“Lay động zíc-zắc” thật ra chỉ là một thao tác đối hướng trong lúc di chuyến, sang trái, sang phải, đồng thời phóng người về trước, cuối cùng vẽ ra một đường zíc-zắc. Nhưng nếu trong lúc tiến hành thao tác quá nhanh, biên độ di chuyển sẽ trớ nên rất nhỏ, nhản vật đổi hướng trong nháy mắt, nhìn không giống di chuyến mà chỉ như hơi lắc người.
Nếu thao tác nhanh chóng khiến nhân vật tựa như đang “lay động” thì người chơi bình thường làm được rất nhiều, nhưng có thể sử dụng “Lay Động Zíc-zắc” trong thực chiến, tất nhiên phải là đại cao thủ. Dựa vào bỉên độ di chuyến nhỏ nhất đế né tránh công kích, không cần nói cũng biết được thao tác và phán đoán của người này chuẩn xác nhường nào.
Không chỉ Lam Hà, ba người Lôi Minh Điện Quang cũng là dân biết nhìn hàng, lúc này cũng đang khiếp sợ trước thao tác đầy kỹ xảo này, Quân Mạc Tiếu đã xông đến trước mặt hai con quỷ lùn, nâng tay đã ra một chưởng, một vòng khí mạnh mẽ truyền ra ngoàỉ, hai con quỷ lùn bị “ầm” cái đánh bay.
Kỹ năng cấp 15 của pháp sư chiến đấu: Lạc Hoa Chưởng. Kỹ năng này có hiệu quả đánh bay vô cùng tốt, thân thế quỷ lùn nhỏ nhẹ, bị một chưởng đánh trúng liền bay xa tận mấy thước.
Quân Mạc Tiếu không hề ngừng nghỉ, tiếp tục lao đến trước một đoạn, bên đấy lại có hai con quỷ lùn, phát hiện người chơi tiến vào phạm vi thù hận thì móc gậy lớn ra, chúng là hai con thuộc dạng cận chiến.
Vì vậy lúc này Quân Mạc Tiếu không tiến sát về phía chúng nữa, tiếp tục phóng thẳng về trước. Hai con quỷ lùn bị thổi bay vừa nãy cũng đã bò dậy, một con chuấn bị Ném Đá, một con vẫn đang niệm phép ra Băng Tiễn. Quân Mạc Tiếu còn cách chúng khoảng hai mét đã rút chiến mâu ra, hai tiếng “bùm bụp”, đá của quỷ lùn không ném được nữa, Băng Tiền cũng bị gián đoạn, Quân Mạc Tiếu lại quét ngang một mâu, lật ngã hai con quái rồi đạp lên chúng mà chạy lướt qua.
Mục tiêu tiếp theo là hai con quỷ lùn hướng 10 giờ, lần này một con rút gậy một con đang ra Băng Tiên, lúc băng tiễn bay ra, Quân Mạc Tiếu đã trực tiếp nhảy lên, thuận tiện bay qua đỉnh đầu con quỷ lùn đang rút gậy xông đến. Giữa không trung đâm một mâu đến, khiến con quỷ lùn đang ra tiếp Băng Tiễn bị cắt ngang, sau đấy rơi xuống sau lưng con quỷ lùn này. Hai con Quỷ lùn một con xoay người, một con cầm gậy đuổi đến. Quân Mạc Tiếu nầng tay lại là Lạc Hoa Chưởng, hai con quái bị đánh bay, hơn nữa không nghiêng không lệch, vừa lúc văng trúng người hai con quỷ lùn đánh xa vừa nãy. Hai con quỷ lùn tội nghiệp kia, kĩ năng lại chưa kịp ra đã té nhào.
Cứ như vậy, dù đang canh gác hay đang tuần tra, tất cả quỷ lùn đều bị Quân Mạc Tiếu hoặc kéo, hoặc đánh, toàn bộ bị kinh động. Những con quỷ lùn cận chiến đồng thời la hét cầm gậy đuổi theo Quân Mạc Tiếu, những con đánh xa thì bận rộn sử dụng chiêu thức của mình, Rừng Rậm Băng Sương lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt. Bọn người Lam Hà đuổi theo phía sau, cả đám đều chần chờ, không thế phủ nhận rằng, nếu nói về kỹ thuật thì Quân Mạc Tiếu thật sự có tài, cơ mà… khiến phó bản ầm ĩ đến gà bay chó sủa như vậy, nhìn thế nào cũng giống một đội toàn người chơi cấp cao đến càn quét phó bản.
