vừa nhìn thấy Tinh Thần Kiếm sắp dừng chân trên nóc, Mộc Vũ Tranh Phong đã vươn tay “tạch” một tiếng, một cái bật lửa đang cháy rời khỏi tay cô, vẽ ra một đường cong trên không rồi bay tới mái hiên bên cạnh.

Nhiệt Cảm Phi Đạn! Lợi dụng nguồn nhiệt của bật lửa dẫn đường cho đạn bay từ cao xuống tấn công đối phương, phạm vi công kích rộng, uy lực lớn, một kỹ năng rất trâu bò.

Thế nhưng, quá chậm!!

Tinh Thần Kiếm chưa đáp xuống đã nhảy lên dùng một chiêu Rút Kiếm Trảm, kiếm quang trắng như tuyết xẹt qua, một tiếng “keng” chuẩn xác ché đôi bật lửa chưa kịp rơi xuống đất.

“Quá đẹp mắt!!” Phan Lâm và Lý Nghệ Bác đồng thời khen ngợi thao tác vô cùng đặc sắc này của Cao Kiệt, nhưng vào lúc này, khung tin tức bên kia chợt hiện ra một cái mặt cười do Tô Mộc Tranh gửi đến, theo sau đấy là một cột sáng to từ trên trời giáng xuổng, vây cả người Tinh Thần Kiếm vào đấy, ngay cả mái hiên mà Tinh Thần Kiếm đang đứng cũng bị nố sập.

Cột sáng xoay tròn, chớp mát đã phân thêm sáu cột sáng nhỏ, vừa tự xoay vừa xoay quanh cột sáng to ở giữa, từng bước lan rộng ra, bông tuyết tung bay theo đấy, khắp trời một vùng trắng xóa.

Đạl chiêu CUỐI cùng của bậc thầy pháo súng: Vệ Tinh Xạ Tuyến.

“Một chiêu Vệ Tinh Xạ Tuyến quá ngon lành!!!“ MC chuyên nghiệp Phan Lâm phản ứng khá nhanh nhạy, lập tức bắt kịp thêm một câu thế này, cứ như lời khen “đẹp mắt” trước đấy dành cho Cao Kiệt là đã dự kiến trước để đệm cho câu khen tiếp theo của Tô Mộc Tranh vậy.

Phản ứng của Lý Nghệ Bác cũng không hề chậm, vội vàng nói: “Cao Kiệt lần này tính sai rồi.”

“Chúng ta hãy nhìn xem tổn thương do Vệ Tỉnh Xạ Tuyến gây ra…” Phan Lâm phối hợp với hình ảnh cột máu của Tỉnh Thần Kiếm mà đạo diễn đã đưa.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!