Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hương vị tình yêu vừa đắng vừa ngọt

Nàng lo được lo mất, âm thầm quan sát Lôi Thiếu Đằng cùng Lăng Mân Huyên một thời gian, xem hai người còn lưu lại chút tình ý xưa cũ nào không, cuối cùng, nàng mới thoáng an tâm, từ ba năm trước đây tới tận bây giờ, Thiếu Đằng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với Mân Huyên, như đã sớm đem chuyện trước đây quên không còn một mảnh.

Cứ như vậy, nàng vẫn xem Lăng Mân Huyên không vừa mắt, mỗi lần thấy khuôn mặt đó xuất hiện trước mặt, lòng lại sinh ra cảm giác chán ghét.

Lăng Mân Huyên, đứa con gái của kẻ giết người đó, căn bản không xứng cùng vào một đại học với nàng, cũng không xứng được hít thở dưới cùng một mái nhà với nàng, cùng hưởng thụ cuộc sống thoải mái như nàng.

Càng làm nàng tức giận chính là, Lăng Mân Huyên dường như không rõ thân phận ăn nhờ ở đậu của mình, hơn nữa còn không nịnh nọt lấy lòng nàng, luôn luôn ra vẻ ta đây cao quý lắm.

Ở trường, Lăng Mân Huyên dựa vào thiên kim của Giản thị tập đoàn, nên coi tất cả mọi người ở Lăng gia không ai ra gì.

Từ ngữ bén nhọn của Ngải Phù cắt vào tai, Lăng Mân Huyên quay đầu nhìn về chỗ đó, bất ngờ lại thấy một ánh mắt khác thường.

Nàng không dám đứng đực ở chỗ đó, nhanh chóng lên lầu, đột nhiên phát hiện tim đập nhanh kinh hoàng.

Nàng liều mạng vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, sao có thể như vậy, Lăng Mân Huyên, tỉnh táo lại, không thể ôm bất cứ ảo tưởng gì với anh ta.

Ba năm, mày đợi hắn ba năm, nhưng kết quả là gì, mỗi lần Ngải Phù châm chọc cuời nhạo, anh ta chỉ lạnh nhạt thờ ơ đứng nhìn.

Thiếu Đằng là người thừa kế tập đoàn tài chính Lôi Thị, thời gian nàng còn ở cô nhi viện, anh ta cùng Ngải Phù đính hôn dưới sự đồng ý của hai nhà, bọn họ hiện tại là vị hôn phu của nhau. Nàng đau đớn cười, mình hai bàn tay trắng, không có gia thế hùng hậu tài lực, không có quần áo đắt tiền, châu báu quý giá, lại còn được thừa kế danh hiệu “Con gái kẻ giết người”, anh ta không có khả năng liếc nhìn tới nàng.

Nên, tốt nhất, cắt hết toàn bộ hy vọng đi thôi. Với Lôi Thiếu Đằng, nàng không thể ôm ảo tưởng xa vời gì, nàng cần phải buông tay.

Nàng thở dài, vất ba lô lên ghế, phát hiện chính mình có chút khát nước. Nàng mới từ lầu một trốn lên, không thể xuống đó, may mà lầu hai cũng đầy đủ mọi thứ, nàng quyết định ra hành lang rót nước uống.

Chậm rãi ra khỏi phòng, đến hành lang, nàng giương mắt nhìn thấy một thân ảnh tà tà dựa vào tường, nàng thấy căng thẳng, phản ứng đầu tiên là xoay người trở về phòng.

“Mân Mân!” Tiếng gọi tràn ngập thân thiết, bước chân của nàng khựng lại. Tiếng gọi thân thiết này quá mức quen thuộc với nàng, giống như thuộc về quá khứ mười mấy năm trước đây, nháy mắt chui vào lỗ tai nàng.

========

Nàng hít sâu một hơi, thu lại cảm xúc trên mặt, đột nhiên xoay người: “Lôi thiếu gia, xin hỏi anh có việc sao?”

“Mân Mân, có cần phải khách sáo như vậy với anh không?” Thiếu Đằng cười khổ một chút,chậm rãi tiến về phía nàng vài bước. “Anh có chuyện muốn hỏi em.”

“Tôi nghĩ tôi không có gì có thể giúp được anh.” Nàng nhếch môi, theo bản năng lùi về phía sau vài bước, “Chắc chắn tại ngôi biệt thự anh từng đến vô số lần này, anh rõ như lòng bàn tay. Còn nữa, anh có thể đi hỏi vị hôn phu của mình, tôi nghĩ cô ấy sẽ rất vui.”

Vừa nói xong, nàng liền ngưng bặt, nàng sao vậy, lời nói sắc như dao kia từ miệng nàng mà ra ư? Khẩu khí như vậy quả thực toát ra mùi giấm chua nồng đậm.

Lôi Thiếu Đằng tựa hồ cũng nhận ra, vui sướng bước nhanh đến gần nàng. “Mân Mân, thực lòng em cũng để ý chuyện giữa anh và Ngải Phù đúng không? Mấy năm nay, em đối xử với anh vẫn lạnh…”

Giờ đây nàng như con nhím xù lông nóng lòng muốn bảo vệ mình, sợ hắn biết chân tướng sẽ nói cho Ngải Phù, sau đó cùng nhau hung hăng cười nhạo nàng, nên chưa đợi hắn nói xong, nàng đã cắt ngàng.

“Lôi thiếu gia, tôi nghĩ là anh đã hiểu lầm chuyện gì đó. Chuyện của chúng ta đã sớm thành quá khứ, hiện tại cả hai ta thành người trưởng thành rồi. Anh là vị hôn phu của Ngải Phù, mà tôi, là chị họ của cô ấy, tôi hy vọng anh có thể hiểu rõ chuyện này.”

Lôi Thiếu Đằng bị ngôn từ sắc bén của nàng trách móc, tim đập thình thịch nhìn nàng, nhất thời không biết nên nói cái gì, một lát sau, hắn mới thấp giọng nói: “Mân Mân, thực sự em không có chút cảm giác gì với anh sao? Có lúc anh nhận thấy ánh mắt em đang nhìn anh…”

“Thật có lỗi, hiện tại trong mắt tôi, anh chỉ là người bạn thưở bé, không có ý gì khác. Huống hồ, tôi đã có người mình thích.”

Nàng lại ngắt lời hắn, cố gắng bình tĩnh, hai tay hơi nắm chặt. Trời mới biết, lời nói trái với lương tâm như vậy, phải gom hết bao nhiêu dũng khí mới dám thốt ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!