Lúc này bốn người Lam Hà đã không thấy Quân Mạc Tiếu nữa, trước mặt bọn họ là một lũ quỷ lùn đang la hét, không ngừng đuổi về phía trước. Quân Mạc Tiếu đâu? Đám Lam Hà chỉ có thế biết được tên này còn sống từ hai chỗ, một là danh sách đội ngũ, máu của Quân Mạc Tiếu còn hơn phân nửa, vẫn còn sống nhăn ráng; hai là thỉnh thoảng lại thấy bóng dáng của Quân Mạc Tiếu nhảy lên, vụt lên hạ xuống, lại bị lũ quỷ lùn chặn mất.
“Này… đã hơn 20 con rồi…” Giọng Vân Quy có chút run rẩy, mới cấp 20 vào phó bản đã làm ra dạng này, dữ dội quá rồi.
“Còn chưa giết ư?” Tri Nguyệt Khuynh Thành sớm chuẩn bị xong Tu Lỗ Lỗ rồi.
“Giờ tui muốn biết chút nữa hắn sẽ làm gì.” Lôi Minh Điện Quang nhìn con đường tràn ngập quỷ lùn trước mắt, trong giọng nói mang theo kính phục.
“Đừng có bảo em cứ thế mà ném Tu Lổ Lổ ra nha? Không tới đâu!” Tri Nguyệt Khuynh Thành sốt ruột. Bởi phương thức công kích của quỷ lùn vừa xa vừa gần, lúc này lại chia thành hai binh đoàn, một đoàn xách gậy quyết đuổi không rời, một đoàn vẫn duy trì khoảng cách, Quản Mạc Tiếu phải chạy khỏi phạm vi đánh xa của chúng mới có thế chạy được vài bước.
“Làm gì? Lẽ nào mấy người đều hỏi tui? Tui không biết gì hết.” Lam Hà nói.
Vừa dứt lời, Lôi Minh Điện Quang đột nhiên bắt đầu nhảy nhót, muốn nhìn tình hình phía sau đống quái chồng chất kia là gì. Hành động khôi hài vậy mà vào lúc này chẳng đứa nào cười nổi, Lam Hà vội hỏi: “Tinh hình ra sao?”
“Quái tụ lại trông rất đẹp!” Lôi Minh Điện Quang nói.
“Hả?” Lam Hà cũng có xúc động muốn nhảy lên nhìn, nhưng thân là một trong năm đại cao thủ của Lam Khê Các, hội trưởng đại nhân của khu 10, cần phải giữ chút thế diện, vì thế chỉ từ tốn hỏi:
“Tụ thế nào?”
“Sao tui biết, dù thế nào thì quái cũng từng đoàn rồi từng đoàn.” Lôi Minh Điện Quang vừa nhảy vừa nói, chợt tất cả mọi người nghe được tiếng chưởng liên tục.
“Lạc Hoa! Móa nó, chưởng này đánh đã quá!” Lôi Minh Điện Quang kêu to, ba người khác cũng thấy nhóm quỷ lùn phía trước lập tức rối loạn, một cái Lạc Hoa Chưởng này chẳng biết đánh bay bao nhiêu em quỷ lùn, quỷ lùn cầm gậy bay ngược ra sau đụng phải quỷ lùn đánh xa, lập tức ngã hàng loạt. Tâm nhìn của bốn người lập tức trống trải, chỉ thấy đứng trước đống quái là Quân Mạc Tiếu tay phái cầm mâu, tay trái đấy phía trước, vạt áo tung bay, vần còn duy trì tạo hình của Lạc Hoa Chưởng, xung quanh ngốn ngang đầy quỷ lùn.
Hình ảnh này ngừng lại chưa đến một giây, nhưng tạo hình uy vũ của Quân Mạc Tiếu trong nháy mắt đã in sâu trong đầu họ. Thế nhưng vào giây tiếp theo, lũ quỷ lùn ngã trái ngã phái đã đứng dậy, không sợ mà chuấn bị xông lên lần hai. Quân Mạc Tiếu nhảy người vọt lên, Lôi Minh Điện Quang tranh thủ chế giễu: “Làm gì vậy, hắn chuẩn bị bay qua đây ư?”
Kết quả…
“Hắn bay, hắn thực sự bay kìa.” Lôi Minh Điện Quang lệ rơi đầy mặt hét lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